Suốt bao năm qua Lục Cảnh Hà chưa biết chửi bậy là gì bao giờ, không ngờ câu nói ấy đột nhiên hiện lên trong tâm trí hắn.
Cơ mà lúc này Lục Cảnh Hà cũng không rảnh rỗi thắc mắc, vì lực hấp dẫn của hắn bị Khương Ly thu hút hết rồi.
Đôi tai xù xù kia vô cùng giống thật, khi Khương Ly vuốt ve nó, đôi tai còn khẽ run một chút, rất hợp với choker ren đen che yết hầu kia.
Gần như Khương Ly hóa thành một yêu tinh mèo đen luôn rồi.
Trong tay Lục Cảnh Hà đang cầm ly nước, rõ ràng vừa rồi hắn mới uống nhưng giờ lại thấy cổ họng khô khốc tới mức hầu kết vô thức trượt lên trượt xuống, nghe rõ tiếng tim đập thình thịch bên tai.
Tuy có nuôi Khương Nhu Mễ nhưng Lục Cảnh Hà cũng không hứng thú với mấy thứ lông lông này là bao, mãi cho đến khi thấy Khương Ly.
.
.
.
Quá đáng yêu.
Lục Cảnh Hà chợt thấy hoảng hốt với suy nghĩ của hắn, nhưng quả thực Khương Ly đáng yêu tới mức hắn không khống chế nổi chính mình.
Đúng lúc đó, hệ thống thông báo: “Chúc mừng ký chủ, độ yêu thích của nam chính tăng 10%, trước mắt đạt 70%.”
Có lẽ do được các thế giới trước làm đệm lót nên độ yêu thích của thế giới này tăng như tên lửa, chính Khương Ly cũng không ngờ tình cảm của hắn với cậu lại sâu đậm đến thế, mà Lục Cảnh Hà lúc này cũng chẳng khác Giang Trạm chút nào.
Khương Ly cầm lòng không đặng bật cười, cậu giả vờ không hiểu vì sao hắn lại vậy.
Chưa hết, Khương Ly đặt laptop xuống, tay cậu chống bàn cố tình cúi thấp người xuống hỏi hắn: “Ngài Lục, tôi có thể livestream của tôi không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người một đứng một ngồi, Lục Cảnh Hà ngửa đầu nhìn thẳng vào mắt Khương Ly, bắt gặp ý cười đôi mắt ấy, bất chợt như có tia lửa nóng rơi thẳng vào tim hắn.
Lục Cảnh Hà nghe thấy giọng mình khàn khàn đáp lời cậu: “Ừm.”
“Cảm ơn.” Khương Ly bật cười cảm ơn, ôm máy tính loay hoay tìm vị trí ngồi xuống, mới xoay người đi đã bị hắn níu áo kéo về: “.
.
.
Cậu.
.
.
có thể đừng đeo tai mèo không?”
Khương Ly quay đầu, thấy ánh mắt nghiêm túc của Lục Cảnh Hà, trong lòng biết chắc chắn hắn lại lên cơn ghen rồi, hắn không muốn ai nhìn thấy cậu lúc này đây mà.
Khương Ly nín cười phát mệt, ngoài mặt vẫn giả vờ không hiểu, thắc mắc hỏi: “Vì sao? Khó coi lắm hả?”
Rất đẹp.
Lục Cảnh Hà thầm nghĩ vậy nhưng nhất quyết không nói ra, hắn muốn cậu chỉ thế này cho hắn ngắm thôi, không một ai có quyền ngoài hắn hết.
Cứ nghĩ tới cảnh Khương Ly ăn mặc như vậy livestream là cổ họng hắn nghẹn ứ, trong lòng dồn nén điều gì đó như sắp bộc phát ra tới nơi.
Tóm lại là rất không thoải mái.
Im lặng một hồi, Lục Cảnh Hà đơn giản phun ra một câu: “.
.
.
Không hợp lắm.”
“Vậy hả?” Khương Ly duỗi tay gảy gảy tai mèo, suy ngẫm một hồi, cuối cùng tán thành ý kiến của hắn.
Cậu gỡ tai mèo xuống đặt sang một bên: “Anh nói cũng đúng, thôi cứ để nó ở đây vậy.”
Ánh mắt Lục Cảnh Hà liếc tới đôi tai xù xù kia, hắn hài lòng gật đầu: “Cậu có thể ngồi livestream ở bàn làm việc bên kia, sẽ thuận tiện hơn đó.”
“Vâng.”
Khương Ly gật đầu rồi xoay người đi về hướng đó, trong lúc cậu quay lưng lại, Lục Cảnh Hà lặng lẽ duỗi tay vuốt ve đôi tai mèo mềm mại kia.
Xúc cảm mềm mại khiến trái tim Lục Cảnh Hà tê rần, rất muốn xoa xoa thêm miếng nữa, ai dè Khương Nhu Mễ vốn đi theo Khương Ly lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn một cái.
Bị bắt quả tang khiến Lục Cảnh Hà ngượng ngùng dừng tay, lát sau hắn lại giả vờ trấn tĩnh, mấp máy môi ý bảo Khương Nhu Mễ: “Lại đây.”
Khương Nhu Mễ khinh bỉ nhìn cái tai mèo giả kia, tiện thể khinh thường luôn Lục Cảnh Hà.
Có vẻ nó rất khó chịu với việc Lục Cảnh Hà thích thứ ấy, thế nên không thèm để ý tới lời hắn nói, cứ vậy mà đuổi theo Khương Ly.
Lục Cảnh Hà:.
.
.
Nhóc con vô lương tâm.
Khương Ly đặt máy tính xuống bàn, bên mé phải có tập giấy và bút mực, cậu đoán chắc hẳn đây là chỗ ngày thường Lục Cảnh Hà vẫn hay luyện chữ.
Tuy Khương Ly rất muốn tìm hiểu cuộc sống sinh hoạt của Lục Cảnh Hà nhưng đáng tiếc, lúc này cậu không rảnh cho lắm, chỉ đành đặt ý định đó sang một bên rồi livestream trước đã.
Bắt đầu livestream.
Khương Ly cất tiếng chào hỏi như mọi khi, câu “Chúc mọi người có một buổi tối vui vẻ” chưa kịp nói hết thì màn hình đột nhiên được bao trọn bởi màn pháo hoa lóng lánh đủ màu.
【 Hành Lá Méo Phải Hành Tây: Ui ui chị gái đẹp đúng như trong truyền thuyết luôn! ! !】
【 Chiếc Xe Phóng Vèo: Từ Weibo tới check in đây 666666!! 】
【 Cỗ Máy Thời Gian: Chào buổi tối chị đẹp! 】
【 Mỉm Cười Nhìn Đời: Đến xem nữ vương truyền kỳ thông thạo mười tám tuyệt kỹ giang hồ đây! Nhìn nhan sắc đã biết danh bất hư truyền rồi! ! ! 】
【 Mark Jackfruit: Từ Weibo tới 10086666666!! 】
【 Satan Bóng Đêm: Chào buổi tối chị đại, hôm nay vẫn siêu siêu yêu chị như mọi ngày nha moah moah moah ~】
Khương Ly đọc kênh chat mà hoa hết cả mắt, cậu nhanh tay chỉnh thời gian giới hạn mỗi lượt bình luận, tới lúc vô thống kê mới nhận ra số người truy cập hôm nay cao gấp đôi mọi ngày, lại còn đang có xu hướng không ngừng tăng lên.
Thấy không ít người bình luận từ Weibo qua, Khương Ly lên tiếng hỏi: “Hôm nay có vẻ rất đông, nhưng mọi người bảo từ Weibo qua là sao vậy?”
【 Cá Chép May Mắn Tới Bảo Kê Đây: Chuyện là có một blogger đại V giới thiệu phòng livestream của cô đó, nên chúng tui từ Weibo trườn sang đây xem thế nào!】
【 Khoai Tây Mập Vui Vẻ: Đúng đúng đúng, thấy trên video thì streamer đẹp lắm, quả nhiên danh bất hư truyền!! 】
【 Bồ Câu Cục Ta Cục Tác: Chị đại, tag chị bên Weibo rồi đó! 】
Thì ra là thế, cũng tại cả ngày hôm nay Khương Ly đi chơi với Lục Cảnh Hà, không lên Weibo nên mới không biết chuyện.
“Ồ ra là vậy.” Khương Ly gật đầu, cậu không lên Weibo xem ngay, vì có đề cử hay không cậu chẳng để ý cho lắm, dù sao kết thúc hợp đồng nửa năm thì cậu cũng không livestream nữa.
Cơ mà nếu mọi người đã có ý tới đây ủng hộ thì cậu vẫn phải cảm tạ một phen: “Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, hy vọng mọi người sẽ thích livestream này nhé!”
【 Mực Sốt Cà Chua: Ye ye ye ye! Có người đẹp thì kiểu gì cũng vui hết á ~】
【