Không ai dám mở miệng.
Bầu trời sáng sớm xuất hiện khi những đám mây đen tạo ra sấm sét đã tan biến. Một lần nữa, mọi người đều có thể nhìn thấy lẫn nhau.
"Khụ!"
Cale lại tiếp tục ho ra máu và Choi Han lại gần, hỗ trợ và quan tâm hỏi.
"Cậu có ổn không?"
Tuy nhiên, Choi Han lại nghe thấy một câu trả lời khác thay vì câu trả lời dành cho câu hỏi của cậu.
"Thật thất vọng. Ta sẽ có thể đánh trúng hắn nếu cố thêm chút nữa, chỉ cần thêm một chút sức mạnh nữa là được."
Ánh mắt của Cale tập trung vào White Star, người đang thở hồng hộc với vẻ mặt tái mét. Choi Han có thể cảm thấy Cale đã rất thất vọng vì họ đã không thể đánh thắng được White Star.
Sau đó cậu nhớ lại những gì Raon đã nói với mình trước đó.
Choi Han! Nhân loại nói hắn sẽ tiêu diệt White Star! Hắn nói mục tiêu là làm cho tên đó nằm xuống giống con ếch, nhưng nếu điều đó không thể thực hiện được, hắn cũng sẽ làm tên đó bị thương nặng!
Mục đích ban đầu là giết hắn hoặc để lại một vết thương nghiêm trọng, nhưng cuối cùng họ chỉ có thể chặt đứt cánh tay trái của tên đó.
Choi Han nhìn xuống tay mình.
Những đầu bàn tay đang đỡ Cale đang run rẩy.
Chúng ta không thể giết White Star dù cho có nhiều người như thế này.
Cậu bắt đầu cau mày. Hai con Rồng, một Swordmaster, một Necromancer và Cale. Nhóm người mạnh này liên tục tấn công, nhưng chỉ có thể chặt đứt một cánh tay.
Họ cần phải làm bao nhiêu để đánh bại White Star?
Đó là thời điểm đó.
"Haha."
Cậu nhận thấy Cale đang cười. Cale vẫn nhìn chằm chằm vào White Star nhưng lặng lẽ lầm bầm giữa những nhịp thở.
"Chúng ta chỉ cần làm nhiều hơn một chút."
"A."
Choi Han hít mạnh.
Vào lần đối mặt đầu tiên, cậu đã không thể tiếp cận được White Star. Cậu thậm chí không thể tấn công một cách hoàn hảo và đị đánh bay vào mái nhà của Cung điện Mogoru.
Tuy nhiên, bây giờ cậu đã có thể cầm chân White Star và chiến đấu với hắn. Cậu đã có đủ sức mạnh làm White Star ngỡ ngàng.
Cậu đã trở nên mạnh hơn.
Cậu đã có thể đủ mạnh để giữ White Star trở lại trong giây lát, chứng tỏ rằng việc mạnh hơn là không có hồi kết.
Raon đã trở nên mạnh hơn để có thể cầm chân White Star trong giây lát.
Eruhaben-nim và Cale đã sử dụng quá nhiều sức mạnh của họ trước cuộc chiến này.
Cale đã sử dụng rất nhiều sức mạnh cổ đại trước cuộc chiến chống lại White Star vì Dinh thự lãnh chúa và đám cháy xung quanh thành phố. Cậu ta gần như chỉ có một tay khi chiến đấu với White Star.
Eruhaben đã sử dụng một phần sức lực của mình để phá hủy những thiết bị.
Mary cũng đã làm vài chuyện trước khi tấn công!
Đôi mắt của Choi Han lấp lánh sau khi có suy nghĩ đó.
Cả Mary và Eruhaben đều không sử dụng hết sức mạnh của mình. Họ đã tự giới hạn mình.
Đôi mắt của Choi Han nhìn sang Cale đầy mong đợi vì cậu biết lý do khiến tất cả đều không dùng hết sức.
White Star bắt đầu lên tiếng ngay lúc đó.
"Đã lâu rồi. Đã lâu rồi ta không bị mất một bộ phận cơ thể nào."
Hắn ngây người nhìn nơi cánh tay trái bị cụt như không thấy đau. Hắn lộ rõ vẻ không tin vào mặt mình và ngẩng đầu lên.
"Trời đã sáng. Cale Henituse, bây giờ cậu định làm gì? Chúng ta sẽ đánh nhau nữa chứ?"
"Ai biết được?"
Cale nhếch mép.
"Này, White Star. Ít nhất thì ngươi cũng nên lau máu trên miệng trước khi hỏi câu đó chứ?"
"A, vậy à?"
Máu chảy ra từ khóe môi của White Star đang cười. Cơ thể hắn lúc này không bình thường.
Hắn đã sử dụng nhiều sức mạnh cổ đại hơn Cale. Cơ thể mất cân bằng vì không có sức mạnh cổ đại thuộc tính đất nên liên tục làm hắn khó chịu.
Hơn nữa, cú sốc từ việc mất đi cánh tay khiến nội tâm hắn bị đau nghiêm trọng.
"... Chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Hắn lẩm bẩm một mình khi nhìn quanh.
Hắn không thể nhìn thấy con Rồng đang tàng hình, nhưng những tên khác là lại vô cùng lôi thôi. Mặt khác, tâm trí của White Star đã bình tĩnh hơn bao giờ hết.
Dark Elf đã đi đến sa mạc.
Hắn nghi ngờ sức mạnh cổ đại thuộc tính đất cuối cùng đang ở trong sa mạc. Vương quốc Roan cũng là một khả năng, nhưng miễn là Choi Han, người có thể đọc đầy đủ cuốn nhật ký của Nelan Barrow được viết bằng một ngôn ngữ đặc biệt là ở đây...
Hắn chỉ cần tìm sức mạnh cổ đại thuộc tính đất trong sa mạc này.
Dù có ở đây hay không, có phải bẫy hay không, White Star, người không có nhiều thông tin, ít nhất cũng phải tìm ra sức mạnh cổ đại thuộc tính đất, hiện tại hắn không quan tâm đến việc phá huỷ tấm của Cale hay bắt Choi Han. hắn đã lên kế hoạch.
Dark Elf đi đến sa mạc có nghĩa là Cale Henituse cũng đã thiết lập một cái bẫy ở đó. Buồn cười làm sao.
White Star chỉ có thể cười khi nghĩ về việc làm thế nào để có thể di chuyển trên lòng bàn tay của Cale.
Mình có nên chết không?
Tốt hơn là cứ chết đi và bắt đầu lại từ đầu vì hắn đã mất một cánh tay. Dù đã trải qua bao nhiêu lần, hắn vẫn sợ hãi trước nỗi đau của cái chết, nhưng ít nhất hắn có sự chắc chắn cuộc sống của mình sẽ không kết thúc bằng cái chết của mình.
Tuy nhiên, có một vấn đề.
Có thể trói buộc những sức mạnh cổ đại khác vào linh hồn của hắn và giữ chúng lại để tái sinh cùng hắn, nhưng ...
"Ngươi đang tự hỏi có nên chết hay không sao?"
Cale nhìn về phía mặt nạ trắng nứt nẻ và hỏi.
"Đúng, ta đang tự hỏi vấn đề đó."
"Cứ chết đi."
White Star bắt đầu cười nhiều hơn sau khi nghe câu trả lời thẳng thừng của Cale. Cale tiếp tục nói như cậu biết những gì trong đầu của White Star.
"Ta sẽ tìm thấy sức mạnh cổ đại thuộc tính đất trong thời gian đó và giấu nó ở một nơi mà ngươi sẽ không bao giờ tìm thấy. Sau đó, có thể ngươi sẽ phải sống thêm 1.000 năm nữa? Ngươi nghĩ mọi chuyện sẽ đơn giản chỉ vì đã từng trải qua rồii?"
Cale có thể nhìn thấy đôi mắt vô cùng tức giận đang nhìn lại cậu. Tuy nhiên, chủ nhân của đôi mắt đó đã mỉm cười đáp.
"Cậu nghĩ 1.000 năm của ta thật buồn cười?"
Pfft.
Cale cười khúc khích thay vì đáp lại. Hành động đó chỉ càng làm cho White Star tức giận hơn.
Tuy nhiên, hắn có thể nhìn thấy mọi thứ đang diễn ra khi lơ lửng trên bầu trời.
Một đội quân lớn đang tiến đến từ nhiều hướng theo từng đợt. Nhiều binh sĩ đang tiến vào từ khắp Vương quốc Caro sau khi nhận được lệnh khẩn cấp của Thái tử.
Vô số binh sĩ đã được bơm lại tinh thần nhờ chiến thắng trong trận chiến đầu năm sẽ sớm tràn vào lãnh địa Dubori.
Phía chúng ta hoàn toàn hỗn loạn.
Sayeru và những người khác lúc này đều rối tung cả lên.
Quan trọng nhất...
"Ngươi không nên nghỉ ngơi một chút sao?"
White Star cần được nghỉ ngơi như Cale đã nói. Hắn sẽ trở nên toàn năng một khi có được sức mạnh cổ đại thuộc tính đất cuối cùng này. Hắn không thể chết một lần nữa vì nó ở ngay trước mặt hắn.
"Có vẻ như cậu mới là người cần phải nghỉ ngơi."
White Star đáp lại Cale. Cale gật đầu.
Tách. Tách.
Sau đó cậu nhìn về phía vai trái đang rỉ máu của White Star và đáp lại.
"Đúng. Chúng ta cần phải nghỉ ngơi. Ta cần phải nghỉ ngơi tạm thời trong khi các ngươi đều cần được yên nghỉ trong cõi vĩnh hằng."
"Đồ khốn kiếp!"
White Star bắt đầu cau mày.
Sau đó hắn vung cánh tay phải của mình và né tránh. Một mũi tên màu đen bay qua nơi hắn vừa đứng.
Hai bàn chân trước của Raon tàng hình đang rung lên và phóng hàng chục mũi tên về phía White Star.
Mary búng tay.
Tách!
Những bộ xương quái vật mà Dark Elf giấu quanh Dinh thự lãnh chúa bắt đầu trồi lên như đang phản ứng theo lệnh của cô. Có rất nhiều xác chết quái vật bay.
"Tôi đi đây."
Đó là tín hiệu cho những xác quái vật bay lên không trung và bao phủ bầu trời cùng với những mũi tên. Những mũi tên và xương từ từ siết chặt vòng vây và bao