Editor: DiiHy
-----------------o0o-------------
"Không cần phiền phức thế đâu."
Phó Hành đứng lên ngăn cản động tác thu dọn đồ đạc của An Nhiên: "Là hai chú làm phiền con trước nên con cứ ở lại đây đi."
"Nhưng mà..."
An Nhiên còn muốn nói gì đó nhưng lại bị Cố Lan ngắt lời.
"Đừng lo." Sau khi biết đứa bé này được chị mình nuôi dưỡng từ nhỏ, thái độ của Cố Lan với cô ấy trở nên ôn hòa hơn hẳn.
"Chú đã đặt khách sạn rồi.
Đây là nhà của con nên con cứ yên tâm ở lại đây đi.
Còn cái này thì con cầm lấy, có chuyện gì thì gọi cho chú.
Không cần ngại, dù sao cũng là con cháu trong nhà cả.
Không phải con nên gọi tôi một tiếng cậu sao?"
Một tấm danh thiếp vàng được đưa đến trước mặt An Nhiên, bên trên có ghi số điện thoại cá nhân của Cố Lan.
"Mãi đến hôm nay cậu mới biết đến sự tồn tại của con nên không chuẩn bị quà gặp mặt, lần sau gặp sẽ tặng bù cho con.
"Không sao..."
"Con cũng cầm cả cái này đi, có việc gì thì liên hệ với chú."
Phó Hành cũng đưa danh thiếp của mình cho An Nhiên, tiện thể lấy điện thoại di động ra: "Chúng ta thêm bạn bè đi, như vậy sẽ dễ dàng liên lạc hơn."
"A vâng vâng..."
An Nhiên mơ màng thêm bạn bè với Phó Hành và ngay lập tức nhận được một tin nhắn chuyển khoản.
Cô ấy theo bản năng ấn vào xem.
【 Số tiền chuyển khoản: 888888.
】
"Không được, chú ơi, con không thể nhận được."
An Nhiên vội vàng muốn chuyển tiền lại, nhưng lại nhận được một tin nhắn chuyển khoản khác từ Cố Lan cũng là người vừa thêm bạn bè với cô.
Cũng là số tiền 888888 nhân dân tệ.
Không biết có phải hai vị trưởng bối có niềm yêu thích đặc biệt gì với dãy số này hay không nữa.
Nhưng bây giờ vấn đề không nằm ở đây, quan trọng là cô ấy phải nhanh chóng trả lại tiền.
"Điều này thực sự không cần thiết đâu ạ.
Hiện tại con có đi làm thêm, tiền kiếm được đủ để chi tiêu sinh hoạt."
Chỉ có điều tiền học phí du học quá cao, cô không kham nổi, chỉ có thể nhờ mẹ nuôi giúp đỡ, còn lại những vấn đề khác thì cô tự lo liệu được.
"Chỉ là chút tiền tiêu vặt mà thôi, không có gì to tát.
Con cứ yêm tâm cầm đi, đừng từ chối làm chúng tôi mất hứng."
Cố Lan nghiêm mặt, cản động tác chuyển tiền của An Nhiên.
Hắn và Phó Hành đều không phải loại người coi tiền như rác, hễ thấy cô gái nào có quan hệ với Tinh Tinh đều cho người đó tiền.
Ngoài việc đứa nhỏ này là con gái nuôi của Tinh Tinh thì qua cuộc trò chuyện tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi, cả hai người đều nhận ra An Nhiên là một cô bé ngoan, rất thân với Tinh Tinh.
Hiện tại Tinh Tinh trở nên như thế này, hiển nhiên là không thể chăm sóc cho An Nhiên được.
Bọn họ là trưởng bối thì phải có trách nhiệm thay Tinh Tinh chăm sóc đứa bé này.
"Ở nước ngoài chi phí đắt đỏ, con cứ cầm tiền mua đồ ăn ngon và quần áo, đừng ủy khuất bản thân."
Sau khi nghe Phó Hành nói vậy thì An Nhiên mới miễn cưỡng nhận tiền.
Nhưng cô ấy sẽ không động đến số tiền này đâu.
Sau này cô sẽ tìm cách chuyển lại.
Tiễn ba người Tinh Tinh đi, An Nhiên đi vào phòng cầm điện thoại lên nhìn hai tin nhắn chuyển khoản, đột nhiên cười ngây ngô.
"Vậy là mình có thêm hai vị trưởng bối sao?"
An Nhiên cười mà mắt phiếm hồng.
"Mấy người nhìn đi, ngay cả hai vị trưởng bối mới quen đều đối xử với tôi tốt như thế thì tại sao mấy người lại không thể...!Ôi, An Nhiên mày còn hy vọng xa vời gì nữa, mày là Cố An Nhiên con gái của Cố Tinh Tinh, ngoài mẹ Tinh ra mày không có bố mẹ nào khác."
Nhìn đồng hồ, An Nhiên mở tin nhắn ra xem.
Ngoài mấy tin nhắn rác thì vẫn không có tin nhắn cô muốn tìm, chỉ còn lại một tin nhắn từ mấy tháng trước được đẩy lên đầu.
【 Quỷ ngây thơ [Danh sách đen]: Chúng ta chia tay đi.
】
Dù đã qua lâu như thế nhưng khi nhìn thấy tin nhắn này An Nhiên vẫn cảm thấy tim mình nhói đau.
Cô do dự ấn vào tin nhắn kia một hồi lâu, và cuối cùng cũng quyết định xóa toàn bộ tin nhắn và số liên hệ này.
"Hồi trẻ có ai không gặp vài ba tên cặn bã? An Nhiên mày mau tỉnh lại, vẫn còn mấy bản dịch đang chờ mày kia kìa."
Lấy tay vỗ vỗ lên mặt để ổn định tinh thần, An Nhiên tiện tay ném điện thoại lên sô pha, đứng dậy đi vào phòng làm việc.
***
"Chú ơi, chúng ta không ở lại nhà chị gái sao?"
Tinh Tinh bị nhét vào xe nhưng vẫn dán mặt vào cửa sổ nhìn về phía tòa nhà nơi An Nhiên ở.
Thấy bé như vậy, đáy lòng Cố Lan hơi động, đột ngột hỏi: "Tinh Tinh rất thích chị gái kia hả?"
"Thích lắm!" Tinh Tinh không hề che giấu tình cảm của mình: "Khi gặp chị ấy Tinh Tinh có cảm giác rất quen thuộc gần gũi."
Là sự thân thiết theo bản năng.
Loại cảm giác này giống với khi bé nhìn thấy A Cẩn và Tiểu Thận vậy.
Muốn sủng ái bọn họ...!Cảm giác như người một nhà.
"Nếu Tinh Tinh thích sau này có thể thường xuyên tìm chị gái chơi cùng." Phó Hành xoa xoa cái đầu nhỏ, ôn như nói.
Đợi đến khi Tinh Tinh biến trở lại bình thường, anh sẽ thương lượng lại với cô về việc nhận nuôi đứa bé này một lần nữa.
Khi là con gái của bọn họ, sẽ không có ai dám bắt nạt đứa nhỏ này nữa.
"Nhưng chị ấy có nguyện ý đi chơi với Tinh Tinh không?"
Tinh Tinh không lo An Nhiên không thích mình, mà bé sợ mình làm phiền người ta.
Giống như Phó Hành và Cố Lan vậy.
Hai người ai cũng rất bận, còn hận tại sao một ngày chỉ có 24 tiếng.
Vì Tinh Tinh nên hai người mới tìm cách để trống lịch trình, có thời gian ở bên cạnh bé nhiều hơn.
Những chuyện này Tinh Tinh đều biết hết, bé không nói ra không phải là bé không hiểu, cũng không có nghĩa là bé không cảm thấy đau lòng.
Nghe ra sự lo lắng của Tinh Tinh, vẻ mặt Phó Hành cành nhu hòa hơn, đưa tay vuốt mái tóc rối bù trên đầu bé.
"Không sao hết."
Nếu đã là con gái của cô thì anh chắc chắn sẽ giúp cô chăm sóc tốt cho đứa bé này, sao có thể để con bé ở bên ngoài vất vả kiếm tiền sinh hoạt?
Đến khách sạn, hai ông chú lớn xác đột nhiên lao vào cãi nhau, tranh xem tối nay Tinh Tinh sẽ ngủ cùng ai.
"Tinh Tinh đã lập gia đình rồi, cậu là em trai mà dính cô ấy như thế thì không tốt lắm." Phó Hành lạnh mặt đuổi người.
"Nhưng bây giờ Tinh Tinh mới có ba tuổi thôi.
Ngủ cùng tôi thì có việc gì đâu?" Cố Lan không chịu yếu thế phản kích.
"Từ trước đến giờ con bé đều ngủ với tôi, hôm nay lại đột ngột đổi người tôi sợ Tinh Tinh không quen."
"Không có chuyện đó đâu.
Khả năng thích nghi của chị gái tôi rất mạnh."
"Vậy thì chúng ta thử hỏi ý kiến Tinh Tinh xem?
Tranh nhau không được, cuối cùng hai người chỉ có thể giao quyền lựa chọn cho Tinh Tinh.
"Đêm nay Tinh Tinh muốn ngủ cùng ai nào?"
Cố Lan liều mạng chỉ vào mình gợi, ý cho Tinh Tinh.
"Tinh Tinh, đêm nay có muốn ngủ chung với chú không?" Phó