Trình Ngữ Lam thật sự đã say rồi, bước chân loạng choạng nhưng nhất quyết không cho Mộ Duật Hành bế đi.
Anh cũng đầu hàng chịu thua, một tay ôm chặt eo cô để cô không bị té ngã, còn một tay thì cầm túi xách cho cô.
Vào đến phòng, Mộ Duật Hành quăng đại túi xách của Trình Ngữ Lam sang một bên rồi bật đèn sáng lên.
Đầu óc của cô bây giờ đã trở nên mụ mị, ý thức không rõ ràng.
- Hành, em chóng mặt...
- Được, sẽ nhanh hết chóng mặt thôi.
Mộ Duật Hành cưng chiều nâng mặt cô lên, tận tâm tận sức hôn môi cô...
Trình Ngữ Lam cảm thấy choáng váng với nụ hôn của anh, nhưng rất nhanh sau đó cô lại có chút ham muốn, đưa tay câu lấy cổ anh, cùng anh dây dưa trong nụ hôn cuồng dã.
Bàn tay của Mộ Duật Hành thong thả lả lướt khắp cơ thể cô, sau đó kéo khóa váy, tuột xuống tận bụng.
Cả hai từng bước, từng bước đi lại giường ngã xuống.
Hôm nay Trình Ngữ Lam xinh đẹp bội phận, vì có men rượu nên khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt lờ đờ, hàng mi dài chớp chớp trong cực kỳ quyến rũ.
Nụ hôn rãi rác xuống cổ, sau đó là xương vai xanh.
Trình Ngữ Lam bật cười khúc khích, ôm lấy cổ anh cho anh làm loạn trên người mình...
- Cởi đồ giúp anh.
Mộ Duật Hành kéo cô ngồi dậy.
Đôi môi đỏ mộng hơi chu ra tỏ vẻ không hài lòng, trong miệng lầm bầm mắng chửi chuyện gì đó nhưng bàn tay cũng lần mò mở cà vạt cho anh, sau đó là những khuy áo sơ mi của anh.
Chiếc áo vest, áo sơ mi rơi xuống đất.
Mộ Duật Hành không thể chờ thêm được nữa, anh đè cô xuống giường, môi lưỡi lại một lần nữa quấn lấy nhau.
Nhưng lần này anh hôn rất mạnh bạo cuồng dã, chẳng khác nào là thú dữ muốn ăn thịt cô.
- Ưm...
Mộ Duật Hành nhanh chóng di chuyển từ môi xuống ngực, da thịt cô có mùi hương rất dễ chịu, làm cứ say đắm trong men tình.
Anh khẽ mân mê đầu ngực của cô, một bên thì cắn nuốt chùn chụt như đứa trẻ khát sữa.
Vì có rượu nên Trình Ngữ Lam rất hưng phấn, uốn éo thân người, bật ra những âm thanh rên rỉ mê muội...
- Không chịu được...!Hành...!em muốn...!ưm
Nhả nụ hồng của cô ra, làn môi khẽ nở nụ cười yêu nghiệt.
Sau đó ngồi dậy thuần thục lột sạch những thứ vướng víu trên người của cả hai quăng xuống nền.
Nhìn ngắm cơ thể trần truồng, ửng hồng, đã vậy Trình Ngữ Lam còn uốn éo làm cho dục vọng của Mộ Duật Hành thêm sôi sục, cuộn trào như biển sục sôi cơn giông bão.
- Dang chân ra, anh sẽ làm cho em thoải mái.1
Mộ Duật Hành tà tứ hôn xuống đôi chân của Trình Ngữ Lam.
Không phải anh không làm được nhưng anh lại muốn cô chủ động một chút, chẳng hạn như chủ động mở rộng chân cho anh đi vào....
- Anh tự làm đi...
Trình Ngữ Lam xấu hổ vô cùng, lấy tay che mặt mình lại.
Nhưng bên dưới quá khó chịu, dịch nhờn chảy ra một lúc càng nhiều.
Ướt