Não của Tô Trì Á phản ứng chậm hai giây, giờ mới nhớ ra đó là nhà đầu tư mới của đội họ.
Còn chưa rời khỏi giường, Tô Trì Á đã trực tiếp mắng: “Cậu bị bệnh hả Thạch Đầu, mới sáng sớm đã nói bậy bạ gì vậy. Rảnh rỗi thì đi tập xe nhanh đi, đợi tôi kiểm tra tốc độ xe không đạt tiêu chuẩn thì xem tôi sẽ phạt cậu như nào.”
Cô nói xong thì cúp máy cái “cụp”, xoay người ngủ tiếp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chưa đầy hai phút sau, điện thoại lại bắt đầu đổ chuông, người phụ nữ tức đến nỗi ngồi bật dậy từ trên giường, cũng không nhìn rõ ai gọi đã trực tiếp mắng: “Thạch Đại Đầu, nếu cậu còn gọi điện quấy rầy giấc ngủ của tôi lần nữa, cậu có tin tôi sẽ vặn cái đầu to của cậu xuống rồi buộc vào xe như cho bay như diều không! Tôi bắt đầu điên rồi đấy, coi chừng cả anh Phong cũng không cứu được cậu!”
“Ồ... Là người nào mới sáng sớm đã chọc cô giận rồi, lời nói ra cũng đẫm máu như vậy.”
Giọng nói lạ nhưng quen đã làm Tô Trì Á tỉnh táo hơn chút, khi cô đưa điện thoại ra thì phát hiện cuộc gọi đến là một dãy số lạ.
“Anh là?”
“Chúng ta đã gặp nhau nhiều lần rồi, vậy mà cô lại không nhận ra giọng nói của tôi, tôi hơi đau lòng nha.”
Mấy lời nói ghê tởm như này... Một cái tên nhanh chóng lóe lên trong đầu, Tô Trì Á cau mày: “Trì Dã?”
“Nhận ra tôi rồi à?” Trì Dã cười khẽ: "Tôi đang ở dưới nhà cô, rửa mặt xong thì xuống lầu tìm tôi, tôi có chuyện muốn bàn bạc với cô.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Câu nói này khiến cơn buồn ngủ cuối cùng của Tô Trì Á lập tức biến mất, cô đi chân trần vôi chạy đến bên cửa sổ vén rèm, liền nhìn thấy Trì Dã đang đứng dưới lầu dựa vào chiếc xe hôm qua, thấy cô, anh còn vẫy vẫy tay tán tỉnh.
Kéo mạnh rèm cửa lại, Tô Trì Á vừa thay quần áo vừa hỏi: “Có chuyện gì mà phải chặn thẳng ngay dưới lầu nhà tôi!”
“Không đúng.” Cô ngừng thay quần áo, hỏi: "Sao anh lại biết địa chỉ nhà và số điện thoại của tôi?”
Rõ ràng hôm qua, cô đã đuổi Trì Dã về nhà trước, rồi mới tự đi bộ về mà.
“Tôi hỏi xin Hàn Phong.” Trì Dã dừng lại một chút, giọng nói mang theo ý cười: "Cô chưa xem Weibo sao? Hai chúng ta lên hot search rồi.”
Một linh cảm xấu truyền thẳng từ lòng bàn chân đến não, cô nhanh chóng mở Weibo, tiêu đề top 1 trong danh sách hot search khiến Tô Trì Á há hốc mồm.
Ngón tay của cô dừng lại một chút trên cái tên “Hàn Phong” trong danh bạ, Tô Trì Á lắc đầu, sau đó bấm số điện thoại của tay đua Thạch Đầu trong đội xe, lập tức hỏi: “Sao cậu không nói sớm với tôi về chuyện hot search, bây giờ anh Phong có ở đội xe không, cảm xúc như thế nào?”
“Chị thấy hot search rồi à.” Thạch Đầu hả hê khịt mũi: "Anh Phong hiện đang bàn bạc về chuyện của chị với đội quan hệ công chúng, mới đi ra, em nhìn thấy anh ta rồi, mặt còn đen hơn than, giờ em đang liều mình để báo tin cho chị đấy, vậy mà chị không những không cảm ơn, lúc nãy còn cúp máy của em...”
Thạch Đầu còn chưa nói xong, đầu bên kia điện thoại đã truyền đến âm thanh tút tút.
Thạch Đầu bị cúp điện thoại lần thứ hai: “...”
Tô Trì Á vội vàng chạy xuống lầu trong vòng vài phút, xin lỗi Trì Dã: “Tôi không ngờ sự việc ngày hôm qua lại bị bóp méo thành thế này. Anh yên tâm, tôi chắc chắn sẽ làm rõ chuyện này, sẽ không kéo anh xuống nước đâu.”
“Không vội.” Trì Dã ngồi trên ghế phụ, hất cằm về phía ghế lái: "Lên xe trước rồi nói.”
Tô Trì Á nhìn chiếc xe lộng lẫy trước mặt, lời nói như bị nghẹn trong cổ họng, trên mặt hiện lên một tia kỳ quái: “Quản lý của anh có việc đi trước rồi à?”
“Ừm.” Trì Dã nhún vai: "Cô ấy đi làm rồi.”
Cảm giác như người đàn ông này đã chắc chắn để cô làm tài xế cho anh ta, bây giờ cô thậm chí có lý do tuyệt đối để nghi ngờ người đàn ông này sáng sớm đã đến chặn cô chỉ vì muốn tìm một tài xế miễn phí.
Dù trong lòng cứ thấy sai sai nhưng cơ thể cô vẫn thành thật ngồi vào ghế lái. Trên đường đến câu lạc bộ MFC, cô vẫn luôn bồn chồn, vô thức liếc nhìn Trì Dã.
Mới sáng sớm người đàn ông này đã “giết” đến dưới lầu nhà cô, cô vốn tưởng anh ta đến là để hỏi tội nhưng bây giờ nhìn thái độ tự mãn của Trì Dã, cứ như anh ta không hề quan tâm đến dư luận, cái dáng vẻ này ngược lại khiến lòng cô cảm thấy bối rối. Tô Trì Á đã quen với việc có gì nói nấy, không khỏi nhíu chặt lông mày, trong lòng không yên.
Cảm nhận được ánh mắt của Tô Trì Á, khóe miệng của Trì Dã cong lên, cuối cùng trong lúc đèn đỏ, Tô Trì Á không thể không nhìn người đàn ông này lần nữa, Trì Dã nhanh chóng quay đầu lại, tóm được người phụ nữ đang lén lút nhìn trộm anh.
Một đôi mắt đen tinh nghịch sáng ngời cứ thế đập vào mắt Tô Trì Á, cô cảm thấy nhịp tim của mình bị bóp nghẹt rõ rệt, muốn tránh xa ngay lập tức nhưng lại cảm thấy quá mất sức, vì vậy đành cắn răng nhìn nhau, vừa nhìn như thế thì đột nhiên phát hiện hình như Trì Dã... Cũng có hơi đẹp, ít nhất là đẹp hơn mấy trai tơ hiện nay nhiều.
Chất lượng của các nhà văn bây giờ đều cao vậy sao?
Chẳng trách tại sao bức ảnh lại gây bão mạng như vậy.
Suy nghĩ của Tô Trì Á bị kéo đi trong nháy mắt, chợt thấy miệng người đàn ông nhấp nháy: “Đèn xanh”.
“Hả?”
Tô Trì Á ngẩng đầu lên sau hai giây, thấy đèn xanh đã sáng lên phía trước.
Cô vậy mà lại nhìn Trì Dã đến ngây người? Da mặt dày như Tô Trì Á lúc này cũng cảm thấy hai má có hơi nóng, cô bất cẩn đạp phanh gấp, chiếc xe đột nhiên dừng lại, phía sau còn có tiếng còi gấp gáp vang lên.
Đây chắc chắn là ngày xấu hổ nhất đối với Tô Trì Á kể từ ngày cô lấy bằng lái xe.
Mang tai của người phụ nữ bắt đầu đỏ lên với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, cô mím môi cúi đầu sang số, xe chậm rãi khởi động. Tô Trì Á cảm thấy nếu lúc này Trì Dã nói thêm lời nào, cô