Cẩm Anh về nhà thấy mẹ cô đang xem tivi ngoài phòng khách, cô cất giày vào tủ rồi chào bà một tiếng.
Giọng bà lạnh tanh: "Đi đâu mà về muộn vậy?"
"Con trực nhật ở lớp ạ." Nói xong đi thẳng một mạch về phòng, may thay mẹ cô không để ý chuyện xe đạp.
Bữa cơm tối hôm nay vắng mất một người là bố cô, có lẽ ông phải trực đêm ở công ty.
Bữa cơm ba người không một tiếng động, ai cũng ăn cho xong phần của mình.
"Ăn đi con."
Tay cầm đũa của Cẩm Anh khựng lại trong vài giây nhưng lại tiếp tục và cơm, chỉ là mẹ đang gắp thức ăn cho em gái thôi mà, cô không cần để ý nhiều tới vậy.
Ăn xong Cẩm Anh rửa bát rồi về phòng.
Cô ngồi trên bàn học ngây người một hồi nhưng vẫn chưa động bút, lại nhớ đến những lần cãi vã của bố mẹ.
Đây là chung cư cũ nên hiệu quả cách âm cũng không tốt lắm, nhiều đêm cô nằm trên giường nghe rõ hai người lời qua tiếng lại.
"Bà đấy, ở nhà mà không biết chi tiêu thế nào à, sao tiền ăn tháng này lại âm vậy?"
"Ông nghĩ tôi ở nhà sung sướng lắm chắc, thu dọn giặt giũ nấu cơm cũng hết ngày, ông đưa có ít tiền như thế tiền lo bữa cơm còn chưa đủ nói gì đến tiêu linh tinh?"
"Đáng lẽ ra tôi không nên mua chung cư chỗ này, bây giờ tiền vẫn còn nợ đấy, biết bao giờ mới trả hết? Vợ người ta giúp chồng xây dựng sự nghiệp, còn bà thì sao? Bà chỉ muốn được ở một nơi rộng hơn thôi chứ gì?"
"Tôi chưa từng đề cập gì về việc đó, mua chung cư cũng là ông quyết, giờ ông đổ lỗi sang cho tôi là sao?"
[...]
Cẩm Anh lại thở dài một hơi, cô không dám nhắc đến chuyện xe đạp cũng là có nguyên nhân cả.
Nhiệm vụ của cô chính là đóng vai một đứa con gái ngoan, không gây rắc rối.
Bao nhiêu năm qua cô làm rất tốt cho đến hôm nay.
Trước đây gia đình cô sống trong một xóm nhỏ, nhà ai cũng trồng rau nuôi cá duy trì cuộc sống.
Nhưng từ khi Cẩm Anh lên tiểu học bố mẹ cô quyết định chuyển đến một nơi tốt hơn, thuận tiện cho việc học của cô, bố cô cũng kiếm một công việc ở đây, duy chỉ có điều bố cô không có bằng cấp nên làm bảo vệ, lương không cao mà suốt ngày phải trực ca đêm.
Trong nhà dần mất đi tiếng nói cười, ai cũng mang nỗi tâm sự riêng.
Cô biết về khoản nợ của gia đình, biết về những lần cãi vã của bố mẹ nhưng chỉ có thể im lặng.
Cẩm Anh rốt cuộc không nghĩ nữa, cô mở cặp lấy sách làm bài tập.
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y |||||
Cùng lúc đó Nhật An về nhà, vẫn như mọi hôm có cơm canh bày sẵn cho cậu, cậu chỉ cần ngồi vào bàn ăn.
Cậu nghĩ không phải bà dì giật dây để bố mẹ đưa cậu về quê trông nhà cho bà đấy chứ? Cả một căn chung cư lớn thế này chỉ mình cậu ở.
Hằng tháng bố mẹ vẫn gửi tiền học cùng tiền tiêu vặt qua tài khoản cho Nhật An nhưng hầu như ngoài tiền học ra cậu cũng chẳng tiêu tốn gì nhiều, lương