Con mắt màu xám vừa dứt lời, cửa phòng thi tự động đóng lại, bốn tờ đề thi hiện ra từ hư vô, dừng lại trên bàn của từng người một theo thứ tự.
"Quy tắc: Mỗi người một đề thi, thời gian làm bài 30 phút, không được trao đổi, không được chép bài nhau, không được xin trợ giúp từ bên ngoài, không được quấy rầy giám thị, không được nộp bài thi sớm hoặc muộn hơn.
Ai vi phạm quy định sẽ bị phạt như thế nào tôi lười nói lắm.
Bây giờ mỗi người các em có một cơ hội đặt câu hỏi, nếu tôi không muốn trả lời thì sẽ bắt đầu đếm ngược 30 phút luôn."
...!Thật sự chỉ cần "Thi" thôi sao?
Bốn người phòng 606 trao đổi ánh mắt, Đường Tâm Quyết đặt câu hỏi đầu tiên: "Bài thi phải đạt được bao nhiêu điểm thì bọn em mới có thể lên làm sinh viên trường đại học hạng hai?"
Con mắt cười nhạt một tiếng không rõ ý nghĩa: "Vậy phải xem tiêu chuẩn của giáo viên chấm bài như thế nào.
Nếu người chấm bài cực kì "Thích" các em thì năng lực của người đó tới đâu các em sẽ được dừng chân ở đó."
Lượng tin tức trong câu trả lời này còn mang lại nhiều vấn đề hơn cả câu hỏi nữa.
Ánh mắt Đường Tâm Quyết hơi lóe lên, âm thầm hiểu rõ.
Trương Du là người hỏi thứ hai, cô ấy trầm ngâm: "Trong lúc làm bài thi bọn em có bị tấn công không?"
Con mắt: "Có nếu tiêu hao tế bào não cũng tính là bị tấn công."
Quách Quả: "Bọn em làm xong bài thi là có thể trở về phòng ngủ sao?"
Con mắt: "Nếu em không muốn thi thì bây giờ em cũng có thể về."
Chỉ còn một cơ hội đặt câu hỏi cuối cùng, tất cả mọi người đều dồn sự chú ý về phía Trịnh Vãn Tình.
Trịnh Vãn Tình hơi há miệng, trong chốc lát thật sự không nghĩ ra mình nên hỏi cái gì, thế là cô ấy quyết định tin vào trực giác: "Tại sao thầy lại ở trong hình dạng con mắt vậy?"
Từ khi bọn cô bước vào trò chơi này tới giờ đã năm lần bảy lượt thấy được đủ mọi loại mắt: Có con mắt vàng và đỏ của quỷ quái, có con mắt đỏ của giáo viên hướng dẫn, giờ lại gặp phải con mắt xám này, bọn cô sắp chai sạn với mắt rồi.
Thậm chí cô ấy còn suy nghĩ, chẳng lẽ tất cả giáo viên của làng đại học đều là con mắt sao?
Con mắt xám: "..."
Nó im lặng hai giây như đang cạn lời, cuối cùng nó vẫn quyết định đưa ra một đáp án lời ít ý nhiều: "Vì không muốn các em chết bất đắc kì tử khi chưa bắt đầu thi."
Nói xong nó không hề mở miệng thêm nữa, con ngươi màu xám cũng xoay đi chỗ khác, cả một con mắt bự như thế toàn là tròng trắng, trông có vẻ như nó ngủ mất rồi.
Mà tấm bảng sau lưng nó lại xuất hiện một cái đồng hồ đếm ngược cực lớn, bắt đầu tính giờ.
Thời gian làm bài bắt đầu!
Bốn người tìm được vị trí của mình dựa theo thẻ dự thi.
Đường Tâm Quyết vừa ngồi xuống liền cảm thấy có một lá chắn vô hình ngăn cách xung quanh, tất cả mọi thứ bên ngoài lá chắn đều trở nên mờ ảo.
Thứ rõ ràng duy nhất là dòng chữ to đùng trên tập đề thi.
Phần trả lời câu hỏi:
1, Trong "Hướng dẫn bảo vệ bốn mùa", thợ gặt đứng thứ 7 tên là gì?
Đường Tâm Quyết: "..."
Cô tiếp tục lướt xuống dưới.
2, Trong "Đột kích kiểm tra vệ sinh", quy định thứ 9 trong nội quy vệ sinh phòng ngủ là gì?
3, Trong "Những điều cần biết khi du lịch trên quốc lộ", canh của bà Mayas cuối cùng sẽ được chuyển đến đâu?
...
Tuy lá chắn khiến cô không nhìn được biểu cảm trên mặt ba người bạn cùng phòng, nhưng Đường Tâm Quyết cũng chẳng khó tưởng tượng ra bầu không khí tĩnh lặng đầy phức tạp này.
Một là vì cuộc thi này thật sự chỉ là một "Cuộc thi" đúng nghĩa.
Hai là vì, làm thứ bài thi thế này chẳng thà để bọn cô đấm nhau với quỷ còn hơn.
Đề bài quá thể đáng!
Đường Tâm Quyết đọc sơ một lần, phát hiện mấy câu hỏi này còn tốt chán, ít nhất những thứ được đề cập đều ở trong phó bản mà bọn cô đã vượt qua.
Càng về sau đề bài càng quái dị hơn.
Phần chọn đáp án đúng: Trong "Thử nghiệm sinh tồn trong phòng ngủ khi bị zombie bao vây", đâu là vật phẩm zombie không cắn được vào ngày thứ năm?
Phần nhận xét: Trong "Kiểm tra thể dục bậc đại học", cuộc thi chạy cự li 800 mét* thật ra có 811 hạt*, tại vì giáo viên thể dục già rồi đếm sai.
Bạn hãy nhận xét đúng sai trong câu này.
*chỗ này tác giả chơi chữ, chữ 米 nghĩa là gạo, cũng là đơn vị mét.
Nguyên văn câu là: Trong cuộc thi chạy cự li 800 米 thì thật ra "米" này có 811 hạt.
T cũng không biết để sao cho xuôi tại vì cái này là chơi chữ tiếng Trung =))))
Phần tính toán:...
Đường Tâm Quyết vô cảm viết hết những câu có thể viết, bừa hết những câu có thể bừa, ngòi bút soàn soạt đưa trên giấy như một cỗ máy làm bài, thoáng cái đã tới câu cuối cùng.
Nghị luận tự do: Hãy dựa vào hiểu biết của bạn, dùng "Giáo viên của tôi XXX" làm đề