Cố Tư Tinh biết trong lòng cô ấy nghẹn phát hoảng, cô lại làm sao không phải thế, nghĩ đến mấy chuyện mà Cố Học Bân đã làm ở kiếp trước là cô lại càng hận đến ngứa cả răng hơn.Nhưng đánh người cũng phải có kế sách, cô sáp lại gần Cố Tam Tĩnh, ghé bên tai cô ấy nói vài câu, Cố Tam Tĩnh nghe xong quay đầu nhìn cô: “Tiểu Tứ, sao đột nhiên em thông minh lên nhiều thế?”…Cố Tư Tinh cũng không cho rằng bản thân thông minh bao nhiêu, chẳng qua là trong cơ thể nhỏ bé này có giấu một linh hồn của người trưởng thành mà thôi.Hai chị em thì thầm vài câu với nhau sau đó vắt chân lên cổ chạy về nhà, về đến nhà, lấy một cái bao tải không lớn rồi lại chạy vù vù quay lại.
Nhưng Cố Học Bân đi đường không nhanh, bằng không, kế hoạch này chỉ có nước phải dời lại.Hai người đuổi theo một lúc, từ tít đằng xa đã trông thấy Cố Học Bân vừa đi vừa bứt cỏ đuôi chó ở bên đường, hơn nữa vừa vặn xung quanh không có người.
Hai cô gái rón rén nhẹ nhàng đi qua đó, lại dáo dác nhìn xung quanh một lượt, xác định không có ai cả, Cố Tư Tinh mới lấy bao tải ra rồi bước nhanh lên, giơ tay chụp một phát vào đầu Cố Học Bân.Cố Học Bân á một tiếng đã bị bao tải chụp vào đầu, Cố Tam Tĩnh đi lên đá một cước vào đầu gối của nó.Cố Học Bân đau đớn ngã xuống đất.Cố Tam Tĩnh ngồi xổm xuống ấn nó xuống đất, Cố Tư Tinh thì tiện tay nhặt một cái gậy nhỏ quất vào cái mông của Cố Học Bân.Bốp bốp bốp!Âm thanh giòn tan khiến người nghe được sao mà thấy khoái dữ vậy không biết!“Mẹ nó, ai, ai đánh tao đó?”Cố Học Bân mở miệng chửi, Cố Tư Tinh duỗi tay dùng sức nhéo một cái vào đùi nói, nghe nói nhéo vào đây là đau nhất.
Cố Học Bân đau quá kêu một tiếng như heo bị chọc tiết, không còn dám to mồm chửi nữa.Cố Tam Tĩnh vẫn chưa hả giận, cũng nhéo vài cái xoắn thành vòng tròn trên đùi Cố Học Bân, Cố Học Bân vội vàng xin tha: “Đại hiệp tha mạng, đại hiệp tha mạng.”Cố Tư Tinh thấy đánh đã đủ rồi mới liếc mắt ra hiệu cho Cố Tam Tĩnh, hai người đồng thời đứng dậy, chạy vào ruộng ngô ở bên cạnh, đợi