****Rạng sáng hôm sau, Ôn Văn ra ngoài dạo một vòng, không phát hiện xung quanh có người theo dõi mình, điều này làm anh bớt sầu không ít.
Cũng không biết là khoảng thời gian này Hiệp Hội Thợ Săn bận rộn quá nên không rút ra đường thời gian canh chừng, hay là mức độ hoài nghi không tới mức đó nên mới không giám thị.
Nhưng như vậy cũng tốt, ít ra thì anh cũng không cần quá câu nệ.
Về tới nhà, tiến vào WC, cầm theo một đống thực phẩm lớn rồi xuất hiện trong Trạm Thu Nhận Tai Ách, thao tác này bây giờ Ôn Văn đã làm rất thành thục.
Đoạn thời gian kế tiếp, Ôn Văn dự định sẽ dành phần lớn thời gian ở trong trạm thu nhận để tiến hành rèn luyện.
Trước khi chú Cung gặp chuyện không may, những chỉ dẫn của chú rất quan trọng, nếu có thể sử dụng thật tốt thì thực lực của anh sẽ tăng lên rất nhiều, anh không muốn làm người phụ việc bên cạnh kẻ mạnh nữa.
"Then chốt từ thăm dò đến nắm giữ chính là thăm dò được cực hạn của mình, sau đó nghĩ cách vượt qua nó! Nhưng tình huống của mình hơi khác!.
có lẽ mình không được tính là một người siêu năng thật sự.
" Ôn Văn ngồi trong khu Tai Họa, muốn tìm được then chốt để bản thân tiến bộ.
Năng lực của anh không phải là của chính mình, nó thuộc về đám quái vật bị nhốt trong trạm thu nhận, vì thế nếu luyện tập theo phương pháp của chú Cung thì nói không chừng chỉ không công mà thôi.
Có lẽ anh phải tiếp tục bắt thêm quái vật mới có được sức mạnh càng lớn hơn.
Nhưng bây giờ, Ôn Văn dự định thử rèn luyện một chút để có được năng lực chiến đấu càng mạnh mẽ hơn.
Phạm vi của khu đầu mối rất rộng, đủ để Ôn Văn hoạt động, anh định thời gian rồi bắt đầu dốc toàn lực chạy.
Nếu muốn đột phá cực hạn, trước tiên phải biết cực hạn của mình là gì!! Ở khu đầu mối luyện tập cả ngày, sau khi nghỉ ngơi một chút thì Ôn Văn xách vài túi máu đi tới trước phòng nữ vampire.
Hiện giờ anh đã biết dựa vào năng lực vốn có của mình thì có thể làm tới trình độ nào, nếu như muốn trở nên mạnh mẽ hơn, chỉ dựa vào cậy mạnh là không được.
Vì thế anh muốn tìm nữ vampire học tập một ít phương pháp chiến đấu của quỷ hút máu, đối với một người phải dựa vào thể chất vampire để chiến đấu như Ôn Văn thì không có phương thức chiến đấu nào hữu dụng hơn.
Lúc này nữ vampire đang ngồi trên mặt đất có vẻ uể oải không được phấn chấn cho lắm, vừa mới khôi phục một cánh tay cho Ôn Văn, hơn nữa cả ngày nay Ôn Văn còn không ngừng rèn luyện, tất cả đều tiêu tốn năng lượng của cô.
Cô giống như một cục pin cung cấp năng lượng cho Ôn Văn, vì thế khi nhìn thấy Ôn Văn, vẻ mặt cũng chẳng đẹp đẽ gì nổi.
"Tôi tới vì muốn hỏi cô vài vấn đề, cô phải thành thật trả lời.
" Ôn Văn khoanh chân ngồi trước cửa phòng giam nói với nữ vampire.
Nữ vampire xoay mặt đi, không thèm nhìn Ôn Văn, hiển nhiên không có ý định trả lời bất cứ vấn đề nào của Ôn Văn, Ôn Văn là chủ nhân của cô nhưng không có nghĩa là cô nhất định phải phục tùng Ôn Văn.
Ừm, hiện giờ cô đã xem Ôn Văn là chủ nhân rồi! "Hỏi trước một câu đơn giản, cô tên là gì, bắt cô vào đây lâu vậy rồi mà vẫn chưa biết cô tên là gì.
" Ôn Văn cười hỏi.
Nữ vampire vẫn không nhúc nhích, ánh mắt hờ hững không chút biến đổi, cô là một con quái vật khát máu, không có cảm tình.
Ôn Văn cũng không tức giận mà chỉ cười he he, lấy ra một cái ống hút dài c ắm vào túi máu, đầu kia thì đặt vào chậu mèo của nữ vampire.
"Cô nói cho tôi biết, tôi sẽ cho cô một chút, phải biết tận dụng cơ hội nha.
"Gương mặt băng giá của nữ vampire tan chảy, chỉ đơn giản là nói ra tên mình đã có thể đổi được một ngụm máu, rốt cuộc nên đồng ý hay là không đồng ý đây! "Tên tôi là Đào Thanh Thanh! " Cô nhẹ giọng nói.
"Tốt lắm, tên không tệ, làm vampire thật tiếc quá, phải biết khu Hoa Phủ này có rất nhiều thanh niên đến tuổi vẫn chưa tìm được vợ, thưởng cho cô một ngụm đây.
"Ôn Văn bóp một chút máu, nữ vampire Đào Thanh Thanh vội