Có lẽ do bị những cái chết của bạn bè kích thích nên dục vọng muốn sống của quỷ nam sinh cháy hừng hực, cậu ta hoàn toàn không muốn chống đối chính diện với đám nhân viên nhà trường, chỉ muốn nhà ai nấy về mẹ ai nấy tìm nhanh nhanh.
Dưới sự chỉ dẫn của cậu ta, mọi người nửa tin nửa ngờ đi đến cuối hành lang.
Quả nhiên sau lớp giấy dán tường là hai cánh cửa gỗ, cửa bên phải bị đục thủng một lỗ đủ cho người bình thường nghiêng người chui lọt.
Chất lỏng màu đen vương vãi khắp nơi, quỷ nam sinh không quan tâm lắm khi cọ trúng, cậu ta vội vã vừa chen vào trong vừa thúc giục các cô: "Nhanh lên đi, chạm phải mấy cái này cũng chẳng sao đâu, tôi thử qua nhiều lần rồi, không bị thương, đừng có lề mề nữa."
Đường Tâm Quyết vẫn lấy một xấp đạo cụ trông như áo mưa giấy trong túi Trương Du ra chia cho mọi người, đề phòng bị chất lỏng màu đen chạm phải da trần.
"Cẩn thận vẫn hơn."
Sau khi chuẩn bị xong các cô mới chui vào.
"Đây là...!Phòng ngủ nam?"
Mở đèn, mất vài giây để ánh mắt đã quen bóng tối thích nghi với ánh sáng, trong thoáng chốc mọi người chợt cảm thấy kinh hãi vì cảnh tượng trước mắt.
Căn phòng như vừa bị vòi rồng quét qua, bàn ghế giường chiếu bị lật tung lên, mảnh thủy tinh, vụn gỗ, vết máu vẩy đầy đất, gần như không có chỗ nào đặt chân được.
Bốn bức tường xung quanh đầy vết máu nhỏ giọt, không cần nghĩ cũng biết ở đây từng xảy ra một trận chiến vô cùng kịch liệt.
Quỷ nam sinh nhanh nhẹn đi qua bãi chiến trường: "Chậc chậc, nếu mấy người không thương lượng được với đám nữ quỷ kia thì giờ này phòng ngủ của mấy người cũng giống ở đây thôi."
Không nhìn thấy cảnh máu chảy thành sông trong phòng ngủ nữ khiến cậu ta hơi thất vọng một chút.
Đi qua căn phòng này là tới một hành lang khác.
Từ bố cục thì bên này giống bên phòng ngủ nữ như đúc, cũng ba gian phòng ngủ một nhà vệ sinh, chỉ có điều biển số phòng ngủ treo trên cửa lần lượt là 916, 918 và 920.
"Thảo nào bên chúng ta chỉ có phòng số lẻ, hóa ra phòng số chẵn ở đây!"
Quách Quả chợt hiểu ra, cẩn thận thăm dò bốn phía xung quanh cứ như vừa được mở ra một thế giới mới.
Không chỉ mình Quách Quả, tâm trạng của tất cả mọi người đều hết sức vi diệu.
Tuy ở cùng một tầng cùng một phó bản nhưng lại bị chia thành hai "Trường thi" cho nam và cho nữ, tin tức trong bài kiểm tra cũng không tiết lộ sự tồn tại của bên còn lại, nếu như bọn cô không bắt được đám quỷ nam sinhthì có khi còn không phát hiện ra chỗ này.
Mà bây giờ, xuyên qua tầng tầng lớp lớp chướng ngại vật để tiến vào phòng ngủ nam đem lại cho bọn cô cảm giác vừa đi qua hai bài kiểm tra, thậm chí xuyên qua kết giới của bức tường tiến vào một phó bản khác.
"Có lẽ đây chính là nơi thí sinh tỉnh dậy lúc đầu."
Đường Tâm Quyết đẩy cánh cửa phòng 916 đang khép hờ ra, một đợt mùi cháy khét nồng nặc ập tới.
Toàn bộ mọi thứ cháy đen, tất cả nội thất và kết cấu trong phòng hóa tro tàn, chỉ còn mấy thanh sắt trên những chiếc giường tầng cong queo.
Nếu như bọn cô không biết căn phòng này là gì thì chỉ sợ không thể đoán nổi nó đã từng là phòng ngủ.
Quỷ nam sinh dường như nhớ đến cảnh tượng nào đó, cười khùng khục: "Lúc ấy bọn tôi đánh phủ đầu, cướp được mấy cái cơ thể khá tốt.
Lúc mới cướp được bọn chúng còn chưa chết hẳn, thậm chí còn có thể sử dụng được dị năng nữa.
Mấy tên bạn cùng phòng xui xẻo không rõ tình hình không dám xuống tay mạnh...!Về sau có một thí sinh độc ác nghĩ ra một chiêu cực thâm độc, nhốt mấy anh em bọn tôi trong phòng ngủ đốt sạch."
"Cũng may ông đây nhanh nhẹn, kịp thoát ra khỏi thân thể kia đổi sang mục tiêu khác."
Nói đến đây, cậu ta nhếch môi vuốt vuốt tóc ra vẻ: "Nhìn cơ thể này đi, chính là người có dị năng hệ hỏa đó, tên này cả sức mạnh lẫn dị năng đều hơn hẳn người thường, các cô không biết lúc đấy tên này giãy dụa bao nhiêu lâu...!Á!!!"
Quỷ nam sinh gào lên ôm bụng, hóa ra số 7 vừa mới đấm cho cậu ta một phát thật mạnh, cất giọng lạnh lùng xen lẫn tức giận: "Trong mắt chúng mày con người đã không còn là đồng loại nữa, chỉ là những con lợn đợi bị làm thịt mà thôi.
Ha ha, tiếc rằng trong mắt những con quỷ phòng giáo vụ thì chúng mày cũng chẳng khác gì đâu, lũ quái vật ngu xuẩn."
Số 7 rít lên từng chữ "Lũ quái vật ngu xuẩn" kèm theo ánh mắt cực kì căm ghét, không chỉ căm ghét với mình quỷ nam sinh, mà là với toàn bộ lũ quỷ quái.
Tưởng Lam than thở: "Trong trò chơi này, ai mạnh người đó làm thợ săn, kẻ yếu biến thành con mồi.
Bình thường thí sinh là con mồi của quỷ quái, nhưng quỷ quái cũng có thể trở thành con mồi của quỷ quái mạnh hơn.
Mọi người đều phải sẵn sàng tinh thần cái chết luôn rình rập xung quanh, điều chúng ta có thể làm chỉ là cố gắng sống sót mà thôi, ít nhất đừng chết trong tay loại ngu dốt này là được rồi."
Quỷ nam sinh: "..."
Cậu ta vốn muốn miêu tả cảnh thí sinh chết cho mấy người này sợ một chút, bây giờ chỉ đành hậm hực im miệng, quay đầu lục lọi trong phòng.
Quách Quả nhỏ giọng: "Thật ra không hoàn toàn là như vậy, NPC cũng chia nhiều loại, có loại luôn ôm ác ý, cũng có người mang thiện ý đấy."
Trương Du nắm chặt tay Quách Quả ý nhắc cô ấy không cần phải nói nhiều, Quách Quả không hiểu rõ lắm, hơi rụt cổ lại, vừa quay đầu đã đối diện với ánh mắt lạnh lùng của số 7.
"..."
Số 7 lạnh nhạt: "Dù quỷ quái có lương thiện thì cũng sống sót bằng cách ăn thịt người, có ý tốt hay đồng tình với quỷ quái chính là đang hại chết bạn cùng phòng của mình."
Dứt lời, cô ấy không nói nữa, chỉ đi theo sát phía sau nam quỷ kia, đề phòng nó dở trò.
Nam sinh tìm một vòng trong căn phòng đổ nát mà chẳng có manh mối nào có giá trị, cậu ta gãi gãi đầu: "Chuyện cũng lâu rồi nên trí nhớ tôi không tốt lắm, hình như không phải phòng này, thế thì là phòng 920 rồi!"
Cậu ta vội vã mở cửa phòng 920 ra, một thi thể lộn ngược rơi thẳng xuống treo lủng lẳng trước mặt mọi người, khiến vài người sợ tới nỗi hét toáng lên.
Thi thể thối rữa chỉ còn lại có khung xương, từ chút quần áo còn dính lại có thể thấy đây là một nam sinh còn trẻ, trong tay bộ xương nắm mấy lá bùa bảo vệ nhìn rất quen mắt.
Đây là một thí sinh chết trong phó bản.
Quỷ nam sinh quen tay hất văng thi thể ra, co người luồn vào trong cửa.
Cả đám vội vàng đuổi theo cậu ta, ngay cả Quách Quả nhát gan nhất cũng kiên trì đi theo, giả vờ không thấy hốc mắt đen sì của thi thể dường như đang nhìn chằm chằm các cô.
Phòng 920 trông còn thê thảm hơn cả hai phòng ngủ kia.
Tứ chi đứt rời, thịt nát, đầu người chết không nhắm mắt rải rác khắp các ngóc ngách.
Bốn vách tường bị máu nhuộm đẫm, biến bức tường trắng trong phòng thành bức tường đỏ, cảnh tượng tựa như địa ngục trần gian.
Cảm giác tò mò khi khám phá phòng ngủ nam nhanh chóng bị tâm trạng nặng nề thay thế, chẳng ai còn có thể cười được khi chứng kiến cảnh tượng này.
"A, đây rồi!"
Quỷ nam sinh tìm thấy thứ gì đó ở giường số 16, cậu ta vui sướng kéo cái giường ra, gõ