Chương 28: Thị thiếp
“Nha, viện này khi nào lại có thêm một cái tiểu nương tử vậy?”
Thanh âm ngả ngớn phong lưu truyền đến bên tai, Yến Hạ Nguyệt theo thanh âm nhìn qua, chỉ thấy một thân hắc ảnh.
Người nọ tựa hồ là đang đứng ở trên tường, thấy nàng nhìn qua, rất có hứng thú với nàng nói: “Ngươi là thị thiếp của Cố Diêm? Sao lại có bộ dáng nhu nhược đáng thương nước mắt tràn mi thế kia? Phòng không gối chiếc?”
Yến Hạ Nguyệt thấy hắn nhắc tới Cố Diêm một cách tự nhiên mà lại có chút quen thuộc, cũng không có tức giận, nàng lấy khăn xoa xoa đôi mắt, thanh âm đã bình tĩnh trở lại: “Ngươi là ai?”
Người nọ thấy nàng không có chút nào sợ hãi, nhảy xuống tường, phe phẩy cây quạt nói: “Tại hạ là……”
Hắn tới gần chỗ nàng một chút là ánh sáng lại lấn thêm một tấc trên y phục dạ hành của hắn.
“Tiểu nương tử người còn chưa có trả lời vấn đề của tại hạ a.”
Yến Hạ Nguyệt nhìn hắn tư nói một mình, bắt đầu nghĩ đến vị bằng hữu giang hồ kia của Cố Diêm, nàng không biết khi nàng nói nàng là Khang Dương công chúa thì hắn sẽ phản ứng như thế nào, Nàng nghĩ rồi lại cảm thấy không nên nói tốt hơn.
“Ngươi làm sao biết ta là thị thiếp của tướng quân?”
Thương Ngôn Truy cảm thấy ánh mắt của Cố Diêm cũng không tồi, chỉ là thị thiếp thôi mà cũng có khí chất như vậy, đặc biệt là lá gan còn rất lớn.
Hắn đứng lại cách nàng mười bước, chắp tay thành quyền: “Nguyên lai thật sự là đệ muội, tại hạ thất lễ, còn thỉnh đệ muội tha thứ.”
Yến Hạ Nguyệt nhướng mày, thanh âm đã tiến vào trạng thái diễn kịch, hèn mọn nói: “Thiếp thân cũng chỉ là một cái thị thiếp nho nhỏ, làm sao xứng với danh xưng ‘đệ muội’ ấy của ngài? Công chúa là biệt lại tức giận với thiếp.”
Thương Ngôn Truy nhíu mày: “Cái gì mà công chúa?”
Yến Hạ Nguyệt bắt đầu hoài nghi hắn có thật là bằng hữu của Cố Diêm hay không, không thì làm sao mà Cố Diêm cưới công chúa mà hắn cũng không biết.
Nàng trong lòng chửi thầm, cúi đầu nói: “Thê tử kết tóc với tướng quân là Khang Dương công chúa, ngài không biết sao?”
Thương Ngôn Truy thất sự không biết.
Hắn lần cuối thấy Cố Diêm là bảy năm trước, ngày thường hắn cũng chỉ luyện kiếm, lâu lâu thì tham gia luận kiếm do ma giáo tổ chức, rảnh nữa thì lôi kéo mấy tên đồ đệ để dạy bọn chúng, làm gì có thời gian rảnh để hỏi tham về bạn bè đâu chứ.
Tòa biện viện này Cố Diêm mua thì hắn cũng biết một chút, cho nên mới chọn tới nơi này đặt chân, bằng không đêm nay hắn phải làm bạn tròi đất dâng mặt cho tròi rồi.
Hắn tìm một nơi bằng phẳng để ngồi xuống xếp bằng: “Ngươi nói Khang Dương công chúa, là nhân vật như thế nào?”
Đúng thật là người người giang hồ.
Yến Hạ Nguyệt cười nói: “Ngài cong chưa xưng tên họ với ta đâu.”
Thương Ngôn truy bừng tỉnh: “A, ta kêu Thương Ngôn Truy, sở thích là nghịch kiếm.”
Yến Hạ Nguyệt nhớ tên, lại hỏi: “Tướng quân ngày mai còn phải vào triều, cho nên không thể qua đêm chỗ này, ngài tìm hắn là có chuyện gì sao?”
Thương Ngôn Truy từ khi biết được nàng là thị thiếp của Cố Diêm liền đứng đắn hơn rất nhiều, hắn cười một chút: “Tại hạ cũng không phải tới tìm hắn, chỉ là khách điếm quanh đây đều đóng cửa hết rồi, ta không có chỗ để ở, cho nên mới nhớ tới tòa biệt viện này của Cố diêm, muốn ‘ăn bám’ một đêm.”
Hắn nói xong, lại đánh giá Yến Hạ Nguyệt một chút: “Nguyên lai Cố Diêm thích người như vậy à.”
Yến Hạ Nguyệt đối với quá khứ Cố Diêm cũng không phải là rất rõ ràng, nàng bất động thanh sắc nói: “Tướng quân từ trước đến nay không thích người như ta sao?”
Thương Ngôn Truy vẫy vẫy tay: “Không phải, phải nói là hắn từ trước đến nay đều không thích người, ta nói với ngươi chứ, ngươi đi theo Cố Diêm như vậy la đúng rồi, hắn có thể đem ngươi rước vào cửa, thì chắc chắn hắn thật lòng với ngươi đó.”
Yến Hạ Nguyệt nghe, trong lòng lại có chút nhớ Cố Diêm, nàng không nói chuyện, Thương Ngôn Truy cũng không để ý, lại nói: “Hắn ta thanh lâu cũng không thèm đi, ta bảo hắn đến thanh lâu xem có khác gì thanh lâu ở kinh thành hay không, vậy mà kéo thế nào hắn cũng không nhúc nhích, cho nên là á, hắn có thể để ngươi sống ở đây có nghĩ là hắn thật lòng với ngươi còn gì nữa?”
Yến Hạ Nguyệt nga một tiếng, lại hỏi một vấn đề: “Nhưng mà ….. hắn vẫn cưới Khang Dương công chúa còn gì nữa.”
Thương Ngôn Truy sửng sốt, hoài nghi mình đã nghe lầm: “Ngươi nói cái gì? Cưới công chúa? Hắn ta sao?”
Yến Hạ Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy, 6 năm trước bọn họ đã thành hôn, cả kinh thành đều biết đến mà.”
Lúc ấy Hoàng tổ mẫu nàng còn tại thế, của hồi môn càng thêm nhiều, từ hoàng cung đến phủ công chúa, đi rất lâu mới có thể dừng được, trận thế lớn như vậy, tất nhiên cả kinh thành biết là chuyện bình thường.
Thương Ngôn Truy nói với vẻ mặt kính trọng: “Cố Diêm lợi hại như vậy sao? Đến công chúa hắn cũng cưới vào cửa được?!”
Bọn họ cuối cùng vẫn là người tầng lớp bên dưới, công chúa đối với bọn ọ mà nói, chẳng khác gì là từ trên tròi rơi xuống.
Yến Hạ Nguyệt nhìn cười cũng thật vất vả đi: “Đúng vậy, tướng quân luôn luôn lợi hại.”
Thương Ngôn Truy nhìn Yến Hạ Nguyệt, gãi gãi đầu: “Này không đúng a, hắn cưới cũng đã cưới công chúa rồi, sao lại có thể nạp ngươi nữa a? Hoàng đế hắn trên kia làm sao có thể để mặc nữ nhi mình bị khi dễ thế được? Vô lí!”
Đương kim hoàng thượng là hoành huynh cả nàng mà cũng không biết, Yến Hạ Nguyệt lắc đầu, cũng không có xem ngang vào mạch ảo tưởng của hắn.
“Không đúng a, hắn đã cưới công chúa rồi, thì chắc chắn sẽ toàn tâm toàn ý đối xử với công chúa, làm sao ngươi có thể chen ngang vào đươc hay vậy?”
“Chẳng lẽ Cố Diêm hắn thay đổi rồi? Không thể nào??”
Lúc đang cờ có thể tìm ra một lời giải thích hợp lí thì hắn lại nghe được tiếng bước chân.
Thương Ngôn Truy tuy rằng là người giang hồ, nhưng cũng biết trong sạch đối với nữ tử hậu trạch này có bao nhiêu quan trọng, hắn ném xuống câu “Có người tới” liền hướng lên trời mà nhảy vài cái, ngay lập tức đã không thấy tăm hơi đau nữa rồi.
Yến Hạ Nguyệt bị hoảng sợ, quay đầu vừa liền thấy, Bình Bình mới vừa mới đi tới phía cuối hành lang.
Bình Bình nhìn công chúa im lặng ở một chỗ, lẳng lặng đến gần giúp Yến Hạ Nguyệt khoác lên một lớp áo ngoài.
“Đi thôi, cũng không biết ngày mai tướng quân có thể tới nữa hay không.”
Bình Bình nghe thế liền trả lời: “Tướng quân có nói, ngày mai sao khi hết việc sẽ đến đây mà, người cứ yên tâm đi.”
Thương Ngôn Truy nghe lời này, cảm thấy Cố Diêm có điểm gì đó không đúng.
Bị bắt cưới công chúa cũng không phải lỗi cả hắn, nhưng để nữ nhân mình thích chịu ủy khuất thì đúng là lỗi của hắn rồi. Như hắn vậy, là người hành tẩu giang hồ sẽ không bao giờ trêu chọc nữ nhi nhà người ta. Bây giò Cố Diêm lại man tình ý với một nữ nhân khác, phải chăng phu thê hắn không tốt?
Chậc chậc chậc, không thể tưởng được Cố Diêm cũng sẽ biến thành một bộ dáng không có tránh nhiệm như bây giờ, hắn đến đây ở nhờ một ngày, chờ ngày mai phải quở trách Cố diêm một trận ra trờ mới được.
Yến Hạ Nguyệt đưa mắt ra hiệu với Bình Bình, Bình Bình sẽ ra ngoài kêu thị vệ để ý xung quanh một chút, không thấy trên nóc nhà có người, lúc này mới quay trở về.
“Công chúa, có thích khách sao?”
Yến Hạ Nguyệt đem trâm ngọc Cố Diêm cho nàng cầm trên tay, lại nhìn nhìn bức họa cuộn tròn, lắc đầu: “Là bằng hữu Cố Diêm.”
Bình Bình đem bức họa cầm lại, nghe vậy có chút nghi hoặc: “Bằng hữu phò mã?”
Kia là thế nào……
Yến Hạ Nguyệt đem ngọc trâm bỏ vào hộp, nói: “Chờ ngày mai lại nói đi.”
Ngày mai vị kiếm khách này gặp Cố Diêm, chắc chắc biểu tình của hắn sẽ rất hay ho.
Yến Hạ Nguyệt muốn đi chùa Đức Huệ, cho nên dậy sớm một chút, Bình Bình chọn cho nàng một bộ xiêm y nhẹ nhàng màu xanh nhạt, cây trâm ngọc trên đầu là Yến Hạ Nguyệt chính mình cài, chính là cái mà hôm qua Cố Diêm tự mình cài lên, thoạt nhìn cả người nàng mộc mạc đi không ít.
Thương Ngôn Truy nhìn thị thiếp của Cố Diêm mang theo tỳ nữ ra ngoài, lại lắc lắc đầu, xiêm y kiểu này, nói là phụ nhân bình thường mặc thì hắn còn tin, còn