Đình Phong đưa ánh mắt nhìn về phía cô gái trẻ đang ngồi bên cạnh Đình Vận.
- cô là ai ? Có tư cách gì gọi tôi là anh hai ? Đứa con hoang !
Đình Phong cố gắng kìm chế tâm trạng của mình để tránh nói ra những lời độc ác hơn.
- em xin tự giới thiệu, em tên là Đình Yến, em vừa tròn 24 thôi.
Anh hai, em và anh là cùng một ba nếu em không gọi anh là anh hai thì có thể gọi là gì.
Thật không biết Đình Yến là ngây thơ thật hay là giả vờ để đùa giỡn với anh.
- Đình Vận ông đến rốt cuộc có mục đích gì ? Nếu đến vì để đứa con hoang này của ông nhận lại tôi thì không cần đâu.
Mời về cho !
Đình Vận lúc này mới lên tiếng đáp lại.
- Đình Yến thật sự là em gái ruột của con.
Ta đưa nó đến chỉ hi vọng con có thể nhận lại em gái của mình.
Em gái ruột ? Ba chữ này cứ như sét đánh ngang tai của Đình Phong.
Anh từ khi nào đã có em gái, nếu có tại sao mẹ anh một lời cũng không nói cho anh biết sẽ rồi mười mấy năm sau để anh biết được chuyện này.
- Đình Vận tôi trước nay chưa từng nghe mẹ nói đến tôi có em gái.
Càng không nghe mẹ nhắc đến việc bà ấy đã hạ sinh ra một đứa con gái.
Đình Phong nói không sai, Giang Thục Hoa đúng là chưa từng nhắc đến việc anh có em gái, với lại anh đã cùng bà nương tựa lẫn nhau hơn mười mấy năm mà không có sự xuất hiện của Đình Vận thì làm sao có thể mang thai.
- ta và mẹ con đúng là đã ly hôn từ lúc con lên năm tuổi, cũng kể từ hôm ấy không còn liên lạc nữa.
Nhưng 2 năm sau đó, ta và bà ấy đã gặp lại trong một lần ta say rượu uống quán bar.
Cũng là vì đêm đó ta và bà ấy một lần nữa có quan hệ, nhưng ta lại không ngờ được bà ấy lại mang thai sau một tháng.
Bà ấy vì không muốn ta biết, cũng không mong con biết cho nên đã nói dối với con bà ấy đi công tác suốt hơn 3 tháng cuối thai kỳ chỉ để sinh hạ ra Đình Yến.
Đình Phong còn nhớ rất rõ năm anh lên 9 đã được mẹ mình gửi đến nhà bác hai - Đình Nghiệp để chăm sóc vì bà nói bà phải đi công tác xa một thời gian sẽ không thể quay lại cho nên mới đưa anh gửi đến nhà bác hai.
Nhưng anh lại không ngờ được bà lại giấu anh về việc bà mang thai cốt nhục của người đàn ông từng phản bội bà.
Anh cuối cùng cũng biết được sự thật nhưng anh không trách bà vì việc bà đã giấu anh.
Anh chỉ trách bản thân mình lúc đó còn quá ngây thơ cái gì cũng không biết, cái gì cũng không quan tâm.
Nếu như năm đó anh lớn hơn một chút nữa thì chuyện gì anh cũng sẽ biết, anh cũng sẽ không để bà phải một mình buồn bã, ôm bụng to mà ra nước ngoài sinh con.
Tất cả đều là tại anh !
- chuyện này tôi vẫn cần