Alberu ngay lập tức ngồi xuống đối diện với Cale và bắt đầu nói.
"Không phải cậu đã nói hầu như không có khả năng nào để White Star đến Vương quốc Roan sao?"
Tất nhiên, Alberu đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất và đang lên kế hoạch cho những biện pháp phòng thủ bổ sung trong trường hợp White Star xuất hiện.
Tuy nhiên, câu hỏi mà anh muốn hỏi lúc này không phải là White Star có đến hay không.
"Cale Henituse. Chuyện quái gì đã xảy ra trong đó vậy?"
Vụ nổ lớn trên sa mạc...
Và nhóm của Cale, những người trông bẩn thỉu nhưng nhìn sơ vẫn ổn đang ngồi trong phòng ngủ của mình...
Và cuối cùng, White Star đã biến mất.
Anh tò mò về câu chuyện đằng sau tất cả những điều này.
"Ngài thấy đấy..."
Cale đã nghĩ về cách giải thích điều này. Tuy nhiên, Cale gãi đầu và bắt đầu nói vì đây là điều cậu cần giải thích với Alberu.
"Trước hết, tôi sẽ giải thích nó chính xác như vậy, thưa điện hạ."
Alberu gật đầu khi nhìn vào thái độ hơi xấu hổ nhưng vẫn nghiêm túc của Cale.
Sau đó anh nhìn xung quanh những người khác.
Dì Tasha của anh và những Dark Elf khác chắc hẳn đã đi đâu đó vì họ không có ở đó. Dựa trên mức độ bình tĩnh của Cale, họ phải ở nơi khác và không bị thương.
Choi Han vẫn ổn, người được gọi là Beacrox vẫn ổn, lũ trẻ và Necromancer cũng có vẻ ổn.
Tất cả đều ổn.
Nhưng tại sao tất cả họ đều có biểu cảm như vậy?
Mọi người xung quanh Cale đều có những biểu cảm kỳ lạ.
Đó là một nụ cười bối rối, không biểu lộ sự mất mát hay chiến thắng. Chỉ có chú Mèo con đỏ vừa ăn bánh quy vừa vẫy đuôi.
- Này Thế tử ơi, món này ngon quá!
Anh không thể nhìn thấy người đó, nhưng con Rồng vĩ đại, dũng mãnh và dễ thương dường như cũng rất ổn.
Alberu cảm thấy bầu cảm xúc kỳ lạ trong phòng và nhìn về phía Cale.
"Điện hạ."
"......Sao."
Alberu trở nên lo lắng sau khi nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó trên khuôn mặt Cale.
"Nói một cách thoải mái."
"... Kế hoạch ban đầu của tôi tương tự như kế hoạch mà tôi đã đề cập với ngài trước đó. Chúng tôi sẽ khiến White Star nhầm lẫn là Thành phố Ngầm giả mà Dark Elf đã tạo ra là nơi chứa sức mạnh cổ đại thuộc tính đất."
Cale đang lên kế hoạch kéo White Star đến Thành phố Ngầm giả và diễn một cảnh mà cậu lấy sức mạnh thuộc tính đất trước mắt White Star.
Cale đã lấy được sức mạnh cổ đại thuộc tính đất từ Vương quốc Roan, nhưng cậu sẽ hành động như thế để White Star không có lý do gì để xâm chiếm khu vực Tây Bắc của Vương quốc Roan để tìm nó.
Tất nhiên, đó không phải là điều duy nhất họ đã lên kế hoạch.
"Đồng thời, chúng tôi đang lên kế hoạch làm hại White Star và một phần lực lượng của hắn ngay cả khi chúng tôi phải phá hủy khu vực dưới lòng đất đó."
Alberu cũng đã biết về điều này.
"Và?"
Anh hỏi Cale và nhanh chóng nhận được phản hồi.
"...Tôi, không thành công."
Alberu im lặng trong vài giây sau khi nhìn thấy vẻ mặt buồn rầu của Cale rồi nhanh chóng trả lời.
"Tốt rồi. Không phải lúc nào cậu cũng có thể thành công cả."
Alberu cau mày một chút sau khi thấy Cale không nói gì để đáp lại. Cale vuốt mặt bằng cả hai tay.
Alberu chưa bao giờ thấy Cale như thế này trước đây. Anh không thích nhìn thấy một tên khốn thường vênh váo và bình tĩnh lại hành động như thế này.
"Mọi thứ cậu đã làm cho đến bây giờ đã rất tuyệt vời rồi. Và không sao cả, miễn là cậu còn sống. Cậu có nhớ lại những gì ta đã nói không? Ta đã nói hãy quay trở lại Vương quốc Roan nếu mọi chuyện không suôn sẻ."
"... Tôi nhớ rồi."
Cale nói mình đã nhớ ra với vẻ mặt nghiêm túc trước khi im lặng lần nữa.
Điều đó khiến Alberu nhớ rằng tên khốn nhỏ này vừa mới trưởng thành.
Một người luôn thành công có lẽ cảm thấy thất vọng và tức giận sau khi thất bại như thế này.
Cuối cùng anh cũng nhận ra rằng cảm giác kỳ lạ trong căn phòng là do những người khác đang cảnh giác với cảm xúc hiện tại của Cale.
Sau đó, Alberu nhớ ra điều gì đó và bắt đầu nói.
"Nhưng qua những báo cáo mà ta nhận được, ta nghe nói có những xác chết được tìm thấy trong sa mạc."
"Đó là bên phía White Star."
"Thật sự? Có vẻ như cậu đã không thất bại hoàn toàn."
Alberu phóng đại hơn một chút khi cố gắng an ủi Cale đang nghiêm túc.
"Nếu một số người từ phe của White Star chết, điều đó không có nghĩa là cậu đã gây thiệt hại cho lực lượng của White Star như đã dự định? Thế là đủ rồi."
"Đó không phải là vấn đề."
Hả?
Alberu ngừng an ủi Cale sau khi thấy anh lắc đầu nghiêm khắc.
"Có một vấn đề khác?"
"Điện hạ."
"Nói đi. Nói một cách thoải mái mà không cần lo lắng về nghi lễ. Gọi ta là anh trai cũng được."
Anh vẫn tiếp tục đối xử nhẹ nhàng với cậu.
Tuy nhiên, Cale nhanh chóng bắt đầu nói những gì cậu cần nói như hoàn toàn không nghe thấy giọng điệu nhẹ nhàng đó.
Alberu không có lựa chọn nào khác ngoài nhận ra rằng sự rung cảm kỳ lạ trong căn phòng không phải do những gì anh đã nghĩ trước đó.
"Tôi ... hoàn toàn không thể lừa được White Star."
"Hả? Ý cậu là gì?"
"Từ nãy giờ tôi chưa từng đề cập đến một vấn đề mà tôi đã lên kế hoạch ban đầu đúng chứ?"
"Đúng?"
Cale không thể hiểu chuyện gì vừa xảy ra với White Star cho dù cậu có nghĩ về nó bao nhiêu lần đi chăng nữa.
"Nhưng ngài thấy đấy... White Star gần như ngay lập tức nhận ra Thành phố Ngầm là giả."
Vẻ mặt của Alberu cau lại.
"... Điều đó có nghĩa là toàn bộ kế hoạch của cậu trở nên vô dụng?"
"Vâng. Đó là lý do tại sao White Star sẽ đến khu vực Tây Bắc của Vương quốc Roan vì hắn biết Vùng đất Chết không có sức mạnh mà hắn đang tìm kiếm."
"A."
Cuối cùng thì Alberu cũng hiểu ra tình hình.
"Đó là lý do tại sao cậu nói White Star sẽ sớm xâm lược Vương quốc Roan."
"Vâng thưa ngài. Đúng rồi. Nhưng ngài thấy đấy..."
"Sao?"
Cậu ấy còn nhiều điều để nói?
Alberu muốn nhanh chóng lên kế hoạch cho nhiều việc khác để chuẩn bị cho cuộc xâm lược của White Star, nhưng anh cần nghe những gì Cale phải nói trước.
Anh chờ đợi những lời tiếp theo của Cale với một suy nghĩ nghiêm túc. Cale ngay sau đó tiếp tục nói.
"Tôi đã có thể lừa được hắn."
Hm?
"...Ý cậu là gì?"
Alberu bối rối đến mức có lẽ trên mặt anh xuất hiện toàn dấu hỏi.
"Không, thưa điện hạ. Nói chính xác hơn, tôi đã không lừa được hắn."
Cale vẫn không thể tin được.
"Tên khốn White Star đó đã tự lừa chính bản thân mình."
"Hmm?"
"Tôi không làm gì cả."
"... Cậu đang nói về cái gì vậy?"
Alberu từ từ bắt đầu cau mày trước tình huống khó hiểu này.
"Cái này, về cơ bản... Cale, cậu đang nói cậu không có ý định lừa hắn và không làm bất cứ điều gì để lừa hắn, nhưng White Star bằng cách nào đó lừa chính mình?"
"Đúng rồi. Hoàn toàn chính xác, thưa điện hạ. Ngài thực sự là tinh tú tỏa sáng khắp Vương quốc Roan."
"Đừng nói những lời vô nghĩa nữa."
Alberu dần bắt đầu khó chịu.
"Là sao? White Star đã tự lừa mình là như thế nào?"
Anh cảm thấy bầu không khí trong phòng trở nên kỳ lạ một lần nữa khi anh hỏi điều đó.
Cale, Choi Han, Beacrox, On, và thậm chí cả Hong hăng hái đều trông rất khó nhìn.
- Này Thế tử, ta nghĩ White Star đã phát điên rồi.
Ngay cả con Rồng dễ thương cũng đang nói những điều như vậy.
- Nhưng Thế tử! Tại sao khóe môi ngươi lại co giật mỗi khi ta nói chuyện với ngươi vậy?
"E hèm."
Alberu nhanh chóng chỉnh sửa lại biểu cảm của mình sau khi chú Rồng dễ thương nhưng cũng vĩ đại và dũng mãnh hỏi câu đó.
Tuy nhiên, biểu hiện đó nhanh chóng vỡ vụn.
"Điện hạ, White Star... Hắn nghĩ tôi là một người chuyển đổi đã sở hữu nhiều cơ thể hàng trăm năm để đuổi theo phía sau hắn. Hắn cho rằng tôi chỉ xuất hiện trước mặt hắn lúc này để ngăn cản hắn sau khi đã chuẩn bị mọi thứ suốt hàng trăm năm."
Hàng lông mi dài của Alberu chớp chớp hai cái.
Sau đó anh mở miệng nói.
"Lời nhảm nhí gì thế?"
Anh không thể hiểu những gì Cale vừa nói. Sau đó anh tự lặp lại những điều đã nghe.
"Vậy là, White Star nghĩ cậu là một người đã sở hữu cơ thể này qua cơ thể trong hàng trăm năm-, hắn nghĩ cậu đang cố gắng giết hắn hay gì đó?"
"Vâng thưa ngài. Hắn đã tự tự biên tự diễn và đi đến kết luận đó."
"Ha!"
Alberu thở hổn hển.
"C, cái loại ngốc ngu ngốc-"
Anh dừng những lời anh định nói trong vô thức về White Star và ngậm miệng lại. Cuối cùng thì Alberu cũng nhận ra lý do cho những biểu hiện nhăn nhó trên khuôn mặt của Choi Han, Beacrox, On và Hong.
Biểu cảm của Alberu cũng giống như của họ.
Anh nhìn Cale từ trên xuống dưới rồi bắt đầu nói lại. Giọng vẫn tràn đầy cảm giác hoài nghi.
"... Cậu... cái đó, không giống như, cậu đã... chuyển đổi qua các cơ thể khác nhau trong hàng trăm năm chứ?"
Cậu ta? White Star thực sự có những suy nghĩ ngu ngốc như vậy sau khi quan sát cậu ta?
Đó là những gì biểu hiện của Alberu đang nói.
Cale kỳ lạ cảm thấy tồi tệ khi nhìn vào biểu hiện đó.
Mình làm sao chứ?
Cậu không hiểu sao White Star lại có thể mắc sai lầm như vậy, nhưng nhìn phản ứng như thế này cậu cũng rất buồn.
Tuy nhiên, cậu cần chấp nhận những điều mình cần chấp nhận. Cậu cần phải biết bình tĩnh đánh giá bản thân để không có những suy nghĩ sai lầm như White Star.
Cale lạnh lùng nói.
"Đúng thế thưa ngài? Tôi chỉ ra đi như một kẻ lười biếng không có việc gì làm."
Cũng không phải là...
Alberu kìm lại những lời bắt bẻ mà anh sắp thốt ra. Ai cũng có thể nói tên này không phải là một kẻ lười biếng không có việc gì làm, và anh thương hại cho tên khốn bận rộn này, người luôn nói về việc trở thành một kẻ lười biếng bất cứ khi nào có thời gian rảnh rỗi.
Mình chắc chắn trong tương lai, sẽ để tên khốn này trở thành một kẻ lười biếng như mong muốn.
Anh cảm thấy mình cần phải cho Cale nếm trải cuộc sống buông thả vì anh cảm thấy có lỗi với cậu ta.
Alberu xác nhận suy nghĩ của mình về ước mơ của người em trai đáng thương của mình và bắt đầu nói.
"... Cậu không phải, phải không?"
Anh hỏi chỉ vậy thôi.
Thành thật mà nói, thật có lý tại sao White Star lại mắc sai lầm như vậy.
Cale đã đạt được quá nhiều thành tích lớn mà chúng chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Tuy nhiên, Alberu biết một mặt của Cale mà White Star không biết.
Nếu cậu ấy là người sở hữu những cơ thể