"Tôi có thể trở về hay không?" Sau khi Thiên Thu biết mình chính là nữ xứng, nàng liền không muốn ở lại nơi này, dù sao kết cục cuối cùng sẽ là chết thảm, nàng đã đủ thảm rồi, không cần thảm hại hơn.
"Sau khi đạt thành nhiệm vụ, là có thể đi trở về." Hệ thống có nề nếp trả lời.
"Nếu không đạt thành nhiệm vụ, sẽ có xử phạt sao?" Thiên Thu tiếp tục hỏi.
"Vẫn sẽ phải ở lại đây, còn nếu cô chết ở chỗ này, vậy thực thể của cô sẽ biến thành người thực vật." Hệ thống không chút cảm tình nói.
Thiên Thu nghe xong, liền bị dọa choáng váng.
"Vậy tôi có khả năng đá nữ chủ xuống, trở thành nữ chủ hay không?" Thiên Thu lại hỏi, rất nhiều nhân vật nguyên bản là nữ xứng nhưng sau khi truyền thư, chẳng phải đều trở thành nữ chủ sao?
"Nếu nữ chủ biến mất, thế giới này vốn là chuẩn bị cho nữ chủ liền sụp đổ, tất cả thuộc về nơi này đều theo nữ chủ biến mất. Đương nhiên, nữ chủ luôn có quang hoàn, tuyệt đối sẽ không chết." Thanh âm hệ thống vang lên, Thiên Thu nghe mà run bần bật, thật là loại thế giới đáng sợ, xem ra ngoại trừ ôm đùi nữ chủ thì không còn biện pháp nào nữa rồi.
"Vậy vì cái gì phải phá hư hậu cung của nữ chủ? Như thế chẳng phải không phù hợp với cốt truyện sao?" Thiên Thu truy vấn, nếu mình không thể biến thành nữ chủ, phá hỏng hậu cung nữ chủ chính là phá hư cốt truyện a.
"Cô chỉ cần đạt thành nhiệm vụ của mình là được, những chuyện khác không phải phạm vi cô cần suy xét, dựa vào chỉ số thông minh của cô, nghĩ nhiều cũng vô dụng." Hệ thống nói xong còn ha hả cười lạnh hai tiếng.
Thiên Thu cảm giác mình bị hệ thống công kϊƈɦ, nhưng là nàng nhẫn nhục chịu đựng, chỉ có thể đem bất mãn đè xuống đáy lòng. Nàng luôn cảm thấy cái hệ thống này đào hố cho bản thân, cho dù mình không nhảy, nó cũng sẽ không chút khách khí chôn mình xuống. Sự thật chứng minh, người có IQ không cao lắm thì trực giác vẫn khá chuẩn, dù sao động vật cũng đều dựa vào trực giác để tồn tại.
"Còn có a……" Thiên Thu vẫn còn rất nhiều nghi vấn muốn hỏi nhưng căn phòng đột nhiên sáng lên, trống rỗng không có một vật.
"Này!" Thiên Thu hô, hệ thống không phản ứng lại nàng, "Lên tiếng đi!?" Thiên Thu lại gọi mấy lần, hệ thống vẫn không hồi đáp.
Thiên Thu đành từ bỏ chuyện đối thoại với hệ thống, giờ phút này chỉ còn một mình, nàng mới có tâm tư đánh giá vị trí không gian của bản thân, nàng đang nằm trêи một cái giường, phòng rất lớn, trang hoàng cực kì xa hoa. Nàng nhớ nhân thiết của Khâu Thiên cũng là một bạch phú mỹ, nghĩ đến mấy chữ bạch phú mỹ, Thiên Thu lập tức đứng dậy chạy vào phòng tắm soi gương.
Nàng nhìn khuôn mặt kia, quả thực không thể tưởng tượng người trong gương chính là mình, so với ngũ quan cùng ngoại hình vẫn có chút tương tự, chẳng qua hẳn là sau khi trang điểm, thêm lự kính, liền PS bản thân. Dù sao cũng là nhân vật trong tiểu thuyết, chỉ làm nữ xứng thì mỹ mạo cũng đã có thể nghiền áp đa phần nữ minh tinh trong showbiz rồi. Nhìn ngoại hình của mình chưa từng xinh đẹp đến vậy, Thiên Thu cảm thấy trở thành nữ xứng tựa hồ cũng không quá xấu, lại nhìn đến phòng tắm xa hoa rộng lớn, nàng nghĩ đời này mình cũng khó mà được hưởng thụ loại xa hoa như vậy. Cho nên Thiên Thu lập tức cởi đồ ngủ, chuẩn bị tắm táp một chút, đã tới thì an tâm ở lại đi, Thiên Thu tự cảm thấy tâm tính của bản thân thật tốt đẹp.
Cởi y phục, Thiên Thu liền phát hiện mình chẳng những mặt đẹp, ngay cả dáng người cũng trở nên đặc biệt tốt, có ngực có ʍôиɠ, nhìn là muốn f*ck chính mình rồi. Tự tiêu khiển vốn dĩ là sở thích của Thiên Thu, lúc này, nàng nhìn thân thể mê người như vậy liền thầm nghĩ, nếu không lên đỉnh một phát thì thật không biết nữ xứng khi DIY* là cảm giác thế nào.
*Do It Yourself: Tự tay làm lấy =)))
Thiên Thu hoàn toàn quên mất sự tồn tại của hệ thống, tự vuốt ve thân thể, ngâm mình trong bồn tắm ấm áp, ngựa quen đường cũ liền bắt đầu tự tiêu khiển.
Thiên Thu phát hiện, không hổ là thịt văn, cho dù chỉ là nữ xứng thì thân thể cũng là siêu cấp mẫn cảm, so với thân thể trong hiện thực của mình còn mẫn cảm hơn rất nhiều, kɧօáϊ cảm cũng mãnh liệt đến hoa mắt, thật quá mức tưởng tượng.
Kɧօáϊ cảm này sẽ khiến bản thân bị nghiện, khiến Thiên Thu muốn ngừng mà không thể, mãi đến khi cảm giác trước mắt có chút tối sầm, Thiên Thu mới ý thức được nếu tiếp tục đến thêm vài lần sẽ phải tinh tẫn nhân vong, liền nhanh chóng dừng tay lại.
Thời điểm từ bồn tắm đi lên, đôi chân nàng mềm nhũn đến không cả đứng vững, nghĩ thầm thân thể như vậy thật là dụ dỗ người ta sa đọa.
Thiên Thu trở về phòng, nằm ở trêи giường, dưới tình huống túng ɖu͙ƈ quá mức, thể lực nàng liền tiêu hao quá độ, đặt cơ thể trần trụi xuống liền ngủ, một đêm mộng đẹp.
Lâm Hạ ở bên kia căn bản là không ngủ được, nàng vẫn nghĩ rằng khi giấc ngủ tựa như một cơn ác mộng này qua đi, tỉnh mộng, thì tốt