Lục Hành biết Khương Ly rất được được yêu thích, và khi biết được mình thích Khương Ly, hắn đã đi tìm hiểu rất nhiều điều về cậu.
Nhưng biết thì biết, điều mắt thấy tai nghe lại không hề giống vậy, nhất là mấy chuyện có cấp dưới đắc lực vào sinh ra tử, sớm chiều ở chung!
Nếu Khương Ly không tới Học viện với tư cách là một huấn luyện viên, chắc hắn khó có cơ hội gặp cậu, không thể mặt dày theo đuổi, có khi giờ Ryder cũng tỏ tình thành công luôn rồi, làm gì có phần của hắn?
Tưởng tượng tới khả năng đó là lòng Lục Hành như nghẹn lại, hắn ghen muốn điên lên.
Mặc kệ Khương Ly có phản ứng thế nào, Lục Hành vẫn sải bước tới, âm trầm nhìn Ryder: “Tôi không đồng ý!”
Ngay khi Lục Hành tới gần, hệ thống đã nhắc nhở Khương Ly, mà cho dù nó không nhắc thì với thực lực của cậu hiện giờ cũng đủ biết, nhưng đang lắng nghe Ryder nói nên cậu không để ý.
“Tứ hoàng tử?” Lục Hành đột nhiên chen ngang khiến Ryder ngỡ ngàng: “Sao cậu lại tới đây?”
“Tôi nói, tôi không đồng ý.” Lục Hành gằn từng chữ, tức giận nhìn Ryder: “Thượng úy Ryder, anh tỏ tình mà không hỏi xem đối phương có người yêu chưa à? Vậy anh nói xem có thất lễ không?”
Ryder nghe tới đây thì hốt hoảng nhìn về phía Khương Ly: “Thiếu tá, ngài.
.
.”
Ánh mắt Ryder nhìn hai người Lục Hành với Khương Ly một lượt, tin tức này quá bất ngờ khiến anh ta không thể tin nổi: “Hai người?”
Khương Ly tiến thêm một bước: “Ryder.
.
.”
“Huấn luyện viên.” Lục Hành đưa tay cản Khương Ly lại: “Hôm nay em đã về thưa chuyện chúng ta với mẹ, mẹ em bảo nào có cơ hội thì kêu anh về gặp mặt một chuyến.”
Khương Ly: “.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
.
.”
Khương Ly tưởng Lục Hành về để giải quyết chuyện của Huyền Ưng, ai ngờ hắn một công đôi chuyện nói luôn về cậu.
Thực sự cậu cạn lời rồi.
Ryder cũng không biết nói gì thêm, năm đó anh ta yêu Thiếu tá Khương từ cái nhìn đầu tiên, phấn đấu nỗ lực mãi mới có thể sánh vai chiến đấu với cậu ấy, suốt mấy năm qua vẫn luôn theo cậu vào sinh ra tử.
Nhớ ngày xảy ra sự cố ngoài ý muốn trên tinh cầu Will hôm ấy, Ryder vẫn luôn áy náy và hối hận, nếu lúc đó ý chí anh ta có thể cứng cỏi thêm chút, không bị pheromone mê hoặc thì kết cục cũng không đến bước đường cùng này, thiếu tá Khương cũng không phải vì thế mà tàn nhẫn tự cắt chính tuyến thể như vậy!
Mỗi lần nhớ về chuyện đó là Ryder luôn đau đáu tự trách, có xin lỗi mấy cũng vô ích thôi, dù sao chuyện cũng đã rồi.
Ngày mai Ryder sẽ phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, cả đêm qua anh ta thao thức không ngủ, hôm nay mới dám lấy hết can đảm tới tìm Thiếu tá Khương bày tỏ nỗi lòng, xin cậu cho anh ta một cơ hội, về sau nhất định sẽ đối xử tốt với cậu! Ai ngờ giữa đường lại nhảy ra một Lục Hành, đối phương nói Khương Ly là người yêu hắn, còn sắp tới bước ra mắt người lớn tới nơi rồi.
Thật sự điều đó khiến anh ta quá sốc, những lời tỏ tình đã chuẩn bị bỗng chốc không thể mở lời.
Nhưng Ryder vẫn muốn một câu trả lời, cho dù câu trả lời đó có khiến tim anh nát tan: “Thiếu tá.”
“Xin lỗi.” Khương Ly đáp.
Mãi cho tới lúc Khương Ly và Lục Hành rời đi, Ryder vẫn đứng sững ở đó, ngơ ngẩn nhìn bóng dáng hai người họ đi xa, một cao một thấp trông thật xứng đôi khiến người ta không xen vào nổi.
Ryder cúi đầu cười khổ, nghĩ tới lời chúc “Hoàn thành tốt nhiệm vụ nhé” của Khương Ly trước khi rời đi mà thở dài.
“Than cái khỉ gì.” Một bàn tay không biết từ đâu ra vỗ vỗ vai Ryder, anh ta quay đầu, là Joel.
“Joel.” Ryder hỏi: “Cậu tới từ bao giờ thế?”
“Không lâu, từ lúc cậu bắt đầu tỏ tình ấy.” Joel đáp.
Ryder: “.
.
.”
Từ lúc anh ta tỏ tình, chứng tỏ Joel cũng đã nghe được những lời Lục Hành nói, nhưng Joel không hề kinh ngạc về mối quan hệ giữa hai người họ, hóa ra Joel đã sớm biết từ trước! ! !
Nghĩ tới đây, Ryder lườm Joel cháy mặt: “Cậu sớm biết rồi phải không!? Vì sao không nói tôi biết chứ!?”
“Cũng không sớm lắm.” Joel cười nói: “Chưa kịp nói thì cậu đã vội tới đây rồi.”
Đúng thật vừa rồi Joel không ở đây, nhưng thấy Lục Hành đi về phía này, anh chợt nhớ ra chuyện Ryder thích Khương Ly nên mới qua giúp họ tránh một cuộc chiến đổ máu không đáng có.
Ryder: “.
.
.”
Ryder hết nói nổi nhưng anh ta chưa từ bỏ hy vọng: “Cho nên chuyện này là thật à? Tứ hoàng tử với Thiếu tá?”
“Đúng thế!” Joel gật đầu: “Suốt thời gian qua Tứ hoàng tử vẫn luôn ở chung với Thiếu tá.”
Ryder: “.
.
.”
Joel rất đồng tình vỗ vai Ryder an ủi, khuyên can: “Thiên hạ đâu hiếm cỏ thơm, Thiếu tá Khương không phải người chúng ta có thể với tới đâu, buông bỏ đi thôi người anh em.”
Ryder nhìn qua: “Nói thì dễ lắm, cậu đứng nói chuyện không đau eo, cậu buông thử cho tôi xem nào?”
Joel khẽ cười, xoay người đi về sân huấn luyện, nghĩ thầm tôi đã sớm buông rồi.
Bên kia, Lục Hành và Khương Ly cùng nhau sóng vai đi về.
Suốt dọc đường Khương Ly không hề lên tiếng như thể tự hỏi điều gì, Lục Hành nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng không nhịn nổi nữa, kéo tay Khương Ly đè cậu lên tường cúi đầu hôn xuống.
Khương Ly đang tính cuối tuần này sẽ đưa những người đăng ký tham gia cuộc thi tới rừng Bồng Lai huấn luyện, đột nhiên bị hắn ấn lên tường hôn.
Hắn hôn mạnh đến mức khóe môi cậu tê rần, Khương Ly bóp cằm Lục Hành đẩy ra, cau mày: “Em là chó hay gì?”
“Anh không có gì để nói với em hả?!”