Laurent hay đi tour, không phải tour du lịch, đi đú hay đại loại như thế nếu bạn có ý hiểu nhầm tôi. Laurent tự nhận mình chả thích học hành và hắn ghét luôn cả cái trường là thanh xuân của những đứa ất ơ trẻ trâu ở tuổi mới lớn này, hắn mê xe hơn. Cái loại hàng khủng kêu to ấy.
Archie nhắn với hắn một tin rằng vừa về một đợt hàng, đi ngay đêm nay. Lúc này Laurent trong lớp học, hắn cuối cùng cũng có lại cảm giác hồn của mình nhập lại vào xác. Cảm giác sống, cũng được, khá ổn. Archie cũng thông báo răng Laurent sẽ đi cùng một người bạn khác của anh ta, người bạn kia sẽ là người lái hàng về.
Sao cũng được.
Laurent chưa bao giờ câu nệ việc mình sẽ chung team với ai hay hắn sẽ được rớ vào cái xe nào, đấy là trên đường đến motorhead của Archie hắn vẫn còn chắc mẩm như thế.
"Hai người có quen nhau à?"
Laurent lên tiếng hỏi khi thấy cái đầu khá quen đang ngồi đối diện sếp của hắn, đút tay trong túi quần, gã dùng lưỡi đảo chiếc kẹo mút vị chanh qua má khác. Laurent cảm giác bụng mình thót lên một cái. Hắn bỗng căng thẳng một cách ngớ ngẩn.
"Hi nhóc."
Gã bán thuốc lá – Alex, bằng cách nào đó lại vô tình gặp hắn. Gã vẫn cứ cười như một kẻ khó ưa.
"Em nghĩ là đi sớm một chút, mai em không thể cúp được."
Laurent mặt chẳng đổi sắc, lên tiếng nói như bâng quơ, chẳng rõ rốt cuộc đang nói chuyện với ai.
"Ừm, anh nghĩ là đường đi cũng xa đó, nếu đi về trong đêm thì có hơi quá sức với em không?"
Alex ra vẻ lo lắng cho Laurent, nhưng mà cái cách gã cứ cười và cợt nhả trông quá gai mắt. Nhưng đôi con ngươi màu nâu sáng của hắn trông vẫn vậy, chẳng thấy chút khó chịu nào, thậm chí còn không chắc hắn ta có quan tâm đến Alex không nữa.
Nghe Alex mỉa mai như thế thì đến Archie cũng phải tặc lưỡi.
"Người anh em à, thật ra đi về trong đêm cũng không có vấn đề gì đâu. Chỉ có hơn ba trăm cây, và xe cũng được tút tát lại khá ngon rồi đấy. Mình biết bồ bỏ lâu rồi và bây giờ ngứa nghề, nhưng mà mình không muốn bạn thân của mình và thằng em yêu thích của mình gây nhau đâu. Coi chừng bồ thua đó."
Hắn nói rất chân thành luôn.
Nói đoạn, Alex đến bên con R1 mà Archie nói được "tút tát lại khá ổn" kia, và ừm... nó hơn cả ổn đấy chứ? Nó khá tuyệt và gã mạnh dạn đoán là con này được chính tay thằng bạn thân của gã là độ lên.
"Ngon. Ngoài việc thay cái phuộc hơi lạc quẻ ra..." – Gã rồ ga lên và đoán xem, cục cưng này gầm như động cơ phản lực vậy – "Cục máy làm lại cũng ngon, làm thế này không hại máy mấy."
Coi Alex gật gù như mấy con chó trên xe hơi, trong lòng Laurent không kiềm được mà cười khẩy.
"Bồ ngày càng lên tay đó." – Alex vỗ vai Archie, cười cười tán thưởng.
"Laurent làm đấy, bạn tôi ạ..." – Archie lại nhìn gã, tặc lưỡi – "Tao nói rồi, coi chừng mày thua đó."
.
"Ừm thì đó cũng là một trong những lý do anh đổ em."
"Biết độ xe ấy hả?"
"Ừm. Độ xe quá đỉnh."
"Thiếu rồi cưng, còn đỉnh cả chạy đường dài nữa. Là con người, ai rồi cũng sẽ yêu em thôi."
.
Alex và Laurent chạy đêm. Họ bắt đầu lúc chín giờ ba mươi phút tối. Để tôi nói luôn cho rõ ràng:
Tổng quãng đường: 623.2 km
Họ nên quay trở lại đây trước sáu giờ năm mươi phút sáng, vì theo kế hoạch, Laurent không thể cúp học. Alex sẽ lái chiếc Panigale V4 S – hàng thử nghiệm của Ducati trên đường trở về. Họ có một đêm cho một tour như thế này.
Và đây là kiểu "tour" tôi muốn nói đến.
.
"Đối với em, đó có phải là một đêm đặc biệt không?"
"Thế nào là đặc biệt?"
"Giống như là, tuy em ngồi sau xe anh nhưng sẽ thật tuyệt nếu sau này, cả anh và em cùng những cỗ máy này đi bất cứ đâu mình muốn.