Đông Phương gia là một gia tộc lớn của thành phố Bắc Nam.
Khi nhắc đến thì không ai là không biết.
Căn biệt thự xa hoa nằm ngay vùng ngoại ô thành phố với không gian rộng rãi, thoáng mát, vẻ đẹp độc đáo và được thiết kế theo phong cách châu Âu, bên trong nội thất vô cùng sang trọng, chỉ nhìn lướt qua thôi cũng biết được quyền lực của chủ sở hữu như thế nào.
Trong nhà người hầu đang tất bật làm việc để đón chào ngày mới, ở phòng khách lúc này có một nam nhân thân vest đen, khuôn mặt lạnh lùng, nhưng anh lại sở hữu nhan sắc cực phẩm, những người khác nhìn vào cũng đều mê mẫn vẻ đẹp này, anh là người đứng đầu của gia tộc Đông Phương, Đông Phương Hoàng Thiên là cái tên hô mưa gọi gió ở thành phố Bắc Nam này, ai ai cũng phải nể anh đến tám phần.
Hiện tại chỉ có một mình anh ở lại thành phố này, còn mẹ và em gái đều ở nước ngoài cả.
" Thiếu gia, đồ ăn sáng đã chuẩn bị xong " quản gia Trịnh cung kính nói.
" Được " anh lạnh giọng đáp.
Hoàng Thiên đứng dậy đi vào phòng ăn, mỗi bữa ăn bất kể là sáng hay tối đều là những món khác nhau, anh tuyển đầu bếp cũng là đầu bếp nổi tiếng có tay nghề cao, dù là anh không thường xuyên ăn tại nhà.
Quản gia Trịnh theo anh đã được hơn 10 năm, nên hiểu rõ tính cách của anh, ông chỉ nhìn sắc mặt của anh thôi cũng biết hôm nay anh vui hay buồn.
Ông ở đây rất được anh tin tưởng.
Không lâu sau đó, từ trên lầu đi xuống là một người phụ nữ tầm 26-27 tuổi, mặc chiếc váy hồng nhạt, khuôn mặt xinh đẹp, từng bước đi tới bàn ăn ngồi xuống đối diện với anh.
" Hoàng Thiên, trưa nay anh có bận gì không? Ba mẹ kêu anh và em về nhà dùng cơm trưa " Tỉnh Ngọc Nhiên nhìn anh nói.
" Không rãnh " anh nhàn nhạt đáp nhưng ánh mắt vẫn không nhìn cô ta lấy một cái.
" Vậy anh cứ làm việc đi, em về một mình cũng không sao " Tỉnh Ngọc Nhiên khuôn mặt thoáng buồn.
Hoàng Thiên không trả lời mà lập tức đứng dậy rời khỏi bàn ăn, ở ngoài có chiếc xe màu đen sang trọng đang dừng ở trước sân, tài xế mở cửa cho anh, sau đó chiếc xe cũng rời đi.
Người phụ nữ khi nãy là vợ trên danh nghĩa của anh, Hoàng Thiên kết hôn cũng gần 2 năm và năm nay anh vừa tròn 30.
Hôn nhân giữa hai người không có tình yêu, anh lấy Tỉnh Ngọc Nhiên vì để trả ơn và cũng do mẹ anh ép.
Khi ba anh mất, gia đình cô ta đã giúp đỡ nhà anh, nhưng trong thời điểm đó Hoàng Thiên chẳng cần tới sự giúp đỡ của một ai khác mà anh cũng có thể kím tiền và lo cho gia đình được vì tính anh đã tự lập từ nhỏ, với sự thông minh vốn có của mình không có gì làm khó được anh.
Cho đến khi sự nghiệp anh thăng tiến cùng lúc đó mẹ anh lại quyết định mối hôn sự này, anh thật không hài lòng nhưng vì trước đây bà ấy đã nhận ơn nghĩa của bọn họ, tính anh thì không muốn mắc nợ ai, cũng chẳng còn cách nào khác anh đành phải kết hôn với Tỉnh Ngọc Nhiên.
Từ lúc kết hôn anh và cô ta vẫn không ngủ cùng nhau, tất nhiên là hai người cũng chẳng ở cùng phòng, chỉ ở chung một nhà để che mắt mọi người, anh không quan tâm đến những việc làm của cô ta và cô ta cũng vậy, nhưng ngoài mặt cô ta vẫn luôn ngọt ngào, ra dáng một người vợ tốt, điều đó khiến Hoàng Thiên cực kì chán ghét cô ta.
Ngọc Nhiên thấy anh đi liền lấy lại vẻ mặt vui vẻ, rồi cũng cầm túi xách rời khỏi biệt thư, cô gái này là đại tiểu thư của Tỉnh gia, một gia tộc được coi là có tiếng tăm, và công ty Tỉnh thị cũng dựa vào Thiên Hoàng tập đoàn của anh mà ngày càng phát triển lên.
Hoàng Thiên đứng để hai tay vào túi, một thân hình cao lớn hiện ra, nhưng bóng lưng anh lại nói lên sự cô đơn chất chứa từ lâu, ở vị trí cao nhất của công ty anh đưa mắt nhìn ra ngoài thành phố Bắc Nam rộng lớn, anh trầm mặc một lúc lâu thì có tiếng gõ cửa kéo anh về lại hiện thực.
* Cốc....!cốc.....!cốc *
" Vào đi " anh xoay người ngồi vào bàn làm việc, sau đó cất tiếng nói lên.
" Chủ tịch đây là hình ảnh ngày hôm qua mà người chúng ta chụp lại được của Tỉnh tiểu thư " trợ lí Khang đưa một sấp ảnh đặt lên bàn cho anh.
" Được "
Đông Phương Hoàng Thiên ra hiệu cho trợ lí Khang ra ngoài, hắn cúi chào anh một cái rồi nhẹ nhàng bước đi.
Anh cầm sấp ảnh lên xem, trong hình là Tỉnh Ngọc Nhiên ôm ấp với người đàn ông khác đi vào khách sạn, đột nhiên miệng anh nở nụ cười lạnh.
Anh đã cho người theo dõi cũng như điều tra mối quan hệ bên ngoài của cô ta, và anh biết rất rõ những việc mà