Qua lớp rèm cửa sổ, ánh trăng sáng rọi vào tấm lưng người đàn ông, những giọt mồ hôi lờ mờ chảy từ lưng vai xuống.
Người khi con gái bên dưới cứ cuốn lấy anh, hai tay vòng qua khung xương quai xanh đầy hấp dẫn.
Anh thở đều, hai tay linh hoạt động chạm vào da thịt mềm mại của cô, hai đầu ngón tay chậm rãi ấn sâu vào tiểu ***t như thấu tìm sự hoan lạc trong cô.
Sở Thắng Nam bặm chặt môi nhắm mắt, cô hận bản thân của bây giờ tại sao lại không cự tuyệt anh mà ngược lại còn cùng anh phối hợp.
Bên dưới anh lại càng chuyển động tay nhanh hơn, nhưng hết sức cẩn thận khiến cho cô u mê phát ra những âm thanh mỹ miều.
Trong căn phòng thoắt ẩn thoắt hiện bóng dáng cuồng nhiệt của đôi nam thanh nữ tú đang sen hơi thở dồn dập của cả hai, một người thì bị men say làm lu mờ lý trí, người còn lại thì bị sự mê luyến trước mặt kíƈɦ ŧɦíƈɦ du͙ƈ vọиɠ bao nhiêu năm qua bị dồn nén mà khiến lý trí bị che mờ, chỉ còn lại là khát vọng chinh phục mỹ nhân dưới thân mình.
Anh hôn sâu môi cô, luôn qua từng kẽ hở, lấp đầy miệng cô để tận hưởng sự ngọt ngào trên đôi môi cô mang lại.
Dần dần anh trườn xuống, áp mặt vào hai trái bồng đào căng tròn trắng nõn trước mặt, anh hôn một cách mạnh bạo để lại những dấu môi đỏ ửng ở nơi đó.
Anh dùng tay khi xoa nắn ngực cô một cách mạnh bạo khiến nó biến dạng.
Nhịp điệu bên dưới cũng càng lúc thúc một lúc một mạnh bạo hơn.
- rút! rút ra! đau….
á!
Thắng Nam thanh âm đau đớn la hét, ra sức giãy dụa vặn vẹo, nhưng chỉ có thể tuyệt vọng cảm giác vật khổng lồ cứng rắn kia đang xé rách bên trong cơ thể.
- chỉ cần một câu nói khó đến thế sao ?
Anh đến cuối cùng, dùng mọi cách hành hạ cô chỉ để muốn cô nói ra đồng ý bên cạnh anh nhưng chẳng lẽ khó đến vậy sao ?
- không! tôi sẽ không! á!
Anh chỉ cảm thấy bên trong cô bó chặt căng siết, làm người khác phát điên, giống như có vô số miệng nhỏ hung hăng hút chặt lấy anh, khiến anh không sao kiềm chế được.
- em nhất định sẽ hối hận.
Gầm nhẹ một tiếng, nổi giận vỗ cái mông tuyết trắng của cô một cái, không để ý đến tiếng kêu khóc nức nở, anh dùng sức mạnh mẽ nhấp nhô eo, điên cuồng đưa đẩy.
-a! dừng! lại! xin! anh! buông.
.
buông tha! cho tôi đi!
Mỗi khi Sở Thắng Nam cô lên tiếng van xin, thì lại bị anh mạnh mẽ chọc mạnh đẩy vào sâu bên trong.
Va chạm mạnh mẽ vì thứ to lớn khiến toàn thân cô đau đớn run rẩy, nhưng rồi lại dâng lên kɦoáı ƈảʍ không lời.
Loại kɦoáı ƈảʍ làm cô thấy bất lực.
Hết lần này đến lần khác, tiết tấu của Đình Phong không có bất kỳ kỹ xảo nào, chỉ có mạnh mẽ va chạm, nhiều lần vọt tới đỉnh điểm, mỗi khi đội lên hoa tâm, qυყ đầυ cực đại ngang ngược cậy mạnh đâm vào lối mòn hoang vu chưa từng được khai phá của cô, rồi lại nhanh chóng rút ra, cọ mạnh vào vách ***t non mềm.
Đau đớn bén nhọn cùng kɦoáı ƈảʍ xa lạ hòa trộn cùng một chỗ, khiến Sở Thắng Nam khẽ phát ra tiếng nức nở, nhưng tựa hồ cũng như tiếng rêи ɾỉ kɦoáı ƈảʍ.
Trong căn phòng, một loại không