Lâm Khả Ngải lộ ra tươi cười xán lạn, thực ra mình không sao.
Trong lòng Kỷ Lăng Giang cảm thấy xấu hổ, cố nén đau đớn trên chân không hé răng.
Ngoại trừ trung gian có nhạc đệm ra, những thời gian khác đều cười nói vượt qua, mãi đến buổi tối ba người cũng là cảnh tượng hòa thuận vui vẻ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
…Lâm Khả Ngải Louise cùng ngồi trên ghế sô pha xem phim thần tượng ngôn tình thanh xuân cẩu huyết lúc 8 giờ, nhìn giống như chị em gái.
Cũng như lời Kỷ Lăng Giang nói, mẹ anh thực sự rất dễ ở chung.
Kỷ Lăng Giang chịu thương chịu khó gọt táo, ngón tay thon dài cầm dao khiến người ta nhìn cảnh đẹp ý vui.
Đốt ngón tay uốn lượn thoáng dùng sức, quả táo được cắt ra thành 6 miếng, lại từ tay anh tự mình đút cho cô vợ nhỏ.
Louise sẽ không ghen ghét con trai nhà mình đối xử tốt với người phụ nữ khác cỡ nào, mà nhìn bầu không khí ngọt ngào giữa hai người, cảm thán con trai nhà mình đúng là có tài.
Xem xong bộ phim này, Lâm Khả Ngải vươn người nói: “Không còn sớm nữa nên ngủ thôi, tuy cốt truyện của bộ phim này không tốt lắm, nhưng nam chính đẹp trai có thể xem.
”Kỷ Lăng Giang nghe vợ khen người đàn ông khác đẹp trai, mới ngẩng đầu liếc mắt nhìn TV một cái, bĩu môi khinh thường, đâu đẹp trai như anh? Trắng giống như cương thi thì không nói, ngay cả chiều cao chỉ 1m8 có gì đẹp trai?“Ừm,