Lục Dữ phun thẳng nước trái cây lên mặt Lục Cảnh Hà khiến cha mẹ Lục hoảng hốt giật nảy mình.
Hắn vừa nói gì ông bà cũng quên béng mất, vội vàng cầm khăn giấy lau cho con trai: “Mau lau sạch đi con!”
Lục Dữ thấy mặt Lục Cảnh Hà tèm lem nước trái cây, trong lòng lộp bộp than “Chết chắc rồi!”, hình như cái mạng nhỏ của cậu ta sắp tiêu tùng thì phải, thế nên vội vàng nhận sai: “Xin lỗi anh, em hơi kích động xíu, để em lau cho.”
Nói rồi Lục Dữ rút khăn giấy muốn giúp Lục Cảnh Hà lau mặt, ai ngờ hắn ngăn cậu ta lại, lạnh lùng liếc mắt nhìn cậu ta.
Lục Dữ: “.
.
.” Đáng sợ quá!
Lục Cảnh Hà tùy ý dùng khăn giấy lau một hồi, sau lại đứng dậy ra ngoài, chỉ để lại một câu “Con đi rửa mặt trước đã.”
Sau khi Lục Cảnh Hà ra ngoài, Lục Dữ bị cha mẹ xúm vô thi nhau mắng mỏ: “Mới bao lớn mà cứ lăng xa lăng xăng, con làm anh trai giận rồi đó!”
Lục Dữ cười khổ, vô tội nói: “Con cũng đâu có ngờ, ai bảo anh trai đột nhiên thông báo chị dâu là.
.
.
con trai!?”
Lục Dữ bừng tỉnh, cha mẹ Lục cũng bừng tỉnh.
Lúc này cha mẹ Lục mới giật mình hốt hoảng rồi ngay đơ ra tận hai giây, chính Lục Dữ cũng vậy: “Đậu má, sao có thể chứ!? Con gặp người thật trực tiếp rồi mà, vừa cao vừa trắng, rõ ràng là một nữ thần, sao có thể là con trai được!?”
Mấy ngày trước Lục Dữ còn được gặp trực tiếp Khương Ly đó nhe, một cô gái tóc dài mặc váy trắng vô cùng dịu dàng, giọng nghe ra cũng là con gái, sao có thể là đàn ông, trừ phi.
.
.
anh ấy giả giọng nữ! ! !?
Nghĩ tới đây, đầu Lục Dữ nảy số nhận ra sự thật.
Để ý mới nhớ lần nào livestream Khương Ly cũng đeo nơ hoặc choker, tưởng cho đẹp thôi chứ ai ngờ anh ấy dùng che yết hầu đâu! ! !
Tóm lại, chị dâu tương lai giờ thành anh dâu tương lai rồi! ! !
Lục Dữ chịu một cú sốc quá lớn, cậu ta gào lên “Cái đậu má!” rồi xụi lơ trên ghế sofa.
Cha mẹ Lục nghe tiếng kêu gào của Lục Dữ thì bừng tỉnh, tức khắc lao tới chỗ máy tính nhìn kỹ người trên màn hình như không thể tin nổi: “Sao lại là nam được? Rõ ràng đây là một cô gái xinh đẹp cơ mà, con nhìn xem, tóc dài da trắng mắt to thế này!”
“Đúng đúng đúng.” Cha Lục vội vàng đồng ý với vợ mình: “Rõ ràng là giọng của con gái, video đánh nhau cũng đang mặc váy, sao lại là nam được!? Hay hai đứa lầm rồi?”
Lục Dữ nghĩ thầm, mấy ngày nay anh trai con đều ăn chờ ở chực ở nhà người ta, lầm thế nào được mà lầm!
Tuy không đành lòng đập nát hy vọng của cha mẹ, nhưng Lục Dữ không thể không tàn nhẫn tiết lộ sự thật: “Cha, mẹ, có khả năng cha mẹ không biết trên thế giới có những người.
.
.”
Cha mẹ Lục đồng thanh hỏi: “Người gì?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Dữ nghiêm túc đáp: “Giả gái chuyên nghiệp.”
Cha mẹ Lục: “.
.
.”
Thấy cha mẹ sốc lên sốc xuống, Lục Dữ chạy vội đi lấy thuốc trợ tim cấp tốc rồi lại ngồi xuống hỏi: “Cha mẹ có muốn uống một viên không? Con chuẩn bị sẵn rồi đây!””
Giấc mộng có đứa cháu lẽo đẽo theo sau gọi “ông nội” nát tan, cha Lục có hơi thất vọng, ông thất thần một hồi, lại lẩm bẩm: “.
.
.
Không cần, để cha bình tĩnh chút đã.”
Mẹ Lục cũng hoảng hốt nhìn chồng, rồi lại quay sang nhìn chằm chằm màn hình thật lâu không nói gì.
Lục Cảnh Hà thay áo rửa mặt xong, hắn mới về thư phòng đã cảm nhận rõ không khí chẳng được vui tươi như ban nãy, ba người thấy Lục Cảnh Hà vào thì lập tức nhìn chằm chằm hắn.
Cha Lục tính tình nóng nảy, vừa thấy hắn đã lên tiếng chất vấn: “Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Con mau giải thích đi!”
Từ nhỏ tới lớn đây là lần đầu tiên cha Lục dùng giọng điệu nghiêm khắc tới vậy nói chuyện với Lục Cảnh Hà, thực sự chuyện này khiến người ta quá bất ngờ!
Lục Cảnh Hà đi tới thấy Lục Dữ đang cung kính cầm lọ thuốc trợ tim, hắn liếc mắt hỏi, Lục Dữ hiểu ý ngay, cậu ta lắc đầu tỏ vẻ cha mẹ vẫn chưa uống.
Mẹ Lục vỗ vỗ lưng chồng mình, ý bảo ông đừng mất bình tĩnh, sau đó nói với Lục Cảnh Hà: “Cảnh Hà, rốt cuộc chuyện này là thế nào hả con?”
Lục Cảnh Hà kể chuyện Khương Ly phải ký hợp đồng livestream cùng P trạm với điều kiện phải mặc đồ nữ cho cha mẹ nghe, hắn trực tiếp lược bỏ phần cậu bỏ nhà ra đi, đổi thành tranh thủ kỳ nghỉ hè làm việc kiếm tiền thôi.
Trước Lục Dữ từng phổ cập khoa học cho cha Lục biết nghề streamer là gì, phải công nhận nghề nghiệp này khá ăn nên làm ra.
Lúc đó cái nhìn của cha Lục với nghề này chẳng tốt đẹp gì cho cam, thế nên mới kêu Lục Cảnh Hà tới quán triệt Lục Dữ bớt nghiện xem mấy cái đó đi, tất cả cũng chỉ vì ông mù quáng mặc định Khương Ly là streamer chỉ biết chơi game, sợ Lục Dữ càng xem càng nghiện mà bỏ bê chuyện học tập.
Cho nên khi biết Khương Ly livestream dạy học, cha Lục còn vô thức tán thưởng cô gái này, để rồi biết chuyện người yêu con trai mình lại chính là cô gái ấy, ông cũng không hề phản cảm.
Đúng như lời mẹ Lục từng nói, bọn họ chẳng yêu cầu con dâu có gia thế cao sang, chỉ cần phẩm hạnh đoan chính là đủ rồi.
Đối với cha mẹ Lục mà nói, Lục Cảnh Hà nguyện ý đi kiếm người yêu đã chẳng dễ dàng, băn khoăn nhiều vậy làm gì chứ.
Nhưng thật sự trăm triệu lần họ không ngờ tới, đối tượng Lục Cảnh Hà yêu lại là nam.
Cha mẹ Lục chẳng phải người có kiến thức hạn hẹp, thân là người thuộc thành phần tri thức cao cấp, ông bà rất thường xuyên quan tâm chuyện quốc gia đại sự.
Về chuyện thuộc giới “đồng tính luyến ái”, tuy ông bà chưa từng chủ động tìm hiểu nhưng cũng biết sơ qua, nghe nói sắp tới rất nhiều quốc gia chấp nhận thông qua bộ luật đồng ý cho các cặp đôi đồng tính luyến ái kết hôn với nhau.
Tuy quốc gia mình chưa cởi mở tới mức đó, nhưng thực sự cha mẹ Lục không có thành kiến gì, cũng chưa từng độc mồm độc miệng kỳ thị người thuộc giới ấy.
Đối với ông bà mà nói, những người đồng tính luyến ái chỉ đi một con đường riêng biệt, một con đường khác với đại chúng, ông bà không có tư cách nói này nói kia họ.
Cho nên đối với chuyện con dâu tương lai là nam, sau cơn bất ngờ, nói cha mẹ Lục phẫn nộ thì không đúng, phải nói rằng phần nhiều là thất vọng mới phải.
Vừa rồi còn hăng hái chờ cháu nhỏ ra đời, ai ngờ Lục Cảnh Hà đã tàn nhẫn đập tan giấc mơ của họ.
Nãy giờ mẹ Lục chăm chú xem nốt video phát lại của Khương Ly, công tâm mà nói bà rất thích cậu, học giỏi, biết chơi đàn cổ, biết viết thư pháp.
.
.
Nghe Lục Cảnh Hà nói tới đây, bà hỏi: “Không phải cậu bé ấy mới học sinh cấp ba thôi sao? Trong nhà khó khăn hả con?”
“Không ạ.” Lục Cảnh Hà lắc đầu, lại trợn mắt nói dối: “Em ấy chỉ muốn sống tự lập thôi, vì lúc ký hợp đồng bất cẩn không đọc kỹ điều khoản nên chỉ đành livestream mặc đồ nữ.”
“Thì ra là thế.” Mẹ Lục gật đầu, nghĩ thầm tuổi còn nhỏ mà đã muốn tự lập kiếm tiền, chung quy cũng là chuyện tốt, khá hơn thằng cu út vừa dốt vừa lười lại còn phung phí của bà nhiều.
Không so sánh sẽ không đau thương, mẹ Lục bực mình liếc Lục Dữ một cái sắc lẹm, chỉ hận rèn sắt không thành thép khiến cậu ta chẳng hiểu ra sao.
Mẹ Lục có ấn tượng tốt với Khương Ly là một chuyện, nhưng tưởng tượng cậu trai ấy ở bên Lục Cảnh Hà lại khác.
Bà không kìm nổi thắc mắc: “Vừa rồi con nói con và cậu bé ấy.
.
.
Hai con yêu đương nghiêm túc ư?”
Bà vừa dứt lời, cha Lục cũng quay qua nhìn hắn.
Lục Cảnh Hà nhìn thẳng vào mắt hai người không né không tránh, nghiêm túc đáp lời: “Cha mẹ, chúng con nghiêm túc.”
Cha Lục tức khắc nổi giận: “Con có biết con đang nói gì không!? Cậu bé đó là con trai đấy!”
“Con biết.” Sợ cha kích động quá mức lại nhồi máu cơ tim, Lục Cảnh Hà giữ chặt ông trên ghế: “Cha đừng kích động.”
Từ nhỏ Lục Cảnh Hà đã theo thầy luyện võ luyện kiếm, có hắn giữ, cha Lục vùng vẫy thế nào cũng không xi nhê, chỉ có thể trợn mắt trừng con trai.
Thế nên mẹ Lục đành phải lên tiếng hòa hoãn thế cục: “Các con quen nhau từ bao giờ? Lần trước họp gia đình con vẫn nói chưa có đối tượng yêu đương cơ mà?”
Lục Cảnh Hà im lặng một hồi rồi đáp: “Lúc đó con chưa rõ tâm ý của em ấy nên khó mà nói rõ.”
Mẹ Lục cứng họng, cha Lục cả giận tiếp lời: “Thế nên nếu hôm nay không có video này thì con định tiếp tục giấu cha mẹ đúng không? Con có để cái nhà này vào mắt không thế?”
“Con không có ý đó, lần này về thăm nhà con cũng định đưa em ấy tới ra mắt rồi.” Lục Cảnh Hà giải thích, hắn trình bày hết nỗi băn khoăn của Khương Ly cho cha mẹ nghe: “Cơ mà em ấy suy xét tới giới tính của tụi con, sợ cha mẹ sẽ đau lòng nên định tốt nghiệp rồi mới công khai.”
Lục Dữ nghe anh trai nói thì xen lời phụ họa: “Cha mẹ thấy chưa, anh dâu con chu đáo thế cơ mà, cũng vì lo nghĩ cho cha mẹ thôi đó.”
Lục Dữ gọi “anh dâu” đến là thuận mồm thuận miệng, cha Lục liếc mắt một cái khiến cậu ta im luôn.
Ông im lặng một hồi, nghĩ Cảnh Hà cũng vì vợ chồng ông nên mới không nói, tuy vậy dù có ra sao, vấn đề giới tính vẫn khiến ông khá khúc mắc.
“Đứa bé đó.
.
.
tên gì?” Mẹ Lục hỏi.
Lục Cảnh Hà: “Tên Khương Ly, học cấp ba Thành Cao, năm nay lớp 12 rồi.”
“Cùng trường em luôn hả!?” Lục Dữ kinh ngạc: “Thích ghê, sau này được đi