“Chọn quần áo có cần khoa trương như vậy không?” Kỷ Lăng Giang có chút dở khóc dở cười, không biết phải nói gì nhìn đồ vật đầy giường, anh ngay cả chỗ ngồi cũng không có.
Lâm Khả Ngải nghiêm túc nói: “Đương nhiên, mẹ anh là mẹ của em, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
”Sau khi nói xong câu đặt váy màu vàng nhạt ở đầu giường bắt đầu dọn dẹp lại quần áo đầy giường, đột nhiên quay đầu vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Kỷ Lăng Giang: “Mẹ anh có thể không thích con gái kiểu như em hay không?”Kỷ Lăng Giang thấy cô rối rắm lông mày nhíu chặt, âm thầm bật cười, cố ý kéo dài giọng: “Ừm…” Ánh mắt từ gương mặt cô lướt qua toàn thân, cuối cùng nói: “Anh thích mẹ anh đều không có ý kiến, hơn nữa cục cưng của anh rất được trưởng bối yêu thích.
”“Yên tâm, mẹ anh sống ở thành phố A mấy chục năm, tập tính cuộc sống của bà ấy giống chúng ta, hơn nữa bà ấy rất hào phóng, còn trẻ tuổi, khác hoàn toàn với hình tượng mẹ chồng mà mẹ em tưởng tượng.
”Lâm Khả Ngải nghe anh nói như vậy lúc này mới yên tâm hơn chút, nhưng không an tâm hơn hoàn toàn.
Trên thực tế giữa trưa biết được tin mẹ anh về nước, cô luôn ở trong loại cảm xúc nôn nóng.
Một buổi trưa viết xong chương H bác sĩ muốn gọi điện cho bạn thân hỏi chút kinh nghiệm, nhưng phát hiện mình là người kết hôn sớm nhất, căn bản không có người để tham khảo… Bởi vì