Triệu Thủy Vô ngừng động tác lau lại, thân thể bất động, hai tay chống đỡ lên ghế dựa, không chút phản kháng.
Bạch Cảnh Xuyên đem ngón tay đẩy vào rút ra, khuấy động lõi hoa hồng vốn đã ẩm ướt.
Khiến cho chất lỏng trong suốt như pha lê trượt xuống chân cô, cô cắn chặt môi kiềm chế, âm mũi hừ nhẹ, anh cũng yên lặng không nói một lời.
Tiếng khuấy động nước ở trong bầu không khí yên tĩnh càng trở nên rõ ràng.
Triệu Thủy Vô chống tay trên ghế, hai chân chống đỡ không nổi, cơ thể như nhũn ra mà quỳ xuống chiếc ghế dựa, hông nâng lên, không còn thảm cỏ che đậy nơi riêng tư, quá trình hoa hồng nuốt lấy ngón tay quá rõ ràng.
hoa huy*t khép mở theo tần suốt hô hấp của cô, giống như một con trai trai đang thở, tham lam nuốt lấy toàn bộ ngón tay của anh.
"Ưm..." Dưới sự đè nén mạnh mẽ của cô, vẫn như cũ không lộ ra cảm xúc, âm thanh nghẹn lại thành tiếng lầm bầm trong yết hầu, giọng nói cô thanh nhẹ lướt qua.
Cô nhẹ nhàng đẩy hông phía sau của mình lên, đón nhận anh xâm nhập tiến sâu, tăng tốc độ cắn nuốt của bản thân.
Cô hận không thể làm cho đầu ngón tay anh chạm được đến tâm hoa.
Hai người không một lời giao tiếp, làm mọi điều trong im lặng.
Triệu Thủy Vô cúi đầu, nhìn về phía sau bầu ngực đang đung đưa của mình, thấy được toàn bộ đũng quần của anh đã căng phồng, nơi riêng tư đã ngóc đầu dậy, nhưng cô biết kích thước thật của anh còn lớn hơn cả như thế.
Cô đưa một tay về phía sau, đè lại nơi đó, sờ thấy cái cột tròn dày, cô mềm mại vuốt ve lên xuống nó.
Ngay trước khi Triệu Thủy Vô không thể kiềm lại được sự phun trào, Bạch Cảnh Xuyên nhận ra điều đó, anh nhanh chóng rút thật nhiều giấy ăn, tiếp được chất lỏng mật ong của cô.
Giấy thật dày nhưng chất lỏng vẫn xuyên qua chạm cả vào tay anh, mùi hương khiêu gợi khuếch tán trong không khí.
Cô xoay người ngồi xuống, hoa hồng đỏ rực mà yếu ớt vẫn hướng về phía anh, so với trước càng thêm kiều diễm.
"Xin lỗi" Lời nói vang lên đột ngột, anh cũng không tìm ra lí do cho lời nói này của mình.
Triệu Thủy Vô liếm khóe môi, tâm trạng hưng phấn: "Anh vì sao lại đột nhiên xin lỗi?"
"Vì...!đạo đức nghề nghiệp?" Chính anh cũng cảm thấy lí do này thật gượng ép.
Không nói đến Triệu Thủy Vô, Bạch Cảnh Xuyên thậm chí còn không biết bản thân mình có thứ này.
Cô không vạch trần, nhưng nụ cười của cô không có chút nào tin tưởng lời anh nói.
Cô nhón chân khêu chiếc quần lót trên mặt đất, quần lót treo trên đầu ngón chân, lay động: "Như vậy xin hỏi, hiện tại em đã có thể mặc lại quần áo chưa, nhiếp ảnh gia?"
"Tất nhiên" Anh quay sang một bên.
Cô được cho phép, mặc nội y vào, nhẹ nhàng bước vào phòng riêng thay đồ.
Nhà vệ sinh vang lên tiếng xả nước.
Cậu ta cầm di động bước ra: "Em vừa mới ở trong đó chơi vài ván game, em không bỏ lỡ cái gì chứ?"
Bạch Cảnh Xuyên suýt chút nữa quên cậu ta, xoa trán: "Đều chụp xong rồi".
"Vậy thì em không bỏ sót 100 triệu!" Cậu kinh ngạc nhìn Bạch Cảnh Xuyên đang cầm những tờ giấy thấm nước "Anh làm đổ nước à?"
"Gần như vậy" Anh ném đống giấy vào thùng rác: "Đây cũng là một phần của 100 triệu"
Cậu ta nghe không hiểu.
Bạch Cảnh Xuyên đương nhiên sẽ không giải thích.
"Em nghĩ mình đã bỏ lỡ 100 triệu" Biểu cảm của cậu ta không thể miêu tả thành lời, giống như lọt vào trong sương mù, cậu chỉ có thể lẩm bẩm câu này, bắt đầu thu dọn dụng cụ quay phim.
"Anh lấy thẻ trước, tối nay sẽ gửi phim gốc cho chú sau" Bạch Cảnh Xuyên tháo mấy ảnh, đưa cho cậu ta.
Cậu ta không hỏi anh sẽ làm gì với tấm thẻ, chỉ đáp ứng.
Hai người sửa soạn lại đồ đạc trong nhà, Triệu Thủy Vô vừa thay quần áo xong thì đi tới bắt tay, thảo luận về những tấm ảnh, cậu ta đi thang máy xuống tầng một mình.
Buổi tối, trong lúc lơ đãng nghe dự báo thời tiết trên TV, Triệu Thủy Vô nhận được ảnh đã qua xử lí hậu kì.
Nhưng lại được gửi từ Bạch Cảnh Xuyên, chất lượng ảnh cũng rất tốt.
"Tôi cũng thật gợi cảm" Cô không một chút nào khiêm tốn.
Câu đáp lại của anh rất công thức: "Nếu ảnh đã đạt yêu cầu, tôi sẽ xóa bản gốc trong kho lưu trữ".
"Anh xóa đi" Cô đáp, nhưng sự bướng bỉnh lại trỗi dậy: "Nếu luyến tiếc thì đừng xóa".
Điện thoại hiển thị anh đang nhập tin nhắn mấy lần rồi dừng lại.
Bạch Cảnh Xuyên cuối cùng gửi đi một tin: "Nên xóa