Lưỡi đao màu đen tím kéo theo một dải lụa nhỏ cùng màu lập tức xé gió lao tới, tuy là từ trên lưỡi đao không hề cảm nhận được chút dao động linh lực nào, thế nhưng lại khiến cho Yểm Mộng Tri Thù cảm thấy cực kỳ hốt hoảng.
"Rít rít rít rít"
Kêu lên vài tiếng phẫn nộ, Yểm Mộng Tri Thù vội vàng co người lại rồi phun ra một chùm những sợi tơ màu đỏ.
Tơ nhện vừa được phun ra thì đã ngay lập tức liên kết lại với nhau tạo thành một sợi dây thừng thô to cứng rắn, sau đó, sợi dây thừng màu đỏ này cứ như là một cây thương dài nhọn hoắt mà lao thẳng tới, mục đích chính là muốn ngăn cản thế công sắc lạnh của lưỡi đao mà Tử Thanh vừa ném khỏi tay.
"Keng"
"Rào rào rào"
Lưỡi đao và tơ nhện va chạm, tuy rằng vẫn có thể cản lại thế công mạnh mẽ của Hắc Nguyệt Yêu Lăng, thế nhưng, dù sao thì Liệt Thiên Ma Đao cũng là Tiên khí thượng phẩm, cho nên, chỉ trong nháy mắt chùm tơ nhện màu đỏ tươi như máu đã bị cắt nát.
Mà Liệt Thiên Ma Đao cũng nhẹ nhàng chém lên trên mấy cái chân đang vươn ra của Yểm Mộng Tri Thù, khiến cho phần giáp cứng bao phủ trên chân của con yêu thú này bị đánh vỡ.
- Tu giả khốn kiếp, vậy mà lại dám làm cho ta bị thương.
Được lắm, đã vậy thì lấy mạng của hai tên oắt con các ngươi để bù đắp cho ta đi.
Huyết Nguyệt Ma Ti, Câu Hồn Đoạt Phách, đi.
Vô số những sợi tơ mảnh màu máu từ trên bốn cái chân trước dài ngoằng của Yểm Mộng Tri Thù tựa như tên bắn mà phóng ra, mục tiêu chính là Tử Thanh và Bích Dao ở cách đó không xa.
Khóe môi chợt nhếch, Tử Thanh siết chặt Hắc Nguyệt Yêu Lăng trong tay rồi quay qua nhẹ hất cằm với Bích Dao một cái.
- Này cô em gái, có muốn cùng so xem ai sẽ đập trúng con nhện này nhiều nhất không?
Bị Tử Thanh khiêu khích, Bích Dao cũng không chịu yếu thế mà gân cổ lên đáp.
- Được thôi.
Ai sợ ai chứ?
Tuy là tu vi của ta thấp hơn ngươi một bậc, nhưng bổn cô nương sẽ không vì thế mà chịu thua đâu.
Xích Diệm Hồng Lăng, đi nào.
Chuông nhỏ lại được ném ra, hồng lăng mang theo ánh lửa nóng rực mạnh mẽ đối chọi cùng với tơ nhện ở khắp nơi, cô nàng Bích Dao dựa theo chiêu thức ghi trong Quỳ Hoa Bảo Điển mà chặt đứt được không ít tơ nhện.
Nhìn cô nàng đã gia nhập trận chiến, kẻ làm anh như Tử Thanh cũng nhanh chóng góp mặt, Liệt Thiên Ma Đao lúc này cứ như là ẩn mình vào trong Hắc Nguyệt Yêu Lăng, hoàn toàn để mặc cho Tử Thanh tùy ý tung về phía trước.
Hiếm có dịp cả hai anh em cùng nhau hợp sức, cho nên lần này Bích Dao và Tử Thanh đều không hẹn mà cùng coi đây như là một cơ hội tốt để gắn kết tình nghĩa anh em.
Hai dải khăn lụa vụt qua, vô số những sợi tơ mảnh màu máu bị đứt thành nhiều đoạn nhỏ tung bay lả tả trong gió.
Một bên thì hừng hực ánh lửa ngút trời, một bên lại có chút lạnh lẽo âm u, kẻ đắm mình trong ngọn lửa màu vàng đỏ bỏng rát, người lại ẩn mình trong làn khói mỏng màu tím đen.
Hai anh em nhà Tử Thanh cứ như là hai thái cực khác biệt mà thay phiên nhau đánh lên người của Yểm Mộng Tri Thù, dưới thế công mạnh mẽ bậc này, cho dù có là yêu thú cấp sáu hậu kỳ đi chăng nữa thì cũng phải chật vật đón đỡ.
Tình thế giằng co này diễn ra không quá lâu, thoáng cái thì hai bên đã lao vào giao đấu được mười mấy phút có hơn rồi.
Nhờ vào việc tu tập cùng một bộ công pháp, cho nên Tử Thanh và Bích Dao đều có một mối liên kết vô cùng chắc chắn, từng đòn tấn công đánh ra cũng rất chuẩn xác đến không ngờ mà rơi lên cơ thể đầy lông lá của Yểm Mộng Tri Thù.
Chuông nhỏ và lưỡi đao mỗi lần phóng ra đều khiến cho lớp giáp xác cực kỳ cứng rắn của Yểm Mộng Tri Thù vỡ nát, từng chiếc gai lông đỏ tươi như máu cũng chịu chung số phận mà không ngừng bị tróc ra rồi rơi rụng xuống mặt nước đang sôi trào.
"Đinh đinh"
Tiếng chuông nhỏ vang lên, một ngọn lửa màu xích kim từ trong chuông đồng đột ngột bay ra, sau đó liền đốt thẳng lên một trong tám chiếc chân phủ đầy gai lông màu máu của Yểm Mộng Tri Thù.
"Rít rít"
Cơn đau đớn bỏng rát ngay lập tức ập tới khiến cho con yêu thú này điên cuồng gào thét, cơ thể to lớn giữa hồ nước không ngừng run lên.
Từ trên người của Yểm Mộng Tri Thù, đột nhiên chợt có vô vàn những làn khói dày đặc màu đen xám bay ra, sau đó nhanh chóng ngưng tụ lại tạo thành hình dạng của trăm ngàn cái đầu lâu u ám kỳ dị.
Đáng nói là, từ trên mỗi một chiếc đầu lâu bằng khói này vậy mà còn có một loại tia sét màu đỏ tím được trộn lẫn ở bên trong, nhìn qua rất giống với một quả cầu mây sét kỳ dị.
Tuy nhiên, mặc dù có thể gọi những tia sáng màu đỏ tím kia là sấm sét, thế nhưng loại tia sét này lại mang đến một cảm giác cực kỳ âm u lạnh lẽo vô cùng khó chịu.
"Hừ hừ hừ hừ"
Tiếng rên rỉ đầy quái dị từ trong miệng của đầu lâu chợt vang lên, sau đó, hàng trăm ngàn cái đầu lâu màu đen xám tựa như những quả cầu bằng khói pha lẫn tia sét lập tức tràn tới bao vây lấy Tử Thanh và Bích Dao vào giữa.
Như nhận ra đây là đòn công kích mạnh nhất từ trước tới giờ của Yểm Mộng Tri Thù, thế nên lúc này chợt nghe thấy Tử Thanh trầm giọng quay qua cảnh báo Bích Dao.
- Ê em gái.
Có nhìn thấy đám khói xám hình đầu lâu kia không, bọn nó đều là những âm hồn quỷ khí bị Yểm Mộng Tri Thù cắn nuốt trong vô số năm mà tạo thành đấy.
Uy lực của đám khói này mạnh mẽ vô cùng, nhớ phải thật cẩn thận, dùng Xích Diệm Ma Viêm đánh chúng đi.
Theo sau tiếng cảnh báo của Tử Thanh là thanh âm gào thét tràn đầy phẫn nộ của Yểm Mộng Tri Thù, lúc này đây, con yêu thú cấp sáu hậu kỳ chuẩn bị hóa hình này đã hoàn toàn phát điên mà gầm lên.
- Khốn kiếp.
Muốn thắng được ta sao?
Hừm, hai tên tiểu tử nhân loại các ngươi, hãy đợi mà đón nhận sự trừng phạt từ Yểm Mộng Âm Lôi của ta đi.
"Hừ hừ...!roẹt roẹt..."
Tiếng rên rỉ đầy quái dị và thanh âm xẹt xẹt của những chiếc đầu lâu màu đen xám vang vọng khắp xung quanh, bởi vì đã được Tử Thanh nhắc nhở, cho nên Bích Dao liền dùng Xích Diệm Ma Viêm để đánh trả lại đòn công kích của Yểm Mộng Tri Thù.
"Bùm bùm bùm bùm..."
Mỗi một lần Xích Diệm Hồng Lăng vung lên thì đều có một chiếc đầu lâu bị đánh nổ, đòn công kích mang tính dày đặc của Yểm Mộng Tri Thù cũng vì vậy mà bắt đầu có dấu hiệu mỏng dần.
Hơn nữa, vốn dĩ cũng không chịu yếu thế trước cô em gái Bích Dao, cho nên cậu bạn Tử Thanh vừa dùng Hắc Nguyệt Yêu Lăng chém nát đầu lâu vừa dùng làn khói đặc màu đen tím quanh thân để che giấu hành tung của mình.
Nhìn đòn công kích dày đặc mà bản thân tạo ra đã bị đánh nát gần phân nửa, với linh trí không thua kém gì một tu giả nhân loại bình thường, lúc này chỉ thấy Yểm Mộng Tri Thù bất ngờ dựng nửa người trước lên cao, rồi lại vung mạnh bốn cái chân trước dài ngoằng của mình mà gầm lên.
- Grào...
Thật không ngờ hai tên tu giả thấp kém như các ngươi lại có trong tay Linh khí mạnh mẽ đến vậy.
Hừ...!nhưng chỉ có thế này thôi mà đã muốn lấy mạng của ta thì vẫn còn chưa đủ đâu...
- Thiên phú thần thông, Tri Thù dệt mộng.
Vĩnh đọa âm lôi, thu hồn huyết phệ.
Luyện hóa hai tên tiểu tốt này cho ta.
Tiếng quát vừa dứt, từ trên thân thể của Yểm Mộng Tri Thù chợt tràn ra một luồng năng lượng màu đỏ tươi như máu.
Sau đó, luồng năng lượng này lập tức hóa thành vô vàn những sợi tơ nhỏ ngang dọc khắp nơi rồi dệt nên một mảnh không gian tách biệt với bên ngoài.
Yểm Mộng Tri Thù biết rằng, nếu như nó không dốc hết sức đánh trả thì với Linh khí trong tay, hai tu giả trẻ tuổi trước mắt này rất có thể sẽ giết chết được nó.
Vậy nên, lúc này mới thấy Yểm Mộng Tri Thù không tiếc hao tổn cực lớn mà dùng tới thiên phú thần thông của mình dệt nên một mảnh không gian riêng biệt gọi là Mộng Yểm.
Nói về Mộng Yểm thì đây vốn là những tấm lưới do Yểm Mộng Tri Thù rút từ tinh huyết và sinh mệnh của mình để dệt nên.
Nó không chỉ đơn giản là một mảnh không gian riêng biệt để giam giữ kẻ địch, mà ở trong không gian Mộng Yểm, uy lực từ những đòn công kích của Yểm Mộng Tri Thù đều được tăng lên gấp năm lần, tương đương với năng lực của một yêu thú cấp bảy đã hóa hình thành công.
Bị vô số những sợi to nhỏ màu máu cắt lên người, tuy là Tử Thanh và Bích Dao đều có Linh khí và Tiên khí hộ thân, nhưng với tu vi bậc này thì cũng chẳng thể kích phát ra được mấy phần uy lực của Linh khí.
Ngay cả khi đã mặc trên người một chiếc nội giáp cấp bậc thượng phẩm pháp khí, thì Bích Dao cũng không tránh khỏi việc bị tơ nhện bên trong Mộng Yểm cắt trúng da thịt.
Bởi vậy, rất nhanh sau đó cả hai đã bị vô số những sợi tơ nhỏ sắc bén ở trong không gian Mộng Yểm cắt qua người, mà đáng nói là, ở tại những nơi có máu tươi ấm nóng chảy ra thì ngay lập tức sẽ bị những sợi tơ mảnh đó hút sạch.
Cảm nhận rõ linh lực và máu tươi trong người đang có dấu hiệu bị tơ nhện rút đi, không khó để Tử Thanh nhận ra tác dụng thật sự của mảnh không gian kỳ dị này là gì.
- Hừm.
Hóa ra, ở bên trong không gian của Mộng Yểm, số tơ Nhện này vừa có thể tăng lên uy lực của tất cả những đòn công kích, lại vừa có khả nặng hút lấy máu tươi và linh lực của tu giả để tẩm bổ cho bản thân yêu thú.
Đúng là kỹ năng thiên phú cực kỳ tốt đấy nhỉ?
Khóe môi khẽ nhếch lên thành một nụ cười nhạt đầy khinh bỉ, Tử Thanh bất chợt quay qua nhìn Bích Dao một cái rồi nhỏ giọng nói.
- Ê em gái.
Lát nữa anh mày sẽ phá nát mấy cái mạng nhện đỏ lòm này, mày nhớ dùng Xích Diệm Ma Viêm mà phòng thân đấy nhá.
Đừng có nhảy vào phá đám, cứ yên tâm giao cho anh là được.
Chẳng để cho Bích Dao kịp trả lời, lúc này, sau khi đã nói ra mấy câu dặn dò thì chỉ thấy cậu bạn Tử Thanh rất nhanh đã nhắm lại hai mắt, sau đó liền âm thầm dùng linh thức kết nối với chiếc gương nhỏ màu đỏ đậm đang lơ lửng ở bên ngoài không gian Mộng Yểm.
Vốn là một món thượng cổ Tiên khí đã tồn tại xuyên suốt cả ngàn vạn năm, cho nên Tâm Ma Kính chẳng mấy khó khăn đã xuyên qua được tầng kết giới của Mộng Yểm mà kết nối với Tử Thanh ở bên trong.
Bởi vì không có ai ở quanh đây, do đó cũng chẳng có người nào được chứng kiến cảnh tượng kỳ dị đang xảy ra vào lúc này.
Sau khi kết nối với Tử Thanh không lâu, từ phía trên bề mặt của chiếc gương đồng bỗng đột nhiên tỏa ra vô vàn những tia sáng màu đỏ hồng, khiến cho nó trông giống như là một mặt trời đang được thu nhỏ đến cả trăm triệu lần.
Cùng với sự dị biến đột ngột này của Tâm Ma Kính, một luồng năng lượng vô hình ngay lập tức xuất hiện ở sâu trong cơ thể của Tử Thanh, khiến cho đôi mắt vừa mới mở ra của cậu thoáng chốc đã chuyển thành màu đỏ đậm.
Ánh sáng màu đỏ hồng lóe lên, trong lúc vô thức, đôi mắt kỳ lạ của Tử Thanh chợt va chạm cùng với tám con mắt to tròn như tám quả cầu thủy tinh của Yểm Mộng Tri Thù.
Ánh sáng đỏ hồng từ trong khóe mắt của Tử Thanh lấp lóe, dưới sự hỗ trợ âm thầm của chiếc gương đồng, cậu bạn Tử Thanh tạm thời có được chút năng lực đặc thù của Tâm Ma Kính.
Sau đó, trong lúc được Tâm Ma Kính phụ thể, Tử Thanh liền dùng loại năng lực thần bí này gọi ra tâm ma ẩn sâu trong linh hồn của Yểm Mộng Tri Thù.
Thời gian như thể bị cô đọng lại, luồng năng lượng màu đỏ tươi vốn đang hừng hực tỏa ra từ trên người của Yểm Mộng Tri Thù, bất ngờ bị Tử Thanh làm cho ảnh hưởng mà có chút mất cân bằng.
Tám con mắt lập lòe, bởi vì mải lo tấn công, cho nên Yểm Mộng Tri Thù lại vô tình tự đẩy bản thân mình vào hiểm cảnh.
Dưới sự kêu gọi của Tâm Ma Kính, từ nơi sâu thẳm trong linh hồn của Yểm Mộng Tri Thù chợt có một luồng năng lượng tiêu cực ngập tràn oán khí len lỏi mà xuất hiện.
Cũng ở trong chính luồng năng lượng này, Yểm Mộng Tri Thù như được quay trở lại khoảng thời gian khi mà nó mới chỉ là một con yêu thú cấp ba cấp bốn vô cùng nhỏ yếu.
Chẳng những bị không ít những yêu thú mạnh mẽ hơn săn giết, mà từ trong tộc đàn họ Nhện cũng có không ít kẻ muốn ăn thịt nó để mạnh lên.
Những năm tháng chỉ biết trốn chạy đó cứ như là một mảng bóng tối vô cùng vô tận bủa vây lấy nó, khiến cho con yêu thú này phải biến bản thân mình từ một kẻ chỉ biết hoảng sợ chạy trốn khắp nơi trở thành một kẻ chuyên đi gieo rắc nỗi khiếp sợ cho những yêu thú khác.
Chỉ có điều, tâm ma dù sao cũng không phải chỉ là chút ký ức đau thương như vậy.
Mà ẩn sâu trong tâm trí của Yểm Mộng Tri Thù còn có một mảnh hắc ám khác, nơi đây lưu trữ đủ loại hình ảnh về việc nó đã giăng bẫy và săn giết vô số những yêu thú cấp thấp hơn để hút lấy năng lượng của chúng như thế nào.
Thậm chí, còn có không ít những tu giả trẻ tuổi là ngoại môn đệ tử của Cửu Lâm Tiên Vực cũng bị nó giết hại nữa, tất cả đều trở thành một phần trong những chiếc đầu lâu gọi là Yểm Mộng Âm Lôi của Yểm Mộng Tri Thù.
Trông thấy con yêu thú trước mắt đã bị tâm ma quấn thân, khóe mắt của Tử Thanh lại lóe lên thứ ánh sáng màu đỏ kỳ lạ.
Cả cơ thể như chìm hẳn trong sự mờ ảo không chân thật, dưới luồng sáng màu đỏ hồng, cảnh vật xung quanh Tử Thanh lúc này cứ như là một thế giới vô cùng đặc biệt được phản chiếu ra ở trong gương vậy.
Chẳng nhìn đến Bích Dao đã sớm trốn trong vòng bảo vệ của Xích Diệm Ma Viêm, cánh môi hồng nhạt của Tử Thanh khẽ mấp máy, một thanh âm nhỏ nhẹ có chút lạnh lùng chợt vang lên.
- Tâm Ma Dẫn, đọa lạc chúng sinh.
Vạn ác thiêu tâm, linh hồn tàn lụi.
Tâm Ma Diễm...!đốt hết đi...
Tử Thanh vừa mới dứt lời thì từ trên người của Yểm Mộng Tri Thù chợt có một ngọn lửa vô hình vô sắc bùng lên, từng làn khói mỏng màu đen xám do âm hồn quỷ khí ngưng tụ thành ngay lập tức bị đốt cho tan rã, mà linh hồn của Yểm Mộng Tri Thù trong lúc bị tâm ma vây lấy cũng chịu chung số phận bị ngọn lửa này đốt cháy.
Không có tiếng kêu gào hay gầm thét, cũng chẳng có lấy một thanh âm nào của ngọn lửa đang bùng cháy vang lên.
Ở trong không gian của Mộng Yểm lúc này, tất cả mọi việc đều được diễn ra trong sự im lặng đến mức quỷ dị.
Thế rồi chỉ một lúc sau, mảnh không gian do