Trong căn phòng nhỏ, nam nhân trung niên hơn bốn mươi tuổi mặt đầy nếp nhăn, ống quần lấm lem bùn đất, khẩn trương ngồi ở trên cái giường thấp bé, hai tay chụm lại, thành thật đặt ở trên đùi, có vẻ phi thường gượng gạo.
Nam tóc đỏ tuy rằng sắm vai nữ giới, nhưng tốt xấu vẫn là một thẳng nam hơn hai mươi tuổi, sớm đã nhìn ra người này đại khái là lần đầu tiên tới những chỗ như vầy.
Trước khi đề mục xuất hiện, nam nhân trung niên có hỏi hắn vì sao muốn làm loại công việc này, nhưng hắn không lập tức trả lời. Hắn nghĩ ngợi, ngồi xuống bên cạnh ông ta, hỏi:
“Đại ca, lần đầu tiên tới sao?”
Nam nhân trung niên xấu hổ cười cười, khẽ gật đầu một cái, trả lời:
“Là lão Lý một hai kéo tôi tới, chính là người đi cùng tôi ban nãy…Nếu tôi không tới, hắn liền chê cười tôi.”
Nam tóc đỏ nghe vậy liền an tâm. Khó trách chọn C là có thể tránh đi việc phải tiếp khách, bởi vì người ta vốn dĩ không có ý kia, chỉ cần than thân trách phận một chút, người này khẳng định càng không làm gì.
Nam tóc đỏ không lập tức mở miệng cầu cứu, tính toán kéo gần quan hệ trước, liền giống như nói chuyện phiếm hỏi:
“Ta gọi Phỉ Phỉ. Đại ca tên gì?”
Nam nhân trung niên chà xát hai tay, đáp:
“Trương Phúc Toàn, rất thô kệch. Tên cô dễ nghe hơn.”
Nam tóc đỏ liền cười khổ, nhẹ nhàng thở dài một hơi:
“Kỳ thật tên của tôi là Tiểu Phương. Cái tên Phỉ Phỉ này là do bà chủ đặt sau khi tôi tới nơi này.”
Trương Phúc Toàn nói:
“Vậy bà chủ các người thật biết đặt tên.”
Nam tóc đỏ lộ vẻ mặt do dự, một hồi lâu mới nói:
“Aiz! Không nói chuyện này nữa. Đại ca làm công việc gì, sinh sống gần đây sao?”
“Phía trước có một cái công trường mới khởi công, chúng tôi là công nhân điều khiển xe xúc đất.” Trương Phúc Toàn xấu hổ xoa xoa tay:
“Kiếm được tiền không dễ dàng, tôi cùng lão Lý đã nhiều năm không về nhà. Vợ thì đều ở quê chăm lo con cái, cho nên có chút....hắc hắc……”
Nam tóc đỏ hiểu rõ gật đầu:
“Chuyện này cũng không có gì, lý giải, lý giải.”
Hắn dừng một chút, thở dài nói:
“Nghe đại ca nói đến quê quán, tôi thật nhớ ba mẹ mình. Nhưng mà đã rất nhiều năm, tôi không thể cùng bọn họ liên hệ.”
Trương Phúc Toàn sửng sốt hỏi:
“Vì sao không liên hệ, cãi nhau sao?”
Nam tóc đỏ cúi đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười khó coi, bộ dạng giống như sắp khóc đến nơi:
“Vừa rồi không phải đại ca hỏi tôi vì sao làm loại công việc này sao? Tôi...tôi không phải tự nguyện, là bị lừa tới. Di động, chứng minh thư đều bị bà chủ tịch thu, chỉ cần tôi muốn chạy trốn, liền bị hành hạ. Thậm chí bây giờ còn có một vị tỷ muội bị đánh đến nằm liệt giường, không gượng dậy nổi.
Bà chủ sợ chúng tôi cầu cứu người nhà, cấm chúng tôi cùng bên ngoài liên hệ. Tôi sắp không nhớ được giọng nói của ba mẹ nữa! Hiện tại tôi thật sự hối hận, nếu lúc ấy không giận dỗi bỏ lên thành phố tìm việc, liền sẽ không bị lừa đến nơi này……” Hắn vùi đầu cực kỳ thấp, làm bộ làm tịch dụi dụi con mắt, cố ý tăng vài phần sức lực, đem hai con mắt đều dụi đỏ.
Lúc này, hắn cực kỳ bội phục kỹ năng diễn xuất của mình, thầm nghĩ trong lòng, sau khi rời khỏi đây phải tìm Trương Dịch nhờ đi cửa sau, tiến vào đoàn phim lấy một nhân vật chắc chắn cũng không thành vấn đề.
Trương Phúc Toàn nghe xong lời nam tóc đỏ nói, hoàn toàn không ngờ lại còn có loại sự tình này, không khỏi sửng sốt, cau mày nói:
“Sao có thể như vậy? Đây không phải phạm pháp sao?!” Dứt lời, Trương Phúc Toàn mới kịp phản ứng, bản thân mình tìm tới nơi này cũng là trái pháp luật.
Nam nhân gãi đầu:
“Tôi còn tưởng mấy người đều tự nguyện làm việc này!”
Nam tóc đỏ khịt khịt mũi, vừa bất đắc dĩ vừa bi thương nói:
“Đại ca, một nữ tử đàng hoàng, tìm công việc gì không được, ai lại muốn đi làm loại việc này? Tôi không dám nghĩ tới, nếu ba mẹ biết tôi bị giam cầm ở nơi này làm kỹ nữ, bọn họ sẽ thương tâm đến cỡ nào!”
Sở dĩ nam tóc đỏ nói như vậy, là bởi vì trước đó nghe Trương Phúc Toàn nói vợ ông ta đang ở dưới quê chăm con.
Trương Phúc Toàn lập tức liền suy bụng ta ra bụng người liên tưởng một chút, lộ ra biểu tình không đành lòng, thở dài:
“Xã hội bây giờ…Tiểu Phương, cô thật quá đáng thương!”
Nam tóc đỏ nói tiếp:
“Mới đầu tôi cũng thử chạy trốn, nhưng không chạy được bao xa đã bị bắt trở về, cũng thử báo cảnh sát, nhưng bà chủ ở bên trên có người. Tôi còn bị ăn một trận đòn hiểm, thiếu chút nữa mất mạng!”
Hắn không biết Vương Thu Mai ở phía cảnh sát rốt cuộc có người hay không, nhưng trước cứ nói như vậy, miễn cho Trương Phúc Toàn nhắc lại việc muốn giúp hắn báo án. Vạn nhất Vương Thu Mai thực sự có mạng lưới quan hệ kia, hắn không phải liền xong đời sao.
Trương Phúc Toàn nhăn mày:
“Báo cảnh sát cũng vô dụng? Vậy còn có thể làm sao?”
Nam tóc đỏ nhân cơ hội bắt lấy cánh tay nam nhân, đầy mặt khẩn cầu:
“Đại ca, nếu không...nếu không đại ca dẫn tôi trốn đi? Chỉ cần mang tôi rời khỏi nơi này, tôi nhất định "đập nồi bán sắt" mà báo đáp!”
Trương Phúc Toàn ngơ ngẩn:
“Không...không được, cô đã nói, bà chủ các người ở bên trên có người, lỡ tôi giúp cô đào tẩu, cảnh sát tới bắt tôi thì sao?”
Nam tóc đỏ nhanh nhạy nói:
“Đại ca không phạm tội gì, không cần phải sợ. Bọn họ muốn bắt người cũng phải có chứng cứ, không phải muốn bắt ai là bắt!”
Trương Phúc Toàn lại hỏi:
“Vậy nếu bọn họ nói bởi vì tôi đi mua **** tới bắt tôi thì sao?”
“……” Giống như cũng có khả năng.
Nam tóc đỏ cầu khẩn:
“Mua **** đâu phải trọng tội gì, nộp ít tiền phạt, bị giam mấy ngày là có thể đi ra, chỉ như vậy liền có thể cứu một cái mạng. Đại ca, ngài cần phải giúp tôi, làm ơn cứu tôi!”
Trương Phúc Toàn khó xử nói:
“Nhưng nếu chuyện này truyền về quê, mặt mũi tôi nên gác chỗ nào.”
“Đại ca, mạng người so ra còn kém hơn mặt mũi sao? Năm nay tôi mới mười sáu tuổi, đại ca nhẫn tâm nhìn tôi bị nhốt ở chỗ này cả đời sao? Không, nói không chừng hôm nay đại ca đi rồi, lần sau có đến, tôi cũng đã bị đánh chết, ném xuống dưới cống ngầm……” Nam tóc đỏ nức nở vài tiếng, cúi đầu làm bộ gạt lệ, đem cặp mắt xoa đến đỏ bừng.
Cũng không biết ở trong mắt Trương Phúc Toàn, vị đại hán nam tóc đỏ này rốt cuộc là hình tượng gì, nhưng ông ta tựa hồ thật sự dao động.
Nam tóc đỏ nói tiếp:
“Đại ca, cầu xin đại ca dẫn tôi trốn đi. Cả đời tôi đều sẽ nhớ rõ ân tình của đại ca!”
Đôi tay Trương Phúc Toàn xoắn xuýt vào nhau, có vẻ phi thường rối rắm, một hồi lâu mới hỏi:
“Vậy...tôi phải giúp cô thế nào……?”
Nam tóc đỏ cũng là