Hé mở đôi hàng mo cong vút như cánh bướm khẽ chập chờn.
Vùng eo đau nhức, toàn thân ê ẩm nói rõ ràng tối qua đã xảy ra chuyện gì.
Thắng Nam khoé mắt ửng hồng nhìn lên trần nhà, ngón tay bạc nhợt siết nhẹ tấm chăn đắp vừa lộ ra nửa bầu ngực tròn trịa.
Thế là tôn nghiêm duy nhất sót lại của cô cũng bị du͙ƈ vọиɠ đêm qua của cô làm mất hết.
Cô xoay người lại, thì liền nhìn thấy mình đang nằm trong vòng tay của Đình Phong.
Với khoảng cách gần như vậy cô có thể cảm nhận được hơi thở đều đều của anh, người đàn ông luôn miệng nói sẽ khiến cô đau khổ thế mà đêm qua lại vì muốn ép cô đồng ý ở lại mà đã dùng mọi cách để cô phải đồng ý.
Cô nằm yên ngắm nhìn anh, khuôn mặt lúc ngủ của anh vẫn là vẻ mặt trầm lãnh đó, đôi môi mỏng nhưng đường viền rõ nét, sống mũi cao thẳng, bên dưới những sợi tóc màu bạc bóng rủ xuống là hàng lông mày đậm, đôi mắt âm lãnh đặc biệt áp chế kẻ khác.
Gây cho người đối diện cảm giác một cảm giác cực kỳ khó tiếp xúc.
Nhìn xuống xương quai xanh đầy hấp dẫn.
Sắc đẹp của anh khiến cô bất giác bị mê mẩn mà đưa tay lên chạm vào từng ngũ quan trên khuôn mặt anh.
Thắng Nam nhìn Đình Phong hồi lâu, cuối cùng thu hút được sự chú ý của anh, đôi mắt anh hé mở từ từ nhìn xuống khuôn mặt đang ngây ngất nhìn anh của cô.
- nhìn tôi như vậy là muốn gợϊ ȶìиɦ à ? Có cần...
Đình Phong lên tiếng một cách cợt nhả.
Lời anh còn chưa nói hết, cô đã biết anh sẽ nói tiếp cái gì liền lên tiếng chặn lại.
- đừng hiểu lầm, chỉ là khuôn mặt anh có bụi cho nên tôi...
Đình Phong nhếch mép cười nhạt, đặt môi mình lên môi cô chặn lại chiếc miệng nhỏ đang nói của cô.
Cô bất ngờ trước hành động này của anh liền cựa quậy đẩy anh ra.
- Đình Phong anh thật là vô sỉ !
Vô sỉ ? Lần đầu tiên trong đời Đình Phong lại bị phụ nữ mắng hai từ này.
Nhưng cũng là lần đầu tiên anh phá lệ thân mật hết sức cùng với phụ nữ.
- vô sỉ ? Sau này cô sẽ biết sự vô sỉ này sẽ không ngừng ở đây.
Đình Phong rời khỏi giường, đi vào phòng tắm.
Thắng Nam thì vẫn nằm trên chiếc giường lớn ấy, đưa tay lên miệng cắn chảy máu ngón tay mình cho nó chảy xuống nệm trắng, tạo thành một vết máu đỏ như là lần đầu cô quan hệ.
Cô cũng chẳng có cách nào khác ngoài cách này, lần đầu của cô cũng đã mất trong tay một người đàn ông ngay cả mặt mũi và thân phận của người đàn ông đó cô cũng không biết mà chuyện này nếu để cho Đình Phong biết còn nghĩ cô cắm sừng anh, liền mang cô trả về Sở gia với lý do quan hệ không còn trong sạch.
Nỗi nhục đó có rửa cũng không sạch, cô bị bôi nhọ ra sao cũng không nói đi nhưng Sở gia nếu vì chuyện của cô mà bị bôi nhọ thì cô thật là bất hiếu với cha mẹ đã mất.
Một lát sau, Đình Phong từ phòng tắm bước ra.
Trên người đã tây trang nghiêm chỉnh nhìn về phía Thắng Nam vẫn đang nằm mệt mỏi trên giường, dưới nệm lại vô tình xuất hiện một vệt máu đỏ hiện lên trước mặt anh.
Khoé môi anh bất giác hiện lên một nụ cười tà mị nhìn cô.
- anh hại tôi không thể xuống giường, còn dám cười sao ?
Đình Phong không đáp lại, nụ cười tà mị trên gương mặt anh vẫn giữ nguyên, sải bước tiến lại phía giường lớn, ngồi xuống ngay bên cạnh cô, trầm thấp cất giọng.
- cô...thật sự là lần đầu sao ?
Thắng Nam lo sợ khi anh ngồi bên cạnh mình, không biết anh sẽ còn có ý đồ tà ác nào với cô.
Nhưng đến khi nghe câu hỏi của anh, tâm tình cô liền trở nên rối loạn hơn.
Cô trước nay không biết nói dối, mỗi lần nói dối mắt của cô sẽ đảo xung quanh để