Đông Phương Hoàng Yến tới công ty hiên ngang đi vào trong, cô biết tập đoàn nhà mình lớn mạnh nhưng mỗi lần cô đến thăm đều thay đổi không ít, nhân viên ngày một tăng, như vậy cũng đủ hiểu Thiên Hoàng phát triển thuận lợi.
Trợ lí Khang thấy Hoàng Yến đi tới thì vội đứng dậy chạy nhanh về phía cô, hiện tại anh không có ở phòng làm việc, hắn làm sao biện lí do để nói đây.
" Trợ lí Khang, anh tôi có trong đó không? " cô nhìn hắn mở miệng lên tiếng.
" Thưa tiểu thư, chủ tịch đã đi bàn hợp đồng rồi ạ "
" Vậy sao anh ở đây? Chẳng phải lúc nào anh cũng đi cùng anh tôi sao? " cô cau mày nói, nhìn dáng vẻ của hắn chắc là đang giấu điều gì đó.
" Tôi!.
tôi có việc nên ở lại " hắn lấp bấp đáp, hắn trước giờ nói dối rất tệ, mong là Hoàng Yến không nhận ra.
Hoàng Yến càng nghĩ càng không đúng, hai người như hình với bóng chẳng có lí do nào để hắn ở lại cả, với lại hắn nói dối quá tệ đi, cô nhìn là biết ngay.
" Anh nói dối tôi thì cũng biết hậu quả của mình rồi đó, nói mau anh tôi đâu? " cô nhấn mạnh lời nói của mình.
" Tôi nói thật đó thưa tiểu thư " hắn toát mồ hôi lạnh, đúng là hai anh em quả thật rất giống nhau về độ lạnh lùng.
" Tôi chuyển cho anh hai tháng lương, thế nào? " cô nhướng mày với hắn.
Trợ lí Khang nghe đến 2 tháng lương thì có chút xiêu lòng, nói ra có chút xấu hổ nhưng hắn đang rất cần tiền vì hắn nợ tiền điện hơn 1 tháng nay, tiền lương của hắn cứ bị anh trừ mãi thì làm sao mà đủ.
Đông Phương Hoàng Yến thấy hắn cứ do dự mãi cô liền lấy điện thoại mình chuyển ngay cho hắn hẳn hai tháng tiền lương.
" Được chưa? Bây giờ thì đi " cô đưa màn hình số tiền đã chuyển cho hắn xem.
" Được ạ, tiểu thư đi theo tôi " hắn đã nhận được rồi thì liền thay đổi sắc mặt ngay, khuôn mặt trở nên niềm nở.
Hắn đang thầm cầu nguyện là anh không vì chuyện này mà nổi giận, hắn bán đứng anh chỉ một lần duy nhất này thôi sẽ không có lần sau.
Hoàng Yến nhếch môi cười sau đó đi theo hắn.
Trợ lí Khang lái xe đưa cô đến nhà của anh và Liên Chi, rất nhanh đã tới nơi, nhà hai người rất dễ tìm, đến một lần là nhớ ngay.
" Anh tôi ở đây sao? " cô thắc mắc hỏi trợ lí Khang, sao anh cô lại đến đây.
" Vâng tiểu thư "
Hoàng Yến đưa tay lên nhấn chuông, Liên Chi ngồi bên trong nghe tiếng chuông cửa thì đứng dậy từ từ đi tới mở cửa, anh thì bận trong bếp gọt trái cây cho cô.
" Trợ lí Khang đúng không? " Liên Chi mở cửa ra nhẹ nhàng hỏi, vì giờ này chỉ có trợ lí Khang đến thôi.
Hoàng Yến nhìn người con gái xuất hiện trước mắt cô thì không khỏi kinh ngạc, rõ ràng trợ lí Khang nói là nhà anh, mà tại sao lại có người phụ nữ khác ở đây, vả lại còn rất xinh đẹp, nhưng có điều Hoàng Yến thấy lạ là mắt người con gái này có vấn đề thì phải, Hoàng Yến nhìn qua trợ lí Khang thì hắn gật đầu như hiểu cô đang muốn nói gì.
" Là tôi trợ lí Khang đây, Diệp tiểu thư chủ tịch có trong đó không? " hắn vội lên tiếng.
" Anh ấy đang gọt trái cây, anh vào đi đừng đứng ngoài đó nắng lắm " cô cười đáp.
" Vâng "
Gọt trái cây? Từ bao giờ Đông Phương Hoàng Thiên biết gọt trái cây vậy?
Hoàng Yến hoang mang cô sống hơn 20 năm rồi đây là lần đầu tiên nghe anh hai mình tự tay cầm dao gọt trái cây đấy.
" Bảo bối là ai đến " anh từ bếp đi ra vẫn chưa biết sự hiện diện của hai người.
Bảo bối? Lại một lần nữa Hoàng Yến bất ngờ gần như cô không tin vào tai mình.
Anh gọi cô gái trước mặt Hoàng Yến đây là bảo bối hai người là người yêu của nhau sao?
" Là trợ lí Khang đến tìm anh " cô cứ tưởng là một