Thấy cô đầu tóc hỗn độn đi vào phòng họp, Kỷ Thanh Nam rất thân sĩ mà cười cười đưa cho cô một chiếc gương: “Sửa sang lại chút đi”
Tô Ánh Nguyệt cầm lấy gương nhìn thoáng qua, lúc này mới hiểu được bản thân chật vật cỡ nào.
Cô ngượng ngùng cười cười, vừa sửa lại tóc tai vừa cảm khái: “Fans của ảnh đế Kỷ thật sự quá nhiều.”
“Thế nào? Em hâm mộ hả?”
Mộ nữ diễn viên ngồi bên kia Kỷ Thanh Nam cao ngạo ngẩng đầu nhìn cô: “Ở đây, trừ cô ra, hoặc nhiều hoặc ít đều có một ít fans.”
Nói xong cô ta còn bất mãn liếc mắt nhìn cô một cái: “Thật sự không biết công ty của tôi nghĩ thế nào, để tôi đóng vai phụ cho loại người này”
Người nói chuyện tên Lương Gia Hân, là diễn viên mới xuất thân từ một tiết mục tuyển tú.
Tuy rằng cô ta không diễn qua bao nhiêu phim nhưng từ tiết mục tuyển tú cô ta cũng tích cóp được không ít fans Trong bộ điện ảnh này cô ta đóng vai nữ hai.
Mà bên cạnh Lương Gia Hân lại có một nữ diễn viên khác ngồi, gọi là Dương Thanh Tuyết, một nữ diễn viên đã đóng vai phụ rất nhiều năm, tuy chỉ là một người chuyên đi phối hợp diễn nhưng cũng có không ít fans.
Không nhắc đến bên diễn viên nữ, trong nhóm nam diễn viên, ngoại trừ Kỷ Thanh Nam thì còn lại cũng là minh tỉnh chạm tay có thể bỏng.
Đúng vậy, Lương Gia Hân nói không sai.
Trước một đám diễn viên có fans có thâm niên, một chút lý lịch của Tô Ánh Nguyệt cô thật đúng là không đủ nhìn.
“Ánh Nguyệt là có thiên phú, tôi tin rằng về sau cô ấy sẽ càng tốt hơn”
Kỷ Thanh Nam lạnh nhạt liếc Lương Gia Hân một cái: ‘Ít nhất, tôi cảm thấy cô ấy sẽ tốt hơn cô.”
Vẻ mặt Lương Gia Hân không phục.
thay đổi, vì vậy đoàn phim bao nguyên cho mọi người một tầng khách sạn.
Tôi hy vọng mọi người đều có thể dọn đến đây ở chung, như vậy càng lợi cho giao tiếp về sau.”
Lương Gia Hân trợn trắng mắt: “Quay một vai còn cần ở chung?”
“Đúng vậy”
Đạo diễn gật đầu cười cười: “Đây là quy định”
“Ảnh đế Kỷ cũng đã đồng ý”
Lương Gia Hân bĩu môi, không nói gì nữa.
Chuyện Kỷ Thanh Nam