Bài kiểm tra cũng được mà giải đấu cũng được, tuy nguy hiểm trùng trùng nhưng nhìn từ một góc độ khác thì đó cũng chính là đường sống cực kì quan trọng.
Làm thế nào để khiến bản thân trở nên mạnh mẽ trong vấn đề nào đó một cách nhanh nhất?
Lao vào vấn đề.
Sau đó chiến thắng.
Đường Tâm Quyết nói đùa khiến bầu không khí trong phòng ngủ thả lỏng hơn.
Bởi vì tất cả mọi người đều hiểu, cô nói đúng.
Quách Quả lại còn liên tưởng theo bản năng, sầu thảm nói: "Hồi thi đại học ngày nào cũng đâm đầu vào bài kiểm tra, đỗ đại học rồi còn nghĩ cuối cùng mình đã thoát khỏi bể khổ, ai dè học đại học cũng vẫn cần kiểm tra.
Bây giờ bị ném vào cái trò chơi rác rưởi này, ngày ngày tìm đường sống giữa những ánh nhìn chằm chằm của quỷ quái, lại vẫn phải làm bài kiểm tra nữa?!"
Ngay cả chết trò chơi này cũng muốn các cô làm bài kiểm tra đến chết, có chuyện gì thê thảm hơn thế nữa không?
Trịnh Vãn Tình lại không nhịn được khuyên bảo cô ấy: "Nghĩ theo hướng tốt thì nhóm người cùng làm bài kiểm tra năm cấp 3 với cậu và nhóm người cùng làm bài kiểm tra trong trò chơi bây giờ đều là một lứa, cũng coi như duyên phận."
Tuy mọi người vốn không quen biết, nhưng chín bỏ làm mười vẫn được coi như có duyên phận cũ!
Quách Quả: "..."
Quả là duyên phận nghiệt ngã xui xẻo.
- ------------
Tại sao chim lợn lại có thực lực mạnh mẽ, không còn nghi ngờ gì nữa, cũng là nhờ tham gia bài kiểm tra tiến hóa mà thành.
Nghĩa là đối phương sẽ có kinh nghiệm thực chiến phong phú, cảm giác nhạy bén và tố chất tâm lý vững vàng.
Mọi người vừa mới thở phào nhẹ nhõm được một hơi, Trương Du đã nối ba phòng ngủ được kí hiệu trên bản đồ lại, sắc mặt nghiêm túc nói: "Hiện giờ những gì chúng ta biết về phe chim lợn rất có thể chỉ là phần nổi của tảng băng chìm."
Hai tòa nhà có tổng cộng 48 ban công, 96 phòng ngủ, chim lợn chắc chắn không chỉ ẩn nấp trong mỗi 3 phòng.
Đường Tâm Quyét viết ngoáy vài đường trên giấy, bổ sung suy đoán của Trương Du: "Đúng vậy.
Không chỉ có thế, thực lực của họ có lẽ cũng cao thấp không đồng đều.
Dưới tình huống không biết thân phận của nhau, phương án hành động mà chim lợn của từng phòng lựa chọn cũng sẽ khác nhau."
Có người tự tin đến mức vừa bắt đầu đã ra tay, cũng có người ẩn nấp thật kín kẽ, lặng lẽ chờ đợi thời cơ tới.
Đường Tâm Quyết nói tiếp: "Hiện tại ba phòng chim lợn đã lộ mặt có một điểm chung, chính là đều nắm trong tay kĩ năng giết người một phát ăn ngay."
Nam sinh u ám phòng 506 có cây nỏ có thể giết người ngay tức khắc, người mang dị năng hệ tinh thần phòng 501 có thể thao túng người khác, nam sinh đeo khẩu trang phòng 308 có thể nguyền rủa từ khoảng cách xa.
Nghĩ qua cũng hiểu, chỉ có năng lực như vậy mới phù hợp với yêu cầu nhiệm vụ của "Chim lợn": Giết người.
Trịnh Vãn Tình lập tức hỏi: "Vậy có thể dùng đặc điểm này làm điều kiện sàng lọc ra chim lợn không?"
Trương Du không lạc quan mấy: "Cách này hiệu quả rất thấp, người có kĩ năng giết người cũng đâu có viết thẳng kĩ năng lên mặt mình."
"Vậy là lại bế tắc rồi..." Quách Quả vừa thở dài, bỗng hai mắt sáng lên: "Á, hình như bây giờ chỉ có chúng ta mới biết ba phòng này là chim lợn thôi đúng không?"
Cô ấy xòe tay đếm đếm: "Chim lợn lộ mặt trước tất cả mọi người chỉ có mỗi nam sinh "Đã chết" kia, hai chim lợn còn lại đều do Tâm Quyết phát hiện ra, chúng ta có nên truyền tin cho những người khác không?"
Trên lý thuyết thì phe "Học sinh tốt" cùng chung lợi ích, bọn họ chia sẻ tin tức không chỉ giúp đỡ những người khác đề phòng với sự tấn công, mà còn có thể cung cấp mục tiêu cho những người thuộc phái hành động, một mũi tên trúng mấy con chim.
Trương Du lại không để cô ấy vui mừng quá lâu: "Nhưng chúng ta phải làm thế nào để những người khác tin lời chúng ta nói đây?"
Từ đầu tới giờ chim lợn đều chỉ lén tấn công, hầu như không để lại dấu vết gì.
Nếu như bọn họ nhất định không nhận, còn cắn ngược lại một cái thì sao?
Trương Du lắc đầu: "Chim lợn chưa chắc đã để lộ dấu vết, nhưng chúng ta chắc chắn sẽ trở thành tiêu điểm."
Một khi bọn họ biết phòng các cô có cách tìm kiếm đặc biệt thì cũng đáng sợ như mới đêm đầu tiên cả bầy sói đã nhắm vào tiên tri vậy.
Cho nên phản ứng đầu tiên không phải là nói ra tin tức này, mà là thương lượng với Đường Tâm Quyết, đưa ra một phương pháp chuyển nguy cơ mạo hiểm trên người các cô sang cho chim lợn.
Đường Tâm Quyết lại im lặng một cách khác thường, không biết cô đang tự hỏi điều gì.
Ánh mắt cô lẳng lặng nhìn vào dòng thời gian đang không ngừng trôi qua hiển thị trên mặt đồng hồ.
8 giờ 47 phút, còn 13 phút nữa các cô sẽ tự động tiến vào giai đoạn sau của nhiệm vụ.
Bên kia, Quách Quả bị Trương Du phản bác cứng họng không trả lời được, buồn bực sờ sờ mũi biện bạch: "Tớ cảm thấy tiểu tỷ tỷ cầm khiên kia có lẽ rất muốn biết thân phận của chim lợn đấy, lúc trước Tâm Quyết còn bước ra nói đỡ cho cô ấy, biết đâu...!Khoan!"
Cô ấy bỗng nhận ra điều gì, trợn tròn mắt nói: "Bạn học cầm khiên đó có phải cũng ở tầng 3 không?"
Quách Quả nhảy dựng lên tìm vị trí của nữ sinh cầm khiên trên bản đồ, ngón tay nhanh chóng dừng lại ở