Mũi tên đâm vào bả vai nam sinh to béo hóa thành một dải sáng vàng nhạt tan đi, không lưu lại bất cứ miệng vết thương nào nhưng mặt nam sinh béo lại trắng bệch ra.
Chỉ có chính gã ta mới thấy thanh máu đại diện cho sức sống trong phần thông tin cá nhân của mình giảm xuống một khoảng lớn, tụt xuống tới màu vàng nguy hiểm, ngay cả đạo cụ bảo vệ trên người cũng không thể ngăn cản được.
Cùng lúc đó, giọng nói của Đường Tâm Quyết cũng xuất hiện trong tai các thí sinh khác.
Thời khắc đi săn ngược?
Đại đa số nghe thấy câu này đều tỏ ra khó hiểu.
Bọn họ chỉ biết nam sinh to béo này chắc chắn là chim lợn, nhưng mấy nữ sinh này thì sao? Học sinh tốt hay chim lợn? Mà cô gái kia nói thế là ý gì? Ai săn ai cơ?
Chỉ có một số rất ít người phản ứng.
Ngay khi Đường Tâm Quyết vừa dứt lời thì một đòn tấn công khác cũng xé gió bay tới.
Lần này thứ bay tới chính là một tấm khiên mà mọi người cực kì quen thuộc!
Vòng bảo vệ đắt tiền trên người gã béo cuối cùng cũng bật ra, va chạm thật mạnh với tấm khiên tạo thành tiếng kim loại rít chói tai, cả hai đều biến thành vô số mảnh vỡ bắn tung tóe.
Nhưng tấm khiên chỉ bị vỡ ảo ảnh, bản thể của nó vẫn luôn nằm trong tay nữ sinh tóc dài phòng 307, có thể tiếp tục tấn công bất cứ lúc nào.
Từ xa nhìn lại, vẻ mặt và mức độ phối hợp của nữ sinh tóc dài tương tự với nhóm Đường Tâm Quyết, đều tỏa ra sát khí nồng đậm hướng về phía chim lợn.
So với phòng Đường Tâm Quyết, tác phong nóng nảy hung hãn của nữ sinh tóc dài in đậm dấu ấn trong lòng các thí sinh khác hơn nhiều.
Hiện tại cô ấy hành động tương tự với nhóm Đường Tâm Quyết, tuy không hề mở miệng giải thích chuyện gì xảy ra nhưng vẫn khiến nhóm "Học sinh tốt" thở phào nhẹ nhõm.
Giống Đường Tâm Quyết, nữ sinh cầm khiên một tay túm chặt cái áo choàng, áo choàng bọc lấy một vật thể hình cầu nặng nề rũ xuống.
Một vài người vừa "Bận rộn phí công" thấy vậy thì nảy ra vài suy đoán.
Gã béo lần này không chỉ trắng mặt, mà mồ hôi toàn thân cũng túa ra rồi.
Bởi vì cổ gã ta cứng ngắc không thể quay lại được nên chỉ đành gào thét uy hiếp: "Đừng giết tao! Chúng mày có biết giải đấu này có bao nhiêu chim lợn không? Giết tao thì chúng mày cũng phải chết!"
Đường Tâm Quyết tựa người vào lan can cười nói: "Tôi không biết giải đấu này có bao nhiêu chim lợn, nhưng tôi biết phòng anh chỉ còn một mình anh."
Trong lúc nguy cấp, đầu óc gã béo khó khăn lắm mới bắt kịp nhịp độ, đột nhiên gã ta hiểu ý Đường Tâm Quyết, thế là chỉ hận không thể tự tát cho mình vài phát, hoặc là xuyên không về hai phút trước, nhét bản thân đang gào thét trên ban công về phòng.
Đường Tâm Quyết nói vừa nhanh vừa rõ ràng, thậm chí còn không để cho gã ta có thời gian kiếm cớ: "Khi một phòng "Chim lợn" biến mất, toàn thể học sinh tham gia giải đấu có thể biết thêm ba quy tắc bị che giấu."
Đây là lời mà hệ thống nói khi nam sinh u ám chết ở màn đầu.
Mọi người giật mình hiểu ra!
Gã béo ban nãy ôm bạn cùng phòng gào thét đã tự nói rằng một người bạn cùng phòng khác là "Anh Lý" cũng đã chết, có nghĩa là phòng bọn họ chỉ còn lại một người duy nhất: Chính gã ta.
Chỉ cần có thể giết chết gã ta thì thêm một phòng chim lợn nữa biến mất, mọi người sẽ có được thêm ba quy tắc bị che giấu!
Nghe vậy, ngay cả nữ sinh phòng bên cạnh gã béo đang khóc nước mắt nước mũi đầm đìa cũng nhìn gã ta bằng ánh mắt khác.
Những người có thể qua màn một sống tới giờ đều có chút ít bản lĩnh, cũng rõ ràng tầm quan trọng của thông tin trong trò chơi này.
Nếu tốt số thì có khi ba quy tắc này sẽ tăng cơ hội sống gấp bội cho họ, ai có thể không động lòng cơ chứ?
Thấy ánh mắt của mọi người xung quanh càng ngày càng nóng hừng hực, đòn tấn công của nhóm nữ sinh kia có thể rơi xuống bất kì lúc nào, trái tim của gã béo vọt lên tận cổ họng.
Gã ta hừ hừ mấy cái, đỏ mặt tía tai cười ầm lên: "Chúng mày nghĩ tao nói thật đấy à? Một phòng ngủ sao có thể chỉ có ba người được? Tao cố ý dụ dỗ chúng mày đấy, những người khác trong phòng đang nhắm vào chúng mày rồi, còn định giết tao nữa cơ à, chờ chết đi!"
Quách Quả đang định bắn mũi tên tiếp theo nghe thế run tay, nhìn