Liên tục nói hai tiếng “tiểu tao hóa”, quy đầu cũng đâm sâu hai cái.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đâm tới cửa tử cung của Lâm Khả Ngải mở to, âm tinh bắn ra, cơ thể điên cuồng run rẩy.
Bác sĩ thấy cô đạt tới cao trào, từ phía sau đâm vào thịt mềm trong hoa tâm và bắn ra, tinh dịch đặc sệt rót đầy tử cung cô.Lâm Khả Ngải ngã lên người anh thở hổn hển, mãi mới lấy lại tinh thần.
Cô nâng gương mặt đáng yêu lên hỏi bác sĩ: “Anh nói xem bệnh dâm đãng của em chữa trị khỏi chưa bác sĩ…” Nếu chưa chữa trị xong thì nên làm gì bây giờ?Kỷ Lăng Giang hôn cô một lát, nói: “Ngày mai lại tới kiểm tra lại.”Đây là muốn tiếp tục tiền duyên với cô… Lâm Khả Ngải cười, ngoan ngoãn nói: “Vâng.”Xem ra bệnh dâm đãng này của cô là phải chữa trị lâu dài.….“Ồ đúng rồi, quên nói với em, ngày mai mẹ anh về nước, máy bay hạ cánh vào lúc 10 giờ sáng.”Khi Lâm Khả Ngải đang gõ chữ Kỷ Lăng Giang nói một câu như vậy, cả người Lâm Khả Ngải cứng đờ lại như bị sét đánh.Trên ga trải giường chất đầy quần áo, trên bàn trang điểm cũng có một đống hộp trang sức được mở ra, ngay cả trên sàn nhà đều có đồ lót.
Cả căn phòng nhìn có vẻ hỗn loạn, đây là tình cảnh sau khi Kỷ Lăng Giang tắm rửa xong ra ngoài thấy được.Kỷ Lăng