Đề trắc nghiệm này trước mắt là đề khó nhất trong số các đề mục từng xuất hiện.
Ba mươi giây đếm ngược, một giây lại một giây tụt giảm, trong lòng Dư Tô không khỏi có chút nôn nóng.
C khẳng định bị loại trừ, nàng có điên cũng không dám tùy tiện đắc tội NPC.
Nếu chọn A, hoàn toàn làm theo lời Vương Như nói, chính xác là làm đồng lõa với Vương Như đi hãm hại một nữ sinh đã phi thường đáng thương, thậm chí có khả năng đẩy người ta tới con đường chết.
Nếu không làm theo, kết cục hiện tại của Nguyệt Nguyệt chính là kết cục kế tiếp của nàng, có lẽ còn thảm hại hơn. Chưa kể bị trọng thương nằm ở trên giường không thể động đậy như vậy, chẳng khác nào đã từ bỏ phương án hoàn thành nhiệm vụ thứ hai, chỉ có thể bị động lựa chọn sinh tồn trong 7 ngày.
Hiện tại còn dư lại 6 ngày, nàng không dám bảo đảm trong khoảng thời gian này mình sẽ không trở thành mục tiêu truy sát của quỷ.
Có lẽ nên lợi dụng cơ hội được truy cập vào internet để phát tín hiệu cầu cứu, nhưng đầu tiên phải có người chịu tin tưởng, hỗ trợ báo cảnh sát. Mà cảnh sát được điều động đến đây khẳng định sẽ là lực lượng quản lý của khu vực này. Vương Thu Mai luôn nói nàng có quan hệ với người phía trên, như vậy có phải cũng bao gồm cảnh sát trong đó hay không? Nếu như có, sau khi bị cảnh sát gõ cửa, Vương Thu Mai lập tức có thể lấy được tin tức của người báo án mà xử lý……
Đến lúc đó, nàng nhất định phải chết. Dưới tình huống vô pháp bảo đảm an toàn tuyệt đối, nàng không dám mạo hiểm lớn như vậy.
Chọn B nói không chừng sẽ tốt hơn một chút, nhiều nhất chỉ giống như nam để râu lúc ấy, chịu một ít đòn roi, tuy rằng đau đớn nhưng không ảnh hưởng đến năng lực hành động…
Ở một giây đếm ngược cuối cùng, Dư Tô chọn B.
Nàng gật đầu, đi theo Vương Như tới trước máy tính. Sau khi Vương Như ngồi xuống, mở ra giao diện mạng xã hội, trực tiếp đánh từ khóa tìm kiếm; "hội nhóm - diễn đàn”, tùy tiện click mở một trang diễn đàn được đề xuất, nói với Dư Tô:
“Thấy được chưa, cứ như vậy, sau đó nhấp vào chỗ xin gia nhập, nếu cần phải nghiệm chứng hay suy xét gì đó thì bỏ qua, lãng phí thời gian……” Đang nói, liền có một diễn đàn đồng ý yêu cầu xin gia nhập của Vương Như.
Vương Như nhấp mở trang chủ của diễn đàn nọ, vừa thao tác vừa giải thích:
“Nhấp chuột trực tiếp kéo video này từ desktop đến khung chat, lại nhấp vào nút gửi đi phía dưới là xong, nhảy tới diễn đàn tiếp theo, chỉ đơn giản như vậy. Tỷ tới làm thử một lần xem.”
Vương Như vừa đăng video lên, các thành viên trong diễn đàn kia thực mau liền sôi trào, bàn tán xôn xao, nhanh chóng spam tin tức, xoi mói thiếu nữ đáng thương trong video.
Dư Tô làm bộ không để ý, cố tình làm ra động tác cứng đờ mà sờ vào con chuột, múa may nửa ngày cũng chưa thành công di chuyển con chuột đến chỗ xin gia nhập diễn đàn. Thật vất vả mới click vào được, nhìn thấy nhảy ra giao diện cần nghiệm chứng, nàng lại trực tiếp nhấp vào nút gửi đi phía dưới, click nửa ngày đều không được gì.
Vương Như tức giận la to:
“Sao tỷ ngu như vậy, không phải ta nói nếu cần phải nghiệm chứng liền bỏ qua sao?”
Dư Tô ủy khuất nói:
“Tiểu Như, tỷ…tỷ không biết chữ.”
“……” Vương Như chán nản, nhịn xuống chỉ tay vào trên khung thoại:
“Đem cái này đóng!”
Dư Tô lại dịch con chuột một hồi lâu, chậm rề rề nhấp lên, ấn con chuột phát ra tiếng cạch cạch, nhưng khung thoại kia vẫn không hề phản ứng.
Vương Như nhất thời cũng không hiểu, kêu nàng cứ dùng sức ấn. Dư Tô lại dùng sức nhấp vài cái, vẫn không phản ứng, vẻ mặt khẩn trương hỏi:
“Ai da! Có phải tỷ làm hỏng máy tính rồi hay không? Trời đất, máy tính này nhất định rất đắt tiền. Tiểu Như, tỷ không bồi thường nổi, làm sao bây giờ?”
Vương Như trợn trắng mắt, nghiến răng nói:
“Sao dễ hư như vậy được, nhất định là bị lỗi gì đó, lại click vài lần xem!”
Dư Tô lại nhấp vài lần, thanh âm click chuột cực kỳ minh bạch mà nói cho Vương Như biết, nàng thật sự có nhấp.
Lăn lộn hơn hai phút, vẫn luôn chỉ chú ý màn hình, lúc này Vương Như mới phát hiện Dư Tô kỳ thật vẫn luôn nhấp chuột phải, có phản ứng mới là lạ.
Vốn dĩ đang vội ra ngoài, lại bị sự "ngu dốt" của Dư Tô chọc giận không nhẹ, Vương Như liền giơ tay tát mạnh vào mặt nàng.
Dư Tô không né tránh, vừa sợ hãi vừa ủy khuất rụt rụt cổ, cẩn thận dè dặt xin lỗi:
“Tiểu Như, thật sự xin lỗi, là tỷ quá ngu dốt, thật sự học không được. Nếu không, Tiểu Như tìm người khác tới thử xem?”
Dưới tình huống hiện tại, Vương Như cũng chỉ có thể tìm người khác, nếu cứ tiếp tục như vậy, vừa lãng phí thời gian vừa bực bội.
Vương Như hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn Dư Tô nói:
“Ngươi cút đi, thấy ngươi liền phiền, sao một người có thể ngu như vậy! Buổi tối hôm nay cũng đừng ăn cơm!”
Dư Tô thầm nghĩ, chỉ bị bỏ đói một bữa, thật đúng là cám ơn trời đất.
Nàng không dám chậm chạp, giống như cực kỳ sợ hãi liên tục xin lỗi, bước chân vội vã hướng ra ngoài cửa, sợ Vương Như gọi lại nàng, vừa ra khỏi cửa liền trực tiếp vào trong phòng.
Rất nhanh, Vương Như cũng đi ra, từ trên hành lang nhìn xuống chính sảnh phía dưới.
Lúc này, nam mắt híp, nam để râu cùng người chơi mới Nhụy Nhụy đều ở dưới, còn có Cẩu Lị phụ trách trông coi tiệm.
Cẩu Lị sẽ không đi lên, đi lên để những người khác nhân cơ hội chạy trốn hay sao?
Vương Như cũng hiểu được điểm này. Ánh mắt nàng qua lại ở giữa ba người chơi, cuối cùng chỉ vào Nhụy Nhụy thoạt nhìn có vẻ thông minh một chút nói:
“Nhụy Nhụy tỷ, đi lên một chút!”
Bởi vì không phải tên thật của mình, Nhụy Nhụy nhất thời chưa phản ứng kịp là đang kêu nàng, vẫn là nam mắt híp ở bên cạnh thấp giọng nhắc nhở một câu, nàng mới nhanh chóng phản ứng, vừa hồ nghi vừa lo lắng cất bước lên lầu.
Vương Như thúc giục:
“Có chút chuyện muốn tỷ hỗ trợ. Bước nhanh lên, ta đang vội ra ngoài!”
Mặc dù đây mới là lần thứ hai làm nhiệm vụ, Nhụy Nhụy cũng biết đây nhất định không phải chuyện tốt, nhưng vẫn không thể không nhanh hơn tốc độ.
Lúc này, Vương Như trước tiên xác nhận một chút:
“Biết chữ không?”
Nhụy Nhụy ngẩn ra, theo bản năng đáp:
“Đương nhiên...biết.”
“Vậy là tốt rồi!” Vương Như thở phào nhẹ nhõm một hơi, kéo Nhụy Nhụy vào trong phòng.
Nhụy Nhụy bị Vương Như kéo vào cửa, nghe Vương Như nói xong yêu cầu, còn chưa kịp cự tuyệt, liền nhận được đề mục giống Dư Tô.
Vẫn như cũ ba mươi giây để suy xét, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Nhụy Nhụy đã ứa ra một đầu mồ hôi lạnh.
A hay B? Rốt cuộc nên chọn A hay B?!
Nàng nôn nóng đến mức hận không thể nhảy dựng lên. Không đợi nàng suy xét kỹ, liền nghe thấy chỉ còn 3 giây đếm ngược.
Không còn thời gian, nàng cắn răng một cái, vội vàng hô:
“A!”
Vương Như bị nàng đột nhiên kêu to làm giật mình:
“La cái gì?”
Nhụy Nhụy phản ứng lại, nhanh chóng nói:
“Tỷ định nói là được a! Tiểu Như dạy tỷ làm