Sụp, sụp.
Jopis đang uống trà một cách tao nhã khi xem qua tài liệu mà Cale đưa cho mình.
Khịt khịt!
Cale đang cau mày nhìn con chó con cứ quanh quẩn bên cạnh và ngửi mình.
Tại sao đứa trẻ này lại hành động như vậy?
Chó con lông xù tiếp tục vẫy đuôi và quanh quẩn bên cạnh Cale, đôi mắt bị bộ lông dài che khuất tầm nhìn.
"...Cô ấy thật đáng yêu."
Choi Han đang ngồi trên giường lầm bầm với vẻ mặt thất thần.
Bộp.
Chó con đặt chân trước của mình vào giày của Cale. Sau đó, cô ấy nhìn lên Cale.
Choi Han thấy nó dễ thương vô cùng.
"...Rất dễ thương."
"Dễ thương? Tinh quái thì có."
Hả?
Ánh mắt của Choi Han chuyển sang một hướng khác. Cậu thấy Bud vẫn đang bị trói mặc dù không còn bị bịt miệng nữa.
Bud tiếp tục với giọng thổn thức sau khi nhìn thấy ánh mắt của Cale và Choi Han tập trung vào mình.
"Năm con chó đó là lý do khiến tôi kết thúc như thế này. Trời ạ, để cho một Vua lính đánh thuê trông như thế này..."
"... Năm con chó?"
Cale lầm bầm và cúi đầu xuống.
Hà hà à.
Chó con nghiêng đầu và đuôi tiếp tục vẫy. Cale không thích động vật cho lắm, nhưng chú chó con này quả thực rất dễ thương.
Bud chán nản tiếp tục.
"Còn vài con bên ngoài cửa sổ."
Ánh mắt của Cale hướng ra ngoài cửa sổ.
Cửa sổ này nằm trong căn phòng cũ ...
Thông thường, cậu có thể nhìn thấy cỏ cây xanh tươi bên ngoài cửa sổ bị khóa bởi vì trời mùa thu và lạnh như chúng ở dưới núi.
Tuy nhiên, lúc này, cậu đã nhìn thấy một thứ khác.
"...Chó?"
Cậu nhìn thấy một con chó bên ngoài cửa sổ này.
Giống nhau.
Chú chó đang nhìn Cale với đôi mắt lấp lánh và móng chân trên giày của Cale trông giống với con chó bên ngoài cửa sổ.
Tuy nhiên, con chó bên ngoài cửa sổ trông sạch sẽ hơn con này một chút.
Nó cao vậy sao?
Cale nghĩ về khung cửa sổ cao và nhìn ra ngoài cửa sổ khi cậu tự hỏi làm thế nào cậu có thể nhìn thấy một con chó con.
"Mm."
Cậu nhìn thấy hai con chó khác đang cõng con chó con ở mép cửa sổ. Có một con chó nhỏ khác bên cạnh chúng đi lang thang xung quanh giống như đang bảo vệ và canh chừng giúp.
... Trông chúng không giống những con chó bình thường?
Nó cũng không có vẻ bình thường khi con chó con giả vờ không biết gì bằng chân của Cale. Năm chú chó đáng yêu này có vẻ hơi khác một chút.
"Tôi chưa bao giờ nói tôi chỉ có chó mẹ."
Cale quay đầu lại sau khi nghe thấy giọng nói dịu dàng lịch sự của Jopis.
"Tôi đã bị những đứa trẻ dễ thương đó lừa. Tôi đã mất cảnh giác và ......!"
Bud trông vô cùng khó chịu. Không, anh ấy có vẻ chán nản.
"Ruuuu!"
Con chó con bên chân Cale đã sủa một tiếng với kiểu biểu cảm Tôi không biết người đó đang nói gì hết, trước khi nhìn về phía Bud và nghiêng đầu cô ấy sang một bên nhiều lần.
"Aigoo!"
Bud trông như không biết phải làm gì khi thấy chú chó rất đáng yêu nhưng cũng không giấu được trạng thái chán nản.
"Hm."
Cale khoanh tay và lặng lẽ quan sát họ.
"Tôi đã tự hỏi làm thế nào Bud bị bắt trong khi Jopis không phải là một Chú thuật sư mạnh như vậy."
Đó là câu hỏi trong đầu cậu kể từ khi gặp Jopis. Làm thế nào cô ấy có thể bắt được Bud, một Swordmaster và một người có sức mạnh cổ đại, làm con tin?
Sức mạnh cổ đại của Bud là thứ cho phép anh ta có được tóm tắt chung về sức mạnh của người khác.
Hơn nữa, Jopis không phải là một Chú thuật sư mạnh. Nói rõ hơn, ban đầu, cô ấy đã ở bên yếu thế rồi.
Việc Bud cuối cùng trở thành con tin của một người như vậy khiến Cale nghĩ Bud đã bị bắt có chủ ý.
Tuy nhiên, giờ cậu có thể nói những kẻ bắt Bud là những con chó dơ lông dài này chứ không phải Jopis.
Tay của Cale bắt đầu cử động và bắt đầu nói.
"Đó hoàn toàn là phong cách của mình."
"Gâuuuu, gâuuuuu!"
Bàn tay của Cale vuốt ve con chó con dơ.
Cậu đang nhìn con chó con với ánh mắt nói cậu thích cô bé này.
- Nhân loại! Ta thích những chú chó con này quá! Những chú chó con thật thông minh! Ta không nghĩ chúng nó lại nhận ra ta là gì, nhưng chúng nhận ra ta đã ở đây!
Cale tiếp tục cưng nựng chú chó con với nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt.
"... Tôi không nên nói nữa. Không ai ở đây đứng về phía tôi."
Bud im lặng. Lúc này, anh nghe thấy giọng nói của Raon trong đầu.
- Này Vua lính đánh thuê! Nhân loại chạy đến đây ngay lập tức để cứu ngươi đấy! Hắn thậm chí ngừng nói chuyện với Thế tử và lập tức chạy tới đây luôn!
Có thật không?
Vai Bud ngừng buông xuống một chút. Tất nhiên, Cale đã kết thúc cuộc trò chuyện của mình với Alberu, nhưng Raon không biết điều đó.
Nhờ đó, Bud mỉm cười khi nhìn Cale, còn Cale bắt đầu cau mày tự hỏi chuyện gì đang xảy ra với tên khốn đó.
Phịch.
Jopis đặt tài liệu xuống bàn ngay lúc đó.
"Cô nghĩ sao?"
Cale hỏi và cô ấy lập tức trả lời.
"Tôi đã thấy nhiều điều kiện, nhưng... phe của cậu..."
Ánh mắt cô ấy hướng về phía Cale.
"Cậu đang nhắm đến việc thu phí."
Làm thế nào mà Vương quốc Molden trở thành một vương quốc hùng mạnh với Elisneh Đệ nhất ở trung tâm?
Vương quốc Molden đã tạo ra những con đường rộng rãi và được bảo trì tốt đi Đông, Tây, Nam, Bắc... Chúng kết nối khắp mọi nơi.
Đương nhiên, dọc theo những con đường đó đã có các quán trọ và các cơ sở khác dành cho du khách.
Đó là những lý do mà nhiều bang hội thương nhân ở Đông lục địa sử dụng đường của Vương quốc Molden khi đi đến các vương quốc khác, trả cho Vương quốc Molden một khoản phí cố định mỗi khi họ vào Vương quốc Molden để sử dụng các phương tiện của họ.
Nó tương tự như một cổng thu phí trên Trái đất.
Cale nhớ lại khoản phí tại cổng thu phí mà mọi người cần phải trả để sử dụng các con đường trong khu vực an toàn khi quái vật xuất hiện.
Hơn nữa, phí của Vương quốc Molden rất thấp và được tính dựa trên quy mô của bữa tiệc và số lượng xe, khiến nhiều thương gia nhỏ phải sử dụng những con đường này.
Ngay cả các hội buôn lớn cũng sử dụng đường của Vương quốc Molden vì chúng nhanh nhất, an toàn nhất và có quy trình xác minh ít phức tạp nhất.
Điều đó dẫn đến việc Vương quốc Molden kiếm được rất nhiều tiền ngay cả với chi phí thấp, làm tăng uy thế thương mại của Vương quốc Molden.
Cale bắt đầu nói.
"Công chúa Jopis, cô là một trong tất cả mọi người nên biết hầu hết những điều liên quan đến đường đi."
Một lần duy nhất.
Lần một, Jopis suýt đánh bại Elisneh Đệ Nhất.
Đó là khi có người tiết lộ cô là người đã lập ra kế hoạch bảo trì con đường đã giúp Vương quốc Molden phát triển nhanh chóng như vậy.
Ban đầu, việc bảo trì đường bộ, thu phí và công nhân, xử lý chính trị và hành chính... Mọi người đã nghĩ Elisneh Đệ Nhất đã làm tất cả.
Tuy nhiên, kế hoạch ban đầu bắt đầu tất cả những điều này là ý tưởng của Jopis.
Nói cách khác, ý tưởng bắt đầu từ Jopis nhưng hai chị em đã làm việc cùng nhau để đưa nó thành hiện thực... Và Elisneh Đệ nhất, người có quyền thực hiện nó đã ra lệnh.
Cả hai đều không phải là trò đùa.
Có thể nói, cả hai chị em đều rất tài năng.
Nếu Jopis vẫn ở bên cạnh Elisneh Đệ nhất để giúp đỡ cô ta, Vương quốc Molden có thể nhanh chóng trở thành Đế quốc đầu tiên của Đông lục địa.
Jopis bắt đầu mỉm cười.
"Tôi cho rằng tôi biết về những con đường nhiều nhất. Nhưng mang lại số tiền cho Vương quốc Roan... "
"Chúng tôi không yêu cầu tất cả những điều đó cũng như không phải là một hợp đồng dài hạn. Hơn nữa, có những địa điểm khác tài trợ cho Vương quốc Molden còn nhiều hơn cả phí đường."
Những quán trọ thuộc sở hữu của vương quốc. Các cửa hàng trao đổi tiền tệ thuộc sở hữu của vương quốc.
Những cơ sở mà họ tạo ra khi sửa chữa những con đường đều thuộc về vương quốc, họ cho phép các bang hội buôn bán nhỏ xây dựng nhà của họ ở Vương quốc Molden được phép điều hành các hoạt động miễn là họ cắt giảm lợi nhuận cho vương quốc.
Số tiền đó được cho là nhiều hơn số tiền phí những ngày này.
Jopis bắt đầu nói.
"Các vương quốc mạnh gần đó sẽ nhắm đến các con đường của Vương quốc Molden ngay khi cung điện sụp đổ. Toàn bộ vương quốc có thể bị xé nát thành từng mảnh nếu mọi thứ diễn ra không như ý muốn."
Đề nghị của Vương quốc Roan đã không kết thúc sau khi cho nổ tung cung điện và trả lại tự do cho Jopis.
Cô ấy tiếp tục nói với một giọng nói đặc trưng của mình.
"Vương quốc Roan dường như cũng biết về những tên khốn Arm mà chúng ta cần phải cho nổ tung. Tôi đoán nó có lý, và tôi đã nghi ngờ điều đó kể từ khi biết về mối liên hệ của cậu với tộc trưởng Molan."
Jopis nhấp một ngụm trà trước khi tiếp tục nói.
"Vương quốc Roan sẽ hỗ trợ Vương quốc Molden như một đồng minh, ngăn chặn cuộc xâm lược từ các vương quốc láng giềng, giải quyết tranh chấp và hỗ trợ tôi?"
Sẽ không sao nếu đưa ra một phần số tiền đáng giá trong vài năm nếu Vương quốc Roan làm như đã nói.
"Nhưng liệu Vương quốc Roan có thể làm tất cả những gì họ nói họ sẽ làm không? Đặc biệt là khi nó ở một lục địa khác?"
Jopis sau đó nhìn thấy Cale đang chỉ vào hai người.
Cậu chỉ vào Bud và Ron.
Vua lính đánh thuê, thủ lĩnh của Hiệp hội Lính đánh thuê, một phe lớn ở Đông lục địa.
Người còn lại là tộc trưởng Molan, những người có thông tin trong quá khứ và những gia tộc sát thủ đang sống ẩn náu đang dần tụ tập xung quanh.
"Aha."
Jopis thở dài chống cằm nhìn những người trong phòng.
"Hiệp hội Lính đánh thuê và gia tộc sát thủ có làm việc miễn phí cho Vương quốc Roan không?"
Ron bắt đầu nói.
"Công chúa, có một khía cạnh mà cô còn thiếu sót so với Elisneh trong cuộc chiến giành ngai vàng."
Cale khoanh tay và lùi lại.
Thông tin mà cậu đã nghe được từ Ron và Glenn trên đường đến đây... Cậu đã sửa đổi lời đề nghị này cho Jopis khi sử dụng thông tin đó làm thông tin cơ bản.
Kết quả là tài liệu hiện tại trong tay Jopis lúc này.
"Và đó có thể là gì?"
Ron bắt đầu mỉm cười.
"Mọi thứ, nhưng trên mọi thứ khác, là tiền."
Jopis nhã nhặn gật đầu.
"Đúng rồi. Tôi đã bị đánh bại trong