Những lời này khiến Lâm Khả Ngải bật cười, quay đầu nhìn về phía Kỷ Lăng Giang.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhớ tới lúc trước lần đầu tiên mình nấu cơm cho anh, anh cũng nói những lời như vậy.Anh dịu dàng nhìn cô, sủng nịnh nhìn cô cười.“Ánh mắt của hai vợ chồng sơn đúng là quá hấp dẫn.” Louise đột nhiên nói.Lâm Khả Ngải thẹn thùng đỏ mặt, ngày thường đối diện với anh cũng không có gì, trước công chúng thêm một người là trưởng bối thì cảm thấy hơi là lạ.“Lần này mẹ trở về là vì hôn lễ của hai đứa.” Louise đặt đũa xuống: “Hôn lễ định làm ở đâu?”Hai người chỉ đăng ký chưa chính thức làm hôn lễ, Louise vẫn luôn du lịch vòng quanh trái đất.
Bà ấy không phải kiểu cha mẹ Trung Quốc, cũng không để bụng con trai không tìm được đối tượng.
Đương nhiên con trai có người mình thích, bà ấy sẽ chúc phúc.
Lần này trở về là vì hai người muốn cử hành hôn lễ, nếu không bà ấy sẽ không trở về.Kỷ Lăng Giang gật đầu nói: “Bọn con định làm hôn lễ ở thành phố A, mẹ Ngải Ngải cùng với thân thích bên mẹ đều ở thành phố A, Ngải Ngải vốn không phải người thành phố G, chỉ tới đây đi học mà thôi.”Sau khi nói xong lại bổ sung một câu: “Đợi Ngải Ngải tốt nghiệp, chúng con sẽ về thành phố A.”Kỷ gia vốn ở thành phố A, công ty tổng cũng xây ở thành phố A, Kỷ Lăng Giang chỉ vì cô mới đến thành phố G