"Xin chào, tớ có thể đi cùng các cậu không?"
Ngay khi Lăng Cửu Vi và Lục Kim Thần chuẩn bị chọn một con đường để tìm kiếm, cô gái buộc tóc đuôi ngựa hai bên bỗng nhiên gọi họ lại....!Chính xác hơn, người cô ta gọi Lục Kim Thần.
"Tớ tên Hạ Tiêu Nhu." Cô ta chen vào giữa Lăng Cửu Vi và Lục Kim Thần, có chút ngại ngùng ngẩng đầu giới thiệu tên mình với Lục Kim Thần.
Lăng Cửu Vi bị đẩy ra cũng không giận, cô chỉ cảm thấy điểm số của Hạ Tiêu Nhu thật sự là không được, cô ta quả thực điểm số không cao, thời gian nghỉ ngơi còn không ở sân huấn luyện cải thiện điểm của mình!
"Ừ." Mặc dù Lục Kim Thần mỉm cười mở miệng, nhưng đáy mắt lại hiện lên một tia lạnh lẽo.
Kiến trúc toà nhà cổ này hoàn toàn theo kiểu Âu, từ cửa bước vào có thể nhìn thấy cầu thang xoắn ốc rộng rãi dẫn lên tầng 2 và tầng 3, tầng một có sáu căn phòng, ba căn phòng bên trái, cửa của mỗi phòng đều đang đóng.
Thầy giáo thể dục và cậu bé có điểm số tinh thần lực tương đối cao đi vào căn phòng đầu tiên phía bên tay phải, Tiểu Thái Muội và chàng trai đội mũ lưỡi trai đi vào căn phòng thứ hai phía bên tay phải, mỹ nhân băng giá ôm kiếm của mình, đi thẳng về phía căn phòng đầu cầu thang trên tầng hai.
"Vậy thì, chúng ta đến căn phòng đầu tiên phía bên trái?" Lăng Cửu Vi thu hồi ánh mắt nói, cô thấy cho dù là nhóm của thầy giáo thể dục hay là nhóm của Tiểu Thái Muội, bọn họ đều có thể dễ dàng vặn nắm cửa phòng, nói vậy phòng ở đây, có manh mối cơ bản đều sẽ không khoá lại.
"Được." Lục Kim Thần gật đầu, đi đến căn phòng đầu tiên phía bên trái.
Trên tay nắm cửa phòng có khắc hình hoa hồng, trông rất tinh xảo, số phòng viết "1-1".
Lục Kim Thần nắm lấy tay nắm cửa, nhìn qua nửa phần sợ hãi cũng không có, Lăng Cửu Vi cũng siết chặt "sổ nhật ký của Lệ Na" trong túi, tay phải lấy ra con dao phay, như vậy, bất kể là ma quỷ gì, cô đều có khả năng chống lại.
Hạ Tiêu Nhu đứng có chút xa, cô ta hoảng hốt nhìn hai người trước mặt vẻ mặt bình tĩnh chuẩn bị mở cửa......!Nói chung, giống trong phim kinh dị thông thường mà mở cửa, thì sẽ có 50% khả năng gặp phải "sát thủ mở cửa" a! Hai người kia sao lại chẳng sợ một chút nào vậy!
"Răng rắc." Cánh cửa được mở ra rất dễ dàng, bọn họ cũng giống như hai nhóm kia, cũng không có bất kỳ "sát thủ mở cửa" nào.
Nội thất trong căn phòng này được bày biện tương đối đơn giản, một cái tủ quần áo, một chiếc giường, một dãy ghế dựa và một cái bàn, thoả mãn nhu cầu sinh hoạt hàng ngày của chủ nhân ban đầu của ngôi nhà.
Lăng Cửu Vi đi đến trước cái bàn, trên bàn là lớp bụi dày đặc, trên đó có một khung ảnh dính đầy bụi, ảnh trong khung là một người phụ nữ da ngăm, nhìn cách ăn mặc của cô ta, hẳn là người hầu gái.
Lăng Cửu Vi nhẹ nhàng lau bụi trên ảnh, chỉ thấy trong bức ảnh, cô ta nở một nụ cười tươi rói, bối cảnh phía sau chính là toà nhà cổ này.
Có lẽ đã lâu lắm rồi, khung ảnh chụp có hơi lỏng lẻo, Lăng Cửu Vi vừa mới lau đi lớp thạch cao, nó liền vỡ thành từng mảnh.
Nhưng sau khi vỡ thành từng mảnh, Lăng Cửu Vi lại nhìn thấy bức ảnh thứ hai bên trong.
Bức ảnh thứ hai ban đầu được giấu sau bức ảnh đầu tiên, nhưng lúc này, nó lại không thể nào che giấu được.
Trong bức ảnh thứ hai cho thấy một người đàn ông tuổi đôi mươi, hắn mặc một bộ vest thẳng tắp, tóc màu nâu hơi xoăn, tổng thể làm người ta cảm giác hắn là một quý ông.
Trong bức ảnh hắn đứng bên cạnh một con ngựa con, bối cảnh phía sau là vườn hoa hồng.....!Lăng Cửu Vi lật bức ảnh lại, nhìn thấy bên trái viết một dòng chữ nhỏ: Charles, my love.
(Charles, tình yêu của tôi)
"Xem ra cô hầu gái này yêu thầm chủ nhân của mình." Hạ Tiêu Nhu ở bên ngoài đợi rất lâu, cuối cùng vẫn bước vào căn phòng, cô ta nhìn thấy Lăng Cửu Vi đang lật xem gì đó, liền đi lên nhìn nói: "Đáng tiếc a, dựa theo giả thiết bối cảnh, cô ta sẽ phải chết."
"Thật sao?" Lăng Cửu Vi nhớ lại một chút về giả thiết bối cảnh, cô cảm thấy giả thiết bối cảnh nói là "Lúc Charles và Jasmine đưa người bọn họ thích về, những người đó sẽ chết một cách kỳ lạ, bị khoét mắt".
Mà cô hầu gái người Mỹ gốc Phi này, là tự nguyện xin việc chứ không phải là được đưa về, cô ta thật sự chết bởi lời nguyền sao? Hay là.....!Cô ta thật sự đã chết rồi?
"Lăng Cửu Vi, chị nhìn cái này xem." Lục Kim Thần lục tung những chỗ còn lại trong phòng, từ phía dưới nệm lấy ra một bức thư, bức thư chưa có dấu vết bị bóc ra, cho đến khi Lục Kim Thần bóc ra, nội dung bên trong mới thấy lại ánh mặt trời.
Giữa các dòng trong bức thư này là những lời bày tỏ tình yêu dành cho Charles, chữ ký là Merona.
"Thư tình?" Hơn nữa là một bức thư tình chưa được gửi đi...!
"Vì sao cô ta yêu Charles lại không gửi thư tình đi?" Hạ Tiêu Nhu nắm tay Lăng Cửu Vi, đọc xong bức thư tình.
Mặc dù các ký tự trên mặt đều là những nét chữ Hoa rất đẹp, nhưng hệ thống lại dịch chúng sang tiếng Trung một cách gần gũi.
"A———"
Từ trong phòng đối diện truyền đến tiếng hét chói tai, cắt ngang cuộc đối thoại của bọn họ, nghe thấy tiếng hét chói tai này, có vẻ là phát ra từ cậu bé nhỏ tuổi kia.
Lúc ba người Lăng Cửu Vi chạy tới nơi, Tiểu Thái Muội và chàng trai đội mũ lưỡi trai đã đứng ở đó.
Chỉ thấy cậu bé nhỏ tuổi kia ngất xỉu trên mặt đất, mà thầy giáo thể dục cũng ngã trên mặt đất, chẳng qua hai mắt hắn lại không biết hướng đi đâu, hốc mắt trũng sâu hằn lên vết máu, hoàn toàn không có dấu hiệu còn sống, trước ngực giống như bị một thứ gì đó đâm vào, máu tanh "ào ạt" chảy ra từ nơi đó.
Căn phòng này là căn phòng thứ ba phía bên phải, chỉ sợ là thầy giáo thể dục và cậu bé thấy căn phòng thứ nhất không thu hoạch được gì, mới đi đến căn phòng thứ ba, kết quả, một trong hai người đã thiệt mạng.
Căn phòng này là một phòng để quần áo, một mặt tường được lắp đầy gương, những nơi khác được bao phủ bởi đủ loại trang phục lộng lẫy thời Trung cổ.
Hạ Tiêu Nhu bị trạng thái khủng khiếp của thầy giáo thể dục doạ sợ tới mức thét chói tai, chạy đến chỗ Lục Kim Thần bên cạnh, lại bị anh gạt sang một bên.....!Cô ta có chút xấu hổ thu lại đôi tay, đứng yên tại chỗ.
"Xin