" Keng! "
Giản Ly sáo ngọc lưỡi kiếm chém ngang mũi kiếm của hắn , trong tay ngân châm đồng thời bay ra đâm thẳng vào yết hầu của đối phương , nàng giơ chân đá văng hắn.
Thích đánh lén lắm phải không ? Giản Ly hừ một tiếng vun tay hóa thi tán bay ra ngoài , một đám người còn sống sờ sờ dính vào nàng hoá thi tán đau đớn hét lên không ngừng lăn lộn trên mặt đất.
Giản Ly nhìn một màn trước mặt sắc mặt cũng chưa biến lấy ra khăn lụa nhẹ nhàng lau chùi sáo ngọc , cảnh tượng thê lương quỷ dị.
Giản Ly một thân bạch y không nhiễm bụi trần nhưng dưới chân nàng một mảnh thảm khóc , trên mặt đất đầy thi thể cùng máu , một đám người thân thể bắt đầu thối rửa lăn lộn thảm thiết hét.
Giản Ly tùy tay vứt bỏ khăn lụa , lấy ra mồi lửa vụt một cái quăng đi ra , Huyết Phong lâu nhanh chóng bắt đầu bốc cháy lên hừng hực ngọn lửa.
Ân , nàng giống như quên mất đồ vật , ha vẫn là không cần , để lại bồi tán cho bọn họ đi! !
Giản Ly lạnh nhạt xoay người bước đi để lại phía sau nàng một mảnh lửa đỏ.
Ngày mai trên giang hồ truyền ra Y Tiên một mồi lửa đem Huyết Phong lâu tất cả thiêu rụi thành tro , từ nay về sau trên gian hồ vĩnh viễn không còn Huyết Phong lâu , nhưng đây cũng là chuyện hôm sau.
" Hai vị miễn phí xem diễn lâu như thế có hài lòng hay không ? Hiện tại không biết có phải là nên xuất hiện hay không đây ? "
Giản Ly bước chân ra khỏi Huyết Phong lâu ngước mắt nhìn về một phương hướng mở miệng nói.
Mặc Phong ở bên cạnh Tần Mặc Uyên xuýt chút nữa té xuống , thì ra nhân gia không phải không phát hiện bọn họ mà bận giải quyết người khác nên hiện tại mới nói tới bọn họ !
Tần Mặc Uyên cũng không nghĩ tới bản thân thế nhưng cũng bị phát hiện cười nhẹ thanh âm như suối , thoải mái từ trong tối bước ra.
Mặc Phong muốn đi theo bị hắn nhìn một cái ngạnh sinh sinh dừng lại.
" Là , đi ngang qua xem được náo nhiệt "
Giản Ly đánh giá nhìn trước mặt một thân lam y đi dưới ánh trăng , hắn mang bạch ngọc mặt nạ được chế tác tỉ mỉ che hết nửa mặt , để lộ hắn môi mỏng tinh xảo dưới ánh trăng giống như phát ra ánh sáng câu hồn.
Đặc biệt là ánh mắt kia nhàn nhạt chỉ toàn một mảnh đen tối lệnh người không thể nhìn thấu hắn , tựa như một cái bẫy nguy hiểm lại mê người khiến người ta không tự giác mà sa vào trong đó , vừa rơi vào bị hắn cắn nuốt mất hồn phách.
Tần Mặc Uyên cũng đánh giá nàng một thân bạch y như thiên tiên , mang lụa trắng mạn che mặt , đôi mắt linh động vẫn luôn mang ý cười , thực dễ dàng làm người ta bị hấp dẫn , luân hãm chỉ vì nàng một ánh mắt , nhưng là kia trong mắt ý cười lại chẳng chạm đến đáy mắt , đáy mắt nàng một mảnh bình tĩnh cùng lạnh nhạt như mặt hồ không hề có gợn sóng , kiêu ngạo ! không có thứ gì có thể nhập vào mắt nàng.
Giản Ly rất nhanh thu hồi tầm mắt nhấc chân rời đi , không quen biết người.
Tần Mặc Uyên ở phía sau nhìn nàng rời đi cười khẽ.
1 tháng sau sau! ! ! !.
Giản Ly sáng sớm liền bị lôi kéo ngồi dậy , đem nàng không ngừng xoay qua xoay lại sửa soạn , sao đó bị tống lên kiệu hoa đưa đến Thần vương phủ ,
Giản Ly:! !.
.
quỷ biết nhiều như vậy trang sức bằng vàng bạc cổ đại nữ nhân như thế nào còn làm duyên làm dáng được như thế không biết !
Giản Ly ở trong kiệu hoa cảm thấy kiệu hoa đột nhiên dừng lại bên ngoài không ít người ồn ào.
" Tân nương đến, tân lang đá cửa kiệu !! "
Một tiếng hô to vang lên Giản Ly nghe thấy kiệu hoa bị người đá một cái bịch! !
" Tân lang đón tân nương !! "
Tiếng hô to lại vang lên Giản Ly liền nhìn thấy một bàn tay trắng nõn thon dài trực tiếp xông vào bắt lấy tay nàng kéo ra kiệu hoa! !.
.
đm nàng nhịn !
Giản Ly bị kéo ra kiệu hoa liền bị người ôm lấy eo nhỏ.
" Nương tử , nương tử "
Tần Mặc Uyên giọng nói dễ nghe truyền đến trong tai nàng.
Tiếp theo Giản Ly nghe thấy xung quanh một trận tiếng cười nhạo cùng bàn luận thanh âm.
" Haha nhìn xem ngốc tử đúng là ngu ngốc haha "
" Đáng thương tân nương phải gả cho một kẻ ngốc thật là xui xẻo haha "
" Hahaha!.
nghe nói là Mộc gia đại tiểu thư haha nghe đồn nàng rất là xấu xí lại cái gì cũng không biết đúng là cùng ngốc tử xứng đôi haha! !.
"
" Hahaha!.
.
"
Giản Ly nghe thấy xung quanh tiếng cười nhạo cũng không có cảm giác gì , nói a lại nói nhiều vài câu nàng cũng có mất được miếng thịt nào đâu nha.
" Vương gia mau buông tân nương ra a , trước tiên bái đường sao đó lại ôm có được không " cũng không biết là ai tiếng lên , hống hắn buông tay.
" Nhưng mà ta muốn ôm nương tử "
Tần Mặc Uyên giọng nói vang lên mang theo một chút cố chấp tay cũng siết lại hơn.
" Buông tay "
Giản Ly buồn bực nhỏ giọng nói.
Tần Mặc Uyên nghe thấy nàng lên tiếng mím môi không tình nguyện bộ dáng từ từ buông tay ra.
Giản Ly không thấy đường chỉ có thể nhắm mắt đi theo ngốc tử bái đường.
" Nhất Bái Thiên Địa! "
" Nhị Bái Cao Đường! "
" Phu Thê Giao Bái! "
Mọi thứ đều hoàn hảo Giản Ly vốn tưởng như thế liền xong rồi rất mau nàng sẽ được ngủ , nhưng là không ngờ có người phá đám !!!
Hôn lễ này có bao nhiêu người thật lòng chúc phúc đâu , đám người kia tới chính là miễn cưỡng nể mặt hắn Thần vương huyết thống hoàng tộc trong người hắn trong lòng phỏng chừng cười nhạo đến không được đi.
" A Tứ hoàng đệ , nghe nói Tứ đệ muội hiền lương thục đức , dung mạo như hoa không biết bổn vương có thể nhìn thấy Tứ đệ muội được hay không "
Tĩnh vương Tần An cợt nhã từ trên ghế đứng dậy lên tiếng.
Giản Ly đen mặt ý gì không nghe lời đồn à cố ý nhục nhã nàng , nhục nhã luôn Thần vương à , hơn nữa ở trước mặt mọi người lật khăn trùm đầu của nàng muốn chết à.
" Không được nương tử chỉ có thể cho một mình ta xem , ta mới không cho ngươi xem ! "
Tần Mặc Uyên lớn tiếng nói sao đó liền kéo Giản Ly chạy đi mất! !
Giản Ly:!.
.
như thế nào cảm giác giống cướp hôn ? nàng là tâng nương , còn hắn là