Chương 14: Làm lành
Xin lỗi tất nhiên là không có. Xin lỗi người từng muốn gấp ghé thê tử mình á?
Hắn hạ tay sau lưng.
Cố Diêm không có tiếp tục lên tiếng, Yến Hạ Nguyệt lại có chút thở dài.
Hắn ở trước mặt nàng luôn tự giác ngụy trang chính mình một cách vô thức.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Năm đó nàng bị lớp ngụy trang đấy lừa, cho nên khi viết được mọi việc diễn ra trong lúc tuyển phò mã ấy mà tức giận.
Khi đó, lúc biết được thu nàng gửi cho Cố Diêm bị lộ, nàng vẫn ở trong lòng biện giải thay cho Cố Diêm.
Có lẽ là do người khác không cẩn thận thấy được, cho nên mới nói ra bên ngoài, hoặc cho dù là bất cứ tình huống gì, tóm lại Cố Diêm vẫn hoàn toàn đáng tin.
Nàng cảm thấy hắn oai hùng lại có thể dưa dẫm, hình tượng cũng đặc biệt tốt đẹp, hắn như là một hình tượng trong hí kịch ngày xưa vậy.
Sau đó nàng ngẫu nhiên gặp được một vị công tử.
Nàng lúc ấy mới biết được toàn bộ sự việc, cảm thấy hình tượng Cố Diêm ở trong lòng mình đang ngày càng sụp đổ.
Hắn nguyên lai cũng có thủ đoạn, cũng sẽ ở sau lưng nàng làm những việc không thể cho nàng biết.
Nàng không tiếp thu được bản thân mình trước đây đều ngay thẳng, bá tánh lại ca tụng phu quân nàng nho nhã lễ độ, không ngờ cũng sẽ làm những hành vi tiêu nhân như vậy.
Nàng cùng hắn nháo một trận lớn, hắn khi đó cũng dỗ dành nàng chỉ là… nàng đã trực tiếp mắng ngay trước mặt hắn, mắng hắn dụng tâm hiểm ác quỷ kế đa đoan, nói nàng không muốn làm phu thê với hắn nữa.
Hiện tại suy nghĩ một chút, nghĩ hắn về sau như thế nào, căn bản sẽ không vì nàng nói như vậy mà hung dữ với nàng.
Phẩm hạnh không tốt thì nên máng, chỉ là việc đó nói ra cũng có nguyên nhân cả, nàng cũng không phải không thể tha thứ.
Trách thì chỉ trách Cố Diêm từ đầu đã không thành khẩn nói rõ, trước sau đều mang một lớp mặt nạ mà sống cùng nàng.
Chẳng lẽ hắn chân thành một chút, nàng còn có thể lập tức trở mặt cùng hắn?
Cố Diêm đuối lý, trầm mặc thật lâu.
Yến Hạ Nguyệt đang muốn chuyển sang đề tài khác, Cố Diêm thấp giọng nói: “Nếu tới cửa cùng hắn nói xin lỗi có thể làm công chúa tha thứ cho ta, ta liền đi bây giờ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đi cái gì?
Đi nói mấy năm trước lúc tuyển phò mã ngươi bị người khiêu chiến rồi bị đả thương, là hắn Cố Diêm sai người làm ra?
Hắn không cần mặt mũi, nàng còn muốn.
Cố Diêm cúi đầu, Yến Hạ Nguyệt thấy không rõ thần sắc hắn, nhưng xung quanh hắn bầu không khí không thích hợp lắm, nàng trong lòng lại thở dài có chút xót: “Cũng không phải vấn đề gì lớn, ngươi cũng không có thành tâm xin lỗi hắn, chỉ vì làm ta vừa lòng mà đi xin lỗi, có ý tứ gì?”
Nàng dám cá, mặc dù thời điểm quan hệ bọn họ kém nhất, hắn cũng không hối hận năm đó vì tuyển phò mã làm những việc này.
Nhiều lắm chính là ở trong lòng hối hận như thế vị công tử kia lại gặp nàng để rồi nàng sinh ra nghi ngờ.
Cố Diêm không có lời nào để nói.
Cưới được Yến Hạ Nguyệt như ý nguyện là chuyện mà Cố Diêm hắn trong lòng muốn khoe khoang nhất.
Thậm chí còn hơn cả lúc hắn được sắc phong đại tướng quân.
Yến Hạ Nguyệt ở trong cung mà lớn lên, âm mưu quỷ kế cũng gặp qua không ít, Cố Diêm như thế này, xác thực không phải là vấn đề gì lớn.
Chỉ có thể là do lúc ấy Cố Diêm ngụy trang thật quá tốt, hình tượng hắn ở trong lòng nàng thật sự quá to lớn, liền đổ ầm một cái, nàng không tức giận phiền chán mới là lạ.
“Công chúa, Vu đại nhân vẫn luôn ở hậu hoa viên đi dạo, hắn cũng không để Cố Tả đi cùng.”
Yến Hạ Nguyệt nhướng mày, nàng còn tưởng rằng Vu Diệp sẽ hướng phòng cho khách ở hậu viện mà đi.
Cố Diêm rũ mắt, không biết suy nghĩ cái gì.
Bình Bình cầm kiện áo khoác lại đây: “Công chúa, trời chiều rồi, người ở chỗ này dễ bị cảm, khoác thêm áo đi đã.”
Cố Diêm nhận áo, đứng ở trước người Yến Hạ Nguyệt, giúp nàng khoác y phục: “Chúng ta hồi Ngọc Viên đi.”
Bây giờ cũng nên ăn tối rồi.
Bọn họ đi đến nửa đường, gặp được Vu Diệp.
Vu Diệp nhìn hướng đi bọn họ môt chút, bất quá chỉ trong nháy mắt đã thu hồi tầm mắt: “Hạ quan còn phải về phủ, không quấy rầy hoàng tỷ.”
Hắn một cong eo, hành lễ, liền rời đi.
Yến Hạ Nguyệt không hiểu tại sao hắn lại đi, mờ mịt nhìn Cố Diêm: “Sao hắn lại đi?”
Cố Diêm muốn xoa bóp nàng gương mặt, lại sợ nàng tức giận, đành nhịn xuống: “Có lẽ là đoán được công chúa sẽ không cho hắn thấy Thọ Dương công chúa, cho nên đi rồi.”
Yến Hạ Nguyệt trong lòng có chút không cao hứng: “Hắn hỏi cũng không hỏi, liền nghĩ ta sẽ không để hắn gặp Thanh Nhi?”
Nếu hắn tiếp tục cầu kiến, lúc đấy nàng sẽ cho rằng hắn chân thành, cũng sẽ giúp hắn một phen.
Nhưng mà chưa đề cập tới liền đi rồi, đi thật rồi? Thế thanh Nhi thì sao? Không dỗ muội muội nàng sao?
Cố Diêm đỡ nàng đi lên bậc thang, vào chính sảnh: “Công chúa không cần vì thế mà tức.”
Tryện được Kem edit và đăng độc quyền trên LustAveland.
Có lẽ là nghe được động tĩnh, Yến Tuyết Thanh từ phòng ăn thò đầu ra: “Hoàng tỷ?”
Nàng hướng ngoài cửa nhìn nhìn, nơi đó chỉ còn có mấy tiểu nha hoàn đi lại.
Yến Hạ Nguyệt thấy nàng như vậy, có chút đau lòng: “Thanh Nhi.”
Yến Tuyết Thanh đi ra, ngồi vào nàng bên cạnh: “Không phải nói Vu Diệp tới?”
Bình Bình nói: “Vu đại nhân ở trong phủ đi dạo một lát liền cáo từ.”
Yến Tuyết Thanh nhìn Yến Hạ Nguyệt rõ ràng là biểu tình đau lòng cho nàng, trong lòng có chút phát hoảng: “Hoàng tỷ, tỷ trước đừng đau lòng ta…… Không dúng…… tỷ thật sự nên đau lòng cho muội a.”
Yến Hạ Nguyệt an ủi nàng: “Không sao đâu Thanh Nhi, Vu Diệp hắn một ngày không tới tới cửa cầu kiến, hướng muội xin lỗi, chúng ta liền một ngày không bày sắc mặt tốt cho hắn xem.”
Yến Tuyết Thanh gian nan nói: “Hoàng tỷ…… phủ của tỷ an toàn không? Muội là nói…… Các phương diện……”
Yến Hạ Nguyệt khó hiểu: “Làm sao vậy?”
Yến Tuyết Thanh nhớ tới tính tình phu quân nhà mình, có chút sợ hãi: “Hoàng tỷ tỷ không biết về Vu Diệp thôi, không biết hắn là cái cái dạng người gì.”
Nàng ôm lấy cánh tay Yến Hạ Nguyệt: “Ta sợ hắn chân trước đi rồi sau lưng liền cho người của hắn mang thuốc xổ lén vào……”
“Hoặc là…… Hoặc là từ nơi mà ít cách giác nhất mà lẻn vào, sau đó tìm được muội……”
Yến Hạ Nguyệt xác thật không hiểu về Vu Diệp, nàng nhìn Yến Tuyết Thanh: “Không thể nào?”
Yến Tuyết Thanh cũng khẩn trương, nghe thế liền lắc đầu: “Sẽ hoàng tỷ, tỷ không biết tình huống nhà hắn thôi, mẹ kế hắn không phải người tốt, đối xử với hắn cũng không tốt, hắn năm đó là cùng người trong phủ đấu lên đấu xuống, mới dứt tay áo đi thi khoa khảo.”
Nàng hồi tưởng đến vị mẹ kế kia nhìn thấy nàng bộ dáng vừa hận vừa sợ, run lập cập: “Hắn có đôi khi thấy muội hồ nháo, không nghe lới hắn khuyên răn, liền kể ra bao chiến tích ngày xưa dọa sợ muội.”
Yến Hạ Nguyệt lúc này mới ở trong lòng mà nhìn thẳng vào Vu Diệp, nàng cùng Bình Bình trao đổi ánh mắt, Bình Bình đi ra cửa an bài phủ công chúa.
Yến Hạ Nguyệt lại vỗ vỗ Yến Tuyết Thanh trấn an nàng: “Bình Bình