Editor: DiiHy
---------------------o0o-------------------
Mọi người đều hiểu lý do Tinh Tinh lì xì cho An Nhiên nhiều tiền như vậy là để trợ cấp cho cô đi du học.
Số tiền này là phí sinh hoạt của cô ấy.
Ngoài Phó Ti Thận thì không ai biết rằng An Nhiên đã thừa kế một phần tài sản khổng lồ từ anh trai.
Trong suy nghĩ của Tinh Tinh, An Nhiên vẫn là một cô bé không có thu nhập phải phụ thuộc vào trưởng bối duy nhất đã nuôi dưỡng mình từ nhỏ, vì vậy việc cô cho con gái mình thêm phí sinh hoạt là điều hiển nhiên.
Mọi người đều vui vẻ nhận bao lì xì mà không hề thắc mắc về giá trị không đồng đều.
Đây là tấm lòng của Tinh Tinh nên không ai dám nói cô làm không đúng.
Tuy nhiên khi Ngư Du vẫn bị sốc khi nhận được chuyển khoản bất ngờ của Phó Ti Cẩn.
Cô ấy lập tức nhắn tin lại.
【 Tiểu Ngư Ngư: Sao bỗng nhiên lại cho em nhiều tiền thế? 】 làm cô ấy tưởng Phó Ti Cẩn đã làm gì xấu sau lưng mình.
【 A Cẩn: Tiền mừng tuổi mẹ anh cho em. 】
【 Tiểu Ngư Ngư: Nhiều quá, em không thể nhận được. 】
【 A Cẩn: Cứ cầm đi, tất cả mọi người đều có. 】
【 A Cẩn: Em mà không lấy sẽ làm mẹ buồn. 】
【 A Cẩn: Anh cũng sẽ không vui. 】
【 A Cẩn: Em nỡ sao? 】
【 Tiểu Ngư Ngư: . . . 】
【 Tiểu Ngư : Được rồi, anh nói thuyết phục như thế rồi em còn từ chối được sao? 】
Cô ấy ngầm đồng ý nhận tiền.
【 Tiểu Ngư Ngư: Anh giúp em cảm ơn bác gái nhé. 】
【 Tiểu Ngư Ngư: Anh thấy em có nên mua quà cho bác gái không? Mấy hôm trước mẹ anh đã cho em rất nhiều đồ, em không thể cứ nhận như vậy được.】
Cô ấy không phải là người thích nợ ân tình người khác, mỗi khi nhận được thứ gì tốt đều nghĩ cách đền đáp lại.
【 A Cẩn: Em tặng mình cho mẹ anh làm con dâu là món quà tốt nhất rồi. 】
Ngư Du không trả lời, em họ ngồi đối diện nghi hoặc nhìn cô ấy: "Chị, sao mặt chị đỏ thế? Có phải chị bị ốm rồi không?"
"Chị không sao, chắc nhiệt độ trong phòng hơi cao thôi." Cô ấy hoàn hồn, cười ngượng ngùng đáp lại em họ.
Mới không để ý một tí, Ngư Du lại bị ba tin nhắn liên tiếp hạ gục.
【 A Cẩn: Mùng hai Tết anh có thể đến nhà em thăm hỏi không? Chính thức ra mắt bố mẹ vợ tương lai. 】
【 A Cẩn: Nhẫn cưới của chúng ta anh đã nhờ người thiết kế xong rồi, em có muốn xem thử không? Hình ảnh đính kèm.jpg 】
【 A Cẩn: Mẹ anh bảo muốn mời bố mẹ em ra ngoài dùng bữa để hai gia đình cùng nhau bàn bạc về hôn sự của chúng ta. 】
【 A Cẩn: Qua Tết chúng ta đi đăng ký kết hôn đi, anh thông thể chờ được nữa rồi. 】
. . .
Người đàn ông này liên tục tung ra mấy quả bom hạng nặng khiến Ngư Du choáng váng.
Nhưng không thể phủ nhận, cùng với sự ngượng ngùng và hồi hộp không thể giải thích, trong lòng cô ấy càng tràn đầy vui vẻ và mong đợi.
Yêu nhau nhiều năm, cuối cùng cô ấy cũng sắp gả cho người mình yêu nhất.
Mẹ Ngư vừa cắt trái cây để chuẩn bị tiếp khách vừa nhìn biểu cảm của con gái, trong đầu cũng có suy đoán nhưng không nói ra.
Dù sao con gái nhất định sẽ phải nói chuyện rõ ràng với vợ chồng họ nên bà cứ việc chờ là được.
Quả nhiên khi mẹ Ngư quay lại phòng bếp chuẩn bị cơm tất niên, Ngư Du đi tới nũng nịu ôm lấy eo mẹ.
"Mẹ ~" giọng nói làm mẹ Ngư nổi cả da gà.
"Ôi chao~" Sắp sang năm mới nên tâm trạng mẹ Ngư Du rất tốt, không ngại trêu đùa con gái một chút: "Sao thế? Đột nhiên lại dính người thế này."
"Cái kia. . . Chính là. . ."
Câu từ đã lăn trên đầu lưỡi nhưng cô nàng lại xấu hổ không dám nói ra.
Mẹ Ngư rất kiên nhẫn không thúc giục con gái mà vẫn tiếp tục bình tĩnh nấu cơm, khiến Ngư Du hơi căng thẳng và buột miệng nói ra.
"Mùng hai Tết bạn trai con muốn đến nhà mình chào hỏi bố mẹ."
"Bụp." Con cua trên tay rơi xuống.
Mẹ Ngư không quan tâm đến con cua đang vùng vẫy trong ống thoát nước, nhanh chóng quay người lại nghiêm túc nhìn thẳng vào con gái: "Con đang nói bố của đứa bé trong bụng con à?"
"Mẹ!" Ngư Du chấn kinh: "Mẹ. . . Làm sao mẹ biết?"
Chuyện này cô ấy không dám nói với bố, còn phải giấu giếm để không bị phát hiện, nhưng không ngờ đã bị mẹ biết được.
"Con bé ngốc này, lần sau đừng trực tiếp ném que thử thai ra ngoài cửa sổ nghe chưa." Mẹ Ngư trợn mắt trước hành vi ngu ngốc của con gái.
Bên dưới cửa sổ phòng Ngư Du là nơi để rác, ở trên phòng vứt xuống chẳng khác nào ném vào thùng rác, nhưng cô ấy không ngờ tới sáng hôm đó xe rác vừa mới đi qua dọn dẹp, mẹ Ngư đi chợ về nhìn thấy hộp que thử thai nằm yên ổn ở đó thì cũng đoán được phần nào.
Dù sao mẹ Ngư cũng là người từng trải, mấy ngày sau đó cô ấy cẩn thận quan sát biểu hiện của con gái thì còn có gì không rõ nữa.
Khi đó cô ấy vừa giận vừa lo, sợ con gái mình bị tên cặn bã lừa gạt.
Nhưng chồng đã an ủi cô ấy chờ xem con gái định xử lý thế nào rồi bọn họ mới can thiệp để tránh làm cho con bé hoảng sợ rồi lại gặp chuyện không may.
May là bên nhà trai có ý định chính thức đến nhà thăm hỏi. Điều này chứng minh cậu ta không phải là người không chịu trách nhiệm.
Còn việc cậu ta có xứng với con gái hay không thì đến khi đó mẹ Ngư sẽ tự mình kiểm tra.
Sau khi quyết định xong, mẹ Ngư đồng ý: "Được thôi, con bảo cậu ấy tối mùng hai đến nhà mình ăn cơm."
Buổi trưa không được vì hôm ấy nhà họ Ngư phải về nhà ngoại, nên chỉ có thể để vị khách đặc biệt này đến vào buổi tối.
Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, Ngư Du vui vẻ chạy ra ngoài nhắn tin với Phó Ti Cẩn.
Nhìn con gái vốn dịu dàng điềm đạm bỗng trở nên hoạt bát như vậy, mẹ Ngư cũng biết áo bông nhỏ của mình thực sự rơi vào lưới tình rồi.
Cô ấy không thể làm gì khác ngoài việc lắc đầu bất lực và tiếp tục xử lý con cua của mình.
Sau khi Phó Ti Cẩn nhận được sự đồng ý của vị hôn thê, hắn nóng lòng muốn đến mùng hai ngay lập tức để đến gặp gia đình Ngư Du.
Tuy nhiên hiện tại vẫn phải thành thật ở nhà đón năm mới với gia đình.
Cố gia đã sớm nhận được tin và có sự chuẩn bị chu đáo.
Bà nội quản gia