Lâm Hạ là một người cực kỳ để tâm chuyện sử dụng thời gian hợp lý, sách mà nàng đọc đều là những cuốn nàng cảm thấy có ích với bản thân, chưa bao giờ dùng thời gian để đọc tiểu thuyết hay xem phim, nàng cho rằng mấy loại chuyện này thực sự rất lãng phí sinh mệnh. Cho nên thời điểm Lâm Hạ nghe được mình xuyên vào thế giới hệ thống nữ chủ thịt văn, chỉ có một phản ứng duy nhất, WTH! Nàng nhìn tình huống xung quanh một chút, một căn phòng cực lớn, phòng ngủ của nàng không tính là nhỏ mà nơi này còn muốn lớn gấp ba. Bản thân ngủ trêи giường đôi lớn như vậy, giường ở đây còn lớn gấp hai lần cái giường đôi đó. Mà nàng căn bản không thấy ai đang trò chuyện, căn phòng trống rỗng. Tất cả cảnh tượng quái dị này làm Lâm Hạ da đầu tê dại, nàng tình nguyện tin tưởng, đây chỉ là một giấc mộng không đâu vào đâu của mình.
“Đừng tìm tôi, tôi chỉ là một hệ thống được kϊƈɦ hoạt ngẫu nhiên, trong hoàn cảnh bình thường đều sẽ bị ẩn, chỉ khi có nhiệm vụ, mới có thể xuất hiện giao diện thao tác.” Hệ thống tựa như phỏng đoán Lâm Hạ đang tìm mình.
“Đây chỉ là một giấc mộng đúng không?” Lâm Hạ hỏi, nàng cảm thấy ngoại trừ khả năng đó thì căn bản không cách nào giải thích được, rốt cuộc đây là loại tình huống gì.
“Cô cho là một giấc mộng cũng có thể. Trêи thực tế, có thể hiểu rằng đây là một thế giới khác độc lập với thế giới ban đầu của cô. Tất cả cảm giác ở nơi này đều chân thực, đau đớn hay thậm chí cả kɧօáϊ cảm đều là thật. Sở dĩ sinh ra thế giới này là bởi vì có một nữ nhân, hai mươi năm ghen ghét oán hận cô. Năng lượng tiêu cực này kéo dài trong một thời gian dài và ổn định, thật không may, cô và nàng là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Một vài thông số vừa đúng, và sau đó hệ thống trong lúc vô tình liền được kϊƈɦ hoạt.” Thanh âm ngọt ngào nói xong liền tạm dừng.
“Cho nên, tôi phải trả nợ vì bị người ta ghen ghét oán hận hay sao?” Lâm Hạ thực sự không thể tưởng tượng được, nàng cảm thấy chuyện này quá mức vớ vẩn, âm thầm sờ đùi một chút liền cảm giác được đau đớn, thật không ổn.
“Trong hoàn cảnh bình thường thì nó không cần thiết, nhưng bất hạnh là các loại thông số vừa đúng cho nên giống như trúng xổ số hạng nhất vậy, là sự kiện có xác suất cực thấp.” Hệ thống vô cùng nhẫn nại, giải thích một hồi.
“Cho nên, hiện tại là tình huống gì?” So với trúng xổ số hoặc bị sét đánh thì cũng không kém bao nhiêu, không đúng, Lâm Hạ đột nhiên nhớ ra, sở dĩ mình rơi vào thế giới này là vì bị điện giật.
“Vị trí không gian hiện giờ của cô là trong một quyển tiểu thuyết thịt văn, chính là cuốn tiểu thuyết mà người ghen ghét oán hận cô đang đọc lúc nãy. Cô là nữ chủ xuyên không của cuốn thịt văn này, bên trong có một nữ xứng cũng ghen ghét oán hận nữ chủ, nhiệm vụ của cô chính là tiêu trừ nữ xứng kia, khi đạt tới lúc nữ chủ nữ xứng tương thân tương ái, mới có thể rời khỏi hệ thống.” Hệ thống tiếp tục nhẫn nại giải thích.
“Thịt văn là gì?” Lâm Hạ bắt lấy từ ngữ then chốt, nàng chưa bao giờ đọc tiểu thuyết nhưng hai chữ thịt văn kia làm nàng có cảm giác cực kỳ bất ổn.
“Nhìn chữ cũng có thể lý giải rồi, cốt truyện phục vụ cho thịt.” Hệ thống không thấy phiền khi giải đáp.
Lâm Hạ nghe xong, toàn thân rối loạn, đây là