Hai mắt Lâm Lạc hơi nheo lại, theo cảm giác của mình, “Người” kia có hình thể rất là cường tráng, động tác lại thập phần linh hoạt, nếu không phải cô có tinh thần lực phỏng chừng căn bản không thể phát hiện.
Người đó rất nhanh lại bất động, an tĩnh mà ghé vào trên nóc nhà Lâm Lạc, tựa hồ như đang ngủ say.
Sau khi Lâm Lạc kiên nhẫn đợi nửa giờ quyết định không chờ đợi nữa, chủ động xuất kích, lấy thân thủ hiện tại của cô, mười mấy thanh niên trai tráng đều không phải là đối thủ.
Dị năng tinh thần nháy mắt hóa thành dây thừng, trực tiếp quấn chặt người kia, Lâm Lạc đồng thời mở cửa sổ cùng với một động tác xoay người nhảy lên nóc nhà.
Chỉ là động tác của cô vẫn phát ra một chút động tĩnh, người kia vừa nghe thấy có động tĩnh là muốn chạy trốn, nhưng bị tinh thần lực của Lâm Lạc chặt chẽ trói lại.
Lúc này Lâm Lạc rốt cuộc nhìn rõ bộ dáng của người này, không đề cập tới kiện áo khoác quen thuộc trên người anh ta, cả gương mặt râu ria xồm xoàm dơ bẩn căn bản nhìn không rõ mặt, chỉ bằng đôi mắt ở trong đêm đen vẫn thanh triệt như cũ là có thể nhận ra người này tuổi tác hẳn là không lớn.
Trên người còn mang theo bùn đất cùng lá trúc, không biết là từ đâu chui ra.
Lâm Lạc nhìn đến người nọ đồng thời đối phương tự nhiên cũng thấy được Lâm Lạc, có thể rõ ràng cảm giác được người này càng thêm hoảng loạn, ý đồ muốn chạy thoát, nhưng dây thừng làm bằng tinh thần lực cứng rắn vô cùng, căn bản……Bang!Là thanh âm dây thừng bằng tinh thần lực của cô bị người cứng rắn thoát ra.
Lâm Lạc:……Sức lực người này ……?Chẳng sợ chỉ có cấp ba, muốn tránh thoát dây thừng này, đại khái khó khăn không thua gì di chuyển một khối đá nặng ngàn cân.
Cứ như vậy trong thời gian chớp mắt, trên nóc nhà đã không có bóng dáng người đó.
Một cơn gió núi thổi tới, làm đầu tóc rối tung của Lâm Lạc càng thêm hỗn loạn.
Sau khi Lâm Lạc đứng im tại chỗ ba phút, xác định người kia sẽ không quay lại, cô đành trở về phòng mình nằm lên giường, nhưng lần này lại không ngủ được nữa.
—— sức lực rất lớn, tốc độ cực nhanh, thấy thế nào cũng không giống như là một “Dã nhân” bình thường.
—— người như vậy, sao lại ngủ trên nóc nhà ông ngoại? Trước kia cũng vậy hay là khi cô tới mới xuất hiện?Lâm Lạc nằm nghĩ mãi vẫn không ra, nhưng vừa rồi không phải một chút thu hoạch cũng không có, cô đã để lại ấn ký trên người anh ta, chỉ cần anh ta lại gần cô trong vòng 100 mét, sẽ có cảm ứng.
Lâm Lạc có dự cảm, người không rõ thân phận này không phải tùy tiện mà bò lên nóc nhà mình, chắc chắn anh ta có biết cô.
*Ngày hôm sau đội thi công tới, diện tích không lớn lắm, Lâm Lạc lại muốn đập đi xây lại hết, cho nên thời gian thi công cũng không dài.
Phiền toái lớn nhất chính là nhà ông ngoại cô ở tận cùng bên trong thôn Chu gia, con đường gập ghềnh, xe con đi vào đều dễ dàng va chạm, càng đừng nói đến những loại xe thi công hạng nặng.
Nhưng mấy thứ này dưới tác dụng của đồng tiền đều rất dễ giải quyết, tài chính trong tay Lâm Lạc