Dưới sự thúc giục của mẹ, Trình Quyến Thanh đành chịu đi xem mắt mấy cô đã được mẹ sắp xếp.
Kết quả chẳng ai ngờ tới, vứt Trình Quyến Thanh trên thị trường xem mắt chính là bắt nguồn của tai nạn.
Qua một tháng, ba cô gái đầu tiên có tố chất tốt đã thuận lợi từ bỏ.
Nghe lịch sử tình trường của Trình Quyến Thanh, là người thì đều sẽ nghi ngờ rốt cuộc anh ta là hố đen hay cố ý làm như vậy?
Theo lời Trình Quyến Thanh nói, cô gái đầu tiên là y tá của bệnh viện.
Hai người còn chưa ăn hết bữa cơm, cô gái đã xách túi đi mất.
Anh ta hoang mang, hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì, về nhà kể lại với Đinh Hương.
Đinh Hương vừa nghe xong cảm thấy đầu đau như búa bổ:
– Người ta đến xem mắt với con, chứ không phải tới để con thẩm vấn phạm nhân! Con nói chuyện với người ta thế nào? Cái gì mà “nói tiếp đi”, “sao đó thì sao”, “nói lần lượt”, mẹ mà là con nhà người ta thì mẹ cũng đi.
Trình Quyến Thanh oan uổng, anh ta đâu cố ý làm vậy, anh ta chỉ vô thức phát tác bệnh nghề nghiệp của mình thôi mà.
Lần thứ hai đi xem mắt, dưới sự giám sát và đốc thúc của Đinh Hương.
Trình Quyến Thanh nói những từ kia với giọng nhẹ nhàng hơn, bảo đảm không mắc sai lầm tương tự như vậy nữa.
Đối tượng đi xem mắt lần hai là nhân viên ngân hàng, một nhân viên văn phòng vô cùng khéo léo giỏi giang.
Lần này ăn xong cơm tối mới thất bại.
Hai người không trao đổi số điện thoại với nhau, ai về nhà nấy, về với mẹ mình.
Lần này vấn đề không phải ở đối tượng xem mắt, dù sao người ta cũng có ấn tượng tốt với Trình Quyến Thanh, nhưng Trình Quyến Thanh nói chuyện với cô gái mấy câu, cảm thấy tính cách quá mạnh mẽ, không thích hợp.
Đôi khi giọng điệu và biểu cảm của cô gái khiến anh ta cảm thấy như mình đang ngồi đối diện với Hà Nguy phiên bản nữ.
Như vậy ai mà chịu cho nổi? Trình Quyến Thanh sợ kết hôn xong mỗi ngày mình đều nằm mơ thấy ác mộng.
Xem mắt phải bình đẳng, nam hay nữ thì đều có quyền lựa chọn cho mình, huống hồ điều kiện của Trình Quyến Thanh cũng rõ rành rành ra đấy, không cần hèn mọn tự làm khổ mình.
Vì thế Đinh Hương an ủi mình, không sao, người tốt còn chưa tới.
Bà giống như người học trò thứ hai của Sokrates, luôn cảm thấy lúa mạch tốt đang ở trên con đường phía sau.
Đối tượng xem mắt thứ ba là một giáo viên dạy nhảy.
Cuối cùng thì cũng có đối tượng trao đổi số điện thoại với Trình Quyến Thanh, còn hẹn gặp lần sau.
Nhưng tiếc thay chỉ có lần này, sau khi bị phá ngang giữa đường nên cũng chẳng có lần sau nữa.
Nói ra cũng khéo, đúng vào buổi hẹn hò, Trình Quyến Thanh và giáo viên dạy nhảy gặp Trình Trạch Sinh và Hà Nguy.
Hai người họ cũng hiếm khi mới có dịp ra ngoài xem phim, nếu đã trùng hợp vậy, còn là người nhà, giáo viên dạy nhảy cũng không để bụng, vậy thì xem phim cùng nhau.
Kết thúc bộ phim, giáo viên dạy nhảy đi vào nhà vệ sinh, Hà Nguy khoanh tay, cười nhạt:
– Cô ấy đi xem mắt anh chắc chỉ do đang dỗi bạn trai thôi, anh đừng coi là thật.
– Hả? – Trình Quyến Thanh ngạc nhiên – Lý do?
Trình Trạch Sinh nói:
– Cô ấy đeo nhẫn ở ngón giữa, nhưng hình dạng vết nhẫn không đúng.
Chắc là luôn đeo ở ngón áp út mới tháo xuống chưa được mấy ngày.
Ban nãy trong lúc xem phim, điện thoại rung lên sáu lần, hai lần điện thoại, ba lần tin nhắn, một lần wechat.
Cô ấy xem mà lại không trả lời, ánh mắt vẫn còn tức giận.
– … Mấy người làm hình sự đừng nhạy cảm thế có được không.
– Trình Quyến Thanh hỏi – Lỡ như người nhà hay bạn của cô ấy gọi tới thì sao? Chưa biết chừng cũng có mâu thuẫn gì đó.
– Đó vẫn chưa phải điều quan trọng nhất, thông tin mấu chốt đây này.
Hà Nguy mở ra một trang web mua sắm, tìm tới đường link ốp điện thoại, đưa cho Trình Quyến Thanh xem.
Trình Quyến Thanh nhìn thì thấy là mẫu ốp điện thoại cho cặp đôi, trong đó có một mẫu tranh thủy mặc rất quen thuộc, bởi vì giáo viên dạy nhảy cũng dùng mẫu này.
Trình Quyến Thanh nghẹn họng:
– … Có thể mua cả hai về dùng thay đổi mà, kem ốc quế mua hai giảm nửa giá tôi còn mua hai cái nữa là.
– Trình Quyến Thanh, anh cũng biết chuỗi chứng cứ củng cố lẫn nhau mà.
Đương nhiên, cũng có thể tôi và Trình Trạch Sinh thực sự đã đoán nhầm, cô ấy và người nhà có mâu thuẫn, cũng tự mua hai chiếc ốp điện thoại để dùng, cũng có thể mua chung với chị em tốt mỗi người một cái.
– Hà Nguy vỗ vai anh ta – Chẳng qua trực giác của tôi ít có sai lắm, bây giờ cô ấy đi vệ sinh chắc chắn là để gọi điện thoại cãi nhau.
Một lát sau, giáo viên dạy nhảy đi ra ngoài, vành mắt hoe đỏ.
Trình Quyến Thanh hỏi cô làm sao, cô nói không sao, chỉ xích mích với người nhà.
Trình Quyến Thanh không hỏi nhiều, bốn người cùng đi ăn cơm.
Vừa mới ra khỏi khu thương mại, một người đàn ông ôm bó hồng lao tới, quỳ một gối trước mặt giáo viên dạy nhảy:
– Bảo bối, tha thứ cho anh đi! Anh sẽ không chuyện gì cũng vâng lời mẹ nữa, hai chúng ta kết hôn nhé, em muốn thế nào cũng được!
Trình Quyến Thanh: …
Ánh mắt của hai cảnh sát hình sự này thật độc.
Đối tượng xem mắt thứ ba cũng thất bại.
Trình Quyến Thanh đã sắp sinh ra bóng ma tâm lý với chuyện xem mắt đến nơi.
Đinh Hương nghe chuyện cũng cảm thấy không thể tin được, miệng thì nói người giới thiệu đúng thật là, nhưng lại khuyên Trình Quyến Thanh đừng nản chí, người sau sẽ càng tốt hơn.
Kể từ lúc Đinh Hương tập trung sang Trình Quyến Thanh, cuộc sống của Trình Trạch Sinh và Hà Nguy trở nên thoải mái hơn.
Trình Quyến Thanh dụi mặt, được rồi, coi như anh ta giúp đỡ người khác đi.
Nghĩ như vậy, ý nghĩa của việc xem mắt trở nên lớn lao hơn, cũng không có cảm giác như chịu tội nữa.
Nhưng lần xem mắt thứ tư kinh thiên động địa, đồng thời kết thúc luôn trong một đòn, khiến Đinh Hương từ bỏ ý định làm mối cho Trình Quyến Thanh.
Bởi vì Trình Quyến Thanh đi ăn bữa cơm với đối tượng xem mắt thứ tư, nói chuyện rất hợp, sau đó anh ta đưa luôn người vào trong Cục cảnh sát.
– Ngay từ đầu tôi thấy cô bé đó trông cũng khá xinh, phong thái cũng tốt, ấn tượng thực sự không tệ.
Hai người chúng tôi nói chuyện rất hợp, tôi còn định ăn cơm xong mời cô ấy đi xem phim nữa.
Cảnh sát lấy lời khai hỏi:
– Vậy tại sao anh phát hiện ra cô ta có mang theo chất cấm?
Trình Quyến Thanh cạn lời:
– … Bởi vì tôi làm nghề này mà.
Mặc dù đã không còn làm việc ở tuyến đầu, nhưng vẫn phải bồi dưỡng tố chất chuyên môn chứ?
Cảnh sát trẻ mất tự nhiên ra vẻ lo lắng:
– Xin lỗi cố vấn Trình, em chỉ muốn hỏi quá trình thôi, không có ý xúc phạm đến anh.
Hà Nguy đứng bên ngoài nghe, lắc đầu với Trình Trạch Sinh, em xem đi, anh trai em tẻ nhạt như vậy nhưng không phải dạng vô tích sự.
– Thực ra tôi cũng chỉ tình cờ phát hiện bất thường thôi.
Cô ấy ăn xong thì lấy son ra tô lại.
Tôi vô tình nhìn thấy nửa miệng chai lộ ra khỏi túi xách của cô ấy.
Vỏ Inox màu xám, tôi vừa nhìn đã nhận ra ngay nó là thứ gì.
Dù sao mấy năm gần đây không ít người chơi thứ này.
Tháng ba vừa rồi đội chúng tôi vừa mới bắt được một tập đoàn đầu cơ, thu giữ hơn hai mươi nghìn chai, toàn bộ đều tiêu hủy rồi.
Cảnh sát lấy túi vật chứng ra, bên trong có một chiếc chai nhỏ inox cỡ nhỏ, hỏi theo lệ:
– Thứ này đúng không?
Trình Quyến Thanh gật đầu:
– Đúng, chính là nó, khí cười.
Khí cười, có tên khoa học nitrous oxide, loại khí không màu, vị hơi ngọt.
Khi phát minh ra chỉ dùng để gây tê lâm sàng, hơn nữa còn có thể làm phồng kem nên được sử dụng làm chất phụ gia thực phẩm.
Bởi vì tương đối dễ mua, chỉ cần lên những trang web mua sắm là có thể mua được một lượng lớn.
Nếu sử dụng một cách hợp lý sẽ không gây ảnh hưởng tới sức khỏe con người.
Nhưng một khi nghiện và hít vào lượng lớn, vậy thì loại khí này sẽ gây nguy hại tới hệ thống thần kinh không khác gì chất cấm, tạo thành tổn thương không thể hồi phục.
Mấy năm trước có báo cáo về việc một nữ sinh viên đại học nước ngoài đã hút quá nhiều khí cười dẫn tới bại liệt, loại chất cấm mới này mới lọt vào tầm mắt của quần chúng.
Song nó chẳng hề rung hồi chuông cảnh báo cho mọi người, ngược lại bởi vì dễ dàng mua bán, cũng không được liệt vào phạm vi chất cấm, cho nên đã khiến cho rất nhiều người tò mò to gan hít thử.
Đối tượng tiêu thụ tăng lên dẫn tới khí cười xuất hiện như thủy triều trên thị trường.
Đội phòng chống tội phạm ma túy bọn họ đã quy khí cười vào loại “ma túy thứ ba” không thể coi thường.
Thật trùng hợp, cô gái mà Trình Quyến Thanh gặp phải thuộc dạng túng quá làm liều.
Sau khi anh ta phát hiện ra đối phương hít khí cười, đoán rằng chắc chắn cô gái không chỉ tiêu khiển bằng hình thức này.
Bấy giờ sự chuyên nghiệp có tác dụng rồi, có đôi khi người làm phòng chống tội phạm ma túy giả nghiện còn giống hơn nghiện thật, vậy mới có thể xâm nhập vào nội bộ kẻ địch.
Bởi vậy, Trình Quyến Thanh híp mắt cười hỏi cô có đi hít một tí hay không.
Mới đầu Vương Thanh Thanh còn kinh ngạc, giả ngu không dám trả lời.
Sau đó Trình Quyến Thanh lại hỏi cô mua ở đâu, rồi nói ra hai tên buôn lớn trên thị trường.
Bấy giờ Vương Thanh Thanh mới hiểu ra anh ta là người chung đường, lập tức phấn khởi, hai người nói chuyện với nhau hăng say, mối quan hệ gần hơn gấp bội.
Đều là “bạn nghiện”, Vương Thanh Thanh cũng không giấu giếm gì anh ta nữa.
Lúc rời khỏi nhà hàng, cô lấy ra một hộp nhỏ bằng bàn tay, thiết kế nắp đẩy, đưa cho Trình Quyến Thanh.
Trình Quyến Thanh biết rõ nhưng giả vờ hỏi cô có phải kẹo bạc hà không? Vương Thanh Thanh cười ra tiếng, bảo anh ta thử một viên, chắc chắn sẽ thích.
Trình Quyến Thanh đẩy hộp ra nhìn thử, trong lòng thầm đưa ra kết luật – thuốc lắc.
Đã có chứng cứ trong tay, Trình Quyến Thanh lắc chiếc hộp sắt nhỏ, tươi cười mời cô đi tìm chỗ nào cùng bay.
Vương Thanh Thanh vui vẻ đồng ý, sau đó Trình Quyến Thanh lái xe đưa cô thẳng tới Cục Thăng Châu.
Hà Nguy nhìn thấy Trình Quyến Thanh thì ngạc nhiên lắm, chẳng phải hôm nay anh ta đi xem mắt ư? Tại sao lại tới Cục thế này? Sau đó nhìn thấy anh ta kéo theo một cô gái mặt tái mét, môi run rẩy, Hà Nguy lập tức nhận ra anh ta mượn lý do xem mắt để làm việc đây mà.
– Chuyện này cũng đâu thể trách tôi được, chuột chạy đụng phải mèo thôi, tôi còn có thể làm thế nào được đây? Làm sao mà coi như không nhìn thấy được? – Trình Quyến Thanh nói với vẻ vô tội, việc này phải tính vào tăng ca, phải cho anh ta tiền tăng ca mới đúng.
Trình Trạch Sinh thì không hiểu tại sao cô gái này lại dám đi ăn cơm cùng với cố vấn của Đội phòng chống tội phạm ma túy, chẳng phải tự đâm đầu vào lưới hay sao?
–