Không biết tại sao, nghĩ tới Từ Hữu Dung mới vừa hồi kinh đã tới khiêu chiến Quốc Giáo học viện, ngay cả thời gian một ngày cũng không chậm trễ, Trần Trường Sinh cảm thấy tâm tình không thoải mái.
Thanh Diệu Thập Tam Ti cùng Nam Khê trai ba người, nhìn hắn đã nhận thư, liền trực tiếp cáo từ.
Trong truyền thuyết, Trần Trường Sinh yêu cầu Giáo Hoàng giải trừ hôn ước, mặc dù đến nay chưa được chứng thật, nhưng hắn cũng chưa từng phủ nhận.
Đối với Nam Khê trai mà nói, điều này chính là sự nhục nhã lớn nhất không thể nghi ngờ, cho nên vị sư tỷ kia thủy chung tỏ thái độ không tốt đối với Trần Trường Sinh, cho dù hắn hiện tại đã là viện trưởng Quốc Giáo học viện. Ngược lại, vị sư muội tuổi còn nhỏ hơn không có địch ý đối với Trần Trường Sinh, lúc gặp mặt còn nhìn Trần Trường Sinh gật đầu, tựa như có lời gì muốn nói.
"Tiểu cô nương kia có chút cổ quái." Đường Tam Thập Lục nói.
Trần Trường Sinh cất thư đi, hỏi: "Một tiểu cô nương rất thuần khiết, có cái gì cổ quái?"
Đường Tam Thập Lục vẻ mặt ngưng trọng nói: "Từ đầu tới cuối, tiểu cô nương kia không liếc nhìn ta lấy một cái, chỉ chăm chú quan sát ngươi."
"Nàng tên là Diệp Tiểu Liên, hẳn là năm nay mới vừa vào ngoại môn Nam Khê trai."
Trần Trường Sinh nhắc nhở: "Năm ngoái trên thần đạo ở Ly cung, ngươi ngay trước mặt nhiều người mắng nàng phát khóc, dĩ nhiên nàng không có ấn tượng tốt đối với ngươi."
Đường Tam Thập Lục lúc này mới nhớ tới tiểu cô nương tên gọi Diệp Tiểu Liên này là ai, lắc đầu nói: "Vậy thì như thế nào? Càng là như thế, ấn tượng của nàng đối với ta càng khắc sâu, thường nói bởi vì hận sinh yêu..."
Trần Trường Sinh không nghe nổi nữa, xoay người đi tới trong tiểu lâu.
Đường Tam Thập Lục đi sau lưng hắn, có chút bất mãn nói: "Hơn nữa, lúc ấy tại sao ta lại mắng nàng? Còn không phải vì muốn giúp ngươi ư, kết quả vừa rồi thì sao, nàng không nhìn ta, lại nhìn ngươi, bộ dáng xuân tâm đại động, làm sao không có cổ quái chứ?"
Trần Trường Sinh không quay đầu lại, nói: "Không nói những điều này nữa, ngươi giúp ta nghĩ kế, kế tiếp làm sao bây giờ."
"Đêm hôm qua không phải đã thương lượng xong xuôi rồi ư, đánh là được."
Đường Tam Thập Lục tăng nhanh cước bộ, đi tới bên cạnh hắn, quay đầu trông qua, có chút bất an nói: "Không phải ngươi thật sự nghĩ nhận thua đấy chứ?"
Trần Trường Sinh suy nghĩ một lát, lắc đầu.
Đường Tam Thập Lục nhắc nhở nói: "Bảy ngày sau ở trên Nại Hà kiều, ngươi ngàn vạn lần không cần vì nàng xinh đẹp mà hạ thủ không được... Mặc dù ta biết chuyện này quả thật là rất khó, nhưng xem bộ dáng ngươi đêm hôm qua không hiểu phong tình, coi như có thể làm được."
Trần Trường Sinh cảm thấy rất khó hiểu, vì sao tất cả mọi người, vô luận Từ Thế Tích hay là Đường Tam Thập Lục cũng đều xác định chính mình nhìn thấy Từ Hữu Dung sẽ cải biến tâm ý.
Hắn trước kia đã hỏi Đường Tam Thập Lục, lúc ấy Đường Tam Thập Lục trả lời rất đơn giản, hôm nay có vẻ thành thật hơn một chút.
"Ta chưa từng nhìn thấy Từ Hữu Dung, nhưng ta đã gặp rất nhiều người từng nhìn thấy Từ Hữu Dung sau đó liền uổng phí cả đời."
Hắn nhìn Trần Trường Sinh nói: "Tựa như Vô Cấu kiếm của ngươi, chỉ cần đủ sắc bén, sắc bén đến cực hạn, có thể vào Bách Khí bảng, một người, vô luận nam nhân hay là nữ nhân, chỉ cần đủ xinh đẹp, xinh đẹp đến cực hạn, sẽ rất đáng sợ, năm đó Chu Ngọc Nhân, Thánh Hậu nương nương lúc tuổi còn trẻ, còn có Từ Hữu Dung hiện tại, đều là người như vậy."
Trần Trường Sinh không cách nào hiểu được cách nói này.
Đường Tam Thập Lục nói: "Tựa như một bức họa, một bình mai, một hồ thu thủy, một đạo viễn sơn... Nghĩ tới sẽ phá hư những thứ này, bản thân ngươi sẽ cảm thấy đó là tội lỗi."
Trần Trường Sinh suy nghĩ chính mình từ Tây Trữ đi tới kinh đô sau đó tới Hán Thu thành dọc đường gặp qua phong cảnh cùng con người, Nhật Bất Lạc thảo nguyên cùng Tầm Dương thành dạ vũ, thiếu nữ trên thảo nguyên cùng Vương Phá trong đêm mưa, đại khái hiểu được vấn đề.
...
...
Trận đối chiến vạn chúng chú mục sẽ bắt đầu bảy ngày sau, Nại Hà kiều nước chảy nghe được tin tức kia dường như cũng chảy xiết hơn rất nhiều.
Phản ứng nhanh nhất vẫn là tứ đại phường, trận chiến này ảnh hưởng quá lớn, rất nhiều đại nhân vật khẳng định cũng sẽ trình diện để xem cuộc chiến, nói không chừng ngay cả Thánh Hậu nương nương cùng Giáo Hoàng Bệ Hạ cũng sẽ xuất tịch, Nại Hà kiều hai bên đường đều được dọn dẹp sạch sẽ, tin tưởng đến lúc đó triều đình cùng Ly cung sẽ có tương ứng bố trí hai bên đường phố, không tới phiên tứ đại phường tới dựng mái che nắng, nhưng tứ đại phường tuyệt đối sẽ không bỏ qua giao dịch đối với trận chiến này.
Còn bảy ngày thời gian, trận đối chiến này mới có thể chính thức bắt đầu, nhưng hiện tại đã có danh hiệu chính thức——Nại Hà kiều cuộc chiến.
Tựa như tất cả mọi người vô cùng xác định cuộc chiến đấu này sẽ được ghi lại ở trên sử sách.
Chuyện này không liên quan tới cảnh giới thực lực của Từ Hữu Dung cùng Trần Trường Sinh, thiên phú tu hành của hai người dù khó có thể tin đến cỡ nào, có thể nói là Thông U thượng cảnh trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, nhưng cuối cùng cũng mới mười sáu tuổi.
Đừng bảo là cùng Lạc Dương cuộc chiến năm đó giữa Chu Độc Phu cùng Thái Tông Bệ Hạ đánh đồng, ngay cả Tầm Dương thành dạ vũ cuộc chiến trước đó không lâu, cũng còn xa xa mới kịp.
Nhưng song phương chiến đấu là Từ Hữu Dung cùng Trần Trường Sinh, như vậy đã đủ rồi.
Không cần đi đề cập tới thân phận Thánh Nữ phía nam cùng Quốc Giáo học viện viện trưởng, cũng không cần đề cập tới hôn thư, càng không cần nhắc tới giằng co giữa Thiên Hải gia cùng Ly cung, bởi vì ... không ai quên được những chuyện này, chỉ cần nhắc tới tên hai người này, những chuyện đã phát sinh trong một năm qua, cũng hiển hiện rõ trong tâm trí mọi người, toàn bộ thế giới cũng sẽ trở nên hưng phấn.
...
...
Trong kinh đô tất cả mọi người đang đợi cuộc chiến đấu này bắt đầu, triều đình cùng Ly cung cũng có rất nhiều người vì thế mà chuẩn bị.
Là đương sự giả, Trần Trường Sinh tự nhiên cũng muốn chuẩn bị một chút. Mặc dù hắn đã giao thủ cùng rất nhiều người tu đạo Tụ Tinh cảnh, thậm chí ở Tầm Dương thành còn đối mặt với cường giả cấp bậc như Lương Vương Tôn cùng Họa Giáp Tiếu Trương, đối thủ của hắn Từ Hữu Dung mới là Thông U thượng cảnh, nhưng hắn tuyệt đối không vì vậy mà có bất kỳ khinh thị coi thường, hắn vô cùng xác định, Từ Hữu Dung mạnh hơn rất nhiều so với