Trên đường về, Bạch Thiệu Huy không nói một lời nào, hình như là đang lo nghĩ về một điều gì đó. Chính Hà Văn cũng không hiểu, vì sự việc ngày hôm nay có điều gì đó khiến cho y cảm thấy bồn chồn lo lắng. Hai người hiếm khi có giây phút không trò chuyện cùng nhau khi đi cùng, không phải vì giận nhau, cũng không phải là sự xa cách, họ chỉ im lặng chỉ qua là vì một việc gì đó vẫn chưa chắc chắn nên không thể nói được với người kia của mình.
"Thiệu Huy, Điệp gia gì đó, có lớn hay không?!" Hà Văn cũng không biết rõ nên bắt đầu nghi vấn của mình ở đâu. Cuối cùng y vẫn là chọn nguyên nhân nằm ở cái gia tộc họ Điệp này. Hai cô gái con cháu Điệp gia kia dù có ngốc nhưng hẳn là vẫn có cơ sở để dựa vào nên mới ngông cuồng như vậy.
"Lớn! Địa vị còn lớn hơn cả Bạch gia, đặc biệt là về chính trị." Bạch Thiệu Huy nghe y hỏi nên đành bỏ qua vấn đề mà anh đang suy nghĩ và trả lời y.
"Như vậy, hai vị tiểu thư lúc nãy...?" Lớn hơn cả Bạch gia?! Lúc nãy Thiệu Huy còn kêu người gửi lời đến gia chủ Điệp gia! Những lời đó chẳng khác nào đi đối đầu với họ!
"Nhưng nhà anh hậu trường không chỉ có một mình thế lực Bạch gia. Em có nhớ trước đó anh có nói với hai người kia rằng Thủ đô không chỉ có mình Điệp gia hay không? Ở Thủ đô anh cũng có hậu trường ở đó đấy!" Bạch Thiệu Huy anh không ngán gì một cái Điệp gia đâu! Tuy rằng vị thế của Điệp gia đang được đặt ở đó, nhưng khí thế không còn như xưa nữa, nói thẳng ra là đang dần tuột dốc không phanh. Đợi chuyện kia được xác nhận rồi, anh sẽ xem xét xem có nên động vào họ hay không.
"Hậu trường?! Bạch gia đã lớn thế rồi còn có hậu trường phía sau sao?!" Hà Văn khi nghe anh nói thì tam quan lại càng được mở rộng thêm. Trời ạ, người yêu của y cũng quá sức tưởng tượng rồi!
"Em còn nhớ anh từng nói là anh có một thời gian luyện tập trong quân đội không?!"
"Có nhớ! Nhưng không phải là luyện cùng với Tịnh Ca sao?!" Hà Văn cũng biết việc anh luyện tập trong quân đội, lúc học cấp ba anh cũng nổi tiếng là trùm trường vì thân thủ của anh rất mạnh không ai dám đụng anh hết. Nhưng y cũng chỉ nghĩ là luyện tập với Trúc Tịnh Ca thôi, bởi vì Trúc gia là một gia tộc quân nhân và quan hệ hai nhà Trúc - Bạch cũng rất là thân thiết nữa.
"Trúc gia đúng là một quân gia, nhưng em có thấy ai trong Trúc gia đạt cấp bậc Trung Tướng trở lên chưa?" Thiệu Huy cười hỏi. Trúc gia là quân gia không sai, nhưng đỉnh cấp quân gia thì vẫn chưa tới. Hiện tại cấp bậc quân hàm cao nhất mà Trúc gia nắm giữ là Thiếu Tướng, cựu Thiếu Tướng của Trúc lão thái gia và Thiếu Tướng của cha Tịnh Ca - Trúc Hải Thụy, còn Tịnh Ca thì hiện vẫn còn đang ở vị trí Trung Tá.
"Đúng là chưa thấy! Bạch gia anh rốt cuộc dây rau rễ má lớn tới đâu đây hả?!" Hà Văn nghe anh nói là lòng chập chùng, có một mối quan hệ đến cấp Thiếu Tướng còn chưa đủ với Bạch gia nhà anh hay sao?!
"Lớn lắm, tại nhà anh không thích ở quá cao thôi! Bà nội của anh trước đó cũng là một Thiếu Tướng đấy, nghe nói là một trong hai nữ quân nhân có quân hàm cấp tướng, vừa xinh đẹp vừa tài giỏi nên nổi danh một thời trong quân đội." Bạch Thiệu Huy chạy xe thẳng vào nhà xe, vừa tắt máy xe vừa nói.
"Ặc! Nếu vậy làm sao ông nội anh cưới được bà nội anh chứ?!" Hà Văn thật muốn cạn ngôn với cái nhà này.
"Thời đó có chiến tranh, ông nội anh cũng là quân nhân, quân hàm Trung Tướng. Còn việc làm sao ông ấy cưới bà nội anh thì để anh về hỏi xem ông ấy có trả lời hay không!" Bạch Thiệu Huy vừa giúp Hà Văn vừa tiếp tục cuộc trò chuyện.
"Quân nhân? Trung Tướng? Thiếu Tướng? Bạch gia nhà anh cũng xem như là một quân gia rồi!?" Y thật muốn há hốc mồm với cái nhà này, Bạch gia này cũng quá đáng sợ rồi, hằng gì gia tộc trùm S thành là thuộc về Bạch gia chứ không phải là Trúc gia.
Y lúc trước cũng rất thắc mắc, dù được xưng là ba đại gia tộc thành phố S, nhưng chỉ có Bạch gia là được xem là gia tộc đứng đầu, trong khi đó nếu so sánh thì rõ ràng là Trúc gia và Bạch gia ngang bằng, thậm chí nếu nhìn về quyền lực thì Trúc gia hơn hẳn, vì Bạch gia ngoài mặt vốn không có ai là người trong bộ máy nhà nước hết. Nhưng không nghĩ tới, sâu xa trong đó thì Bạch gia lại hơn hẳn một tầng. Đúng là bí mật của mỗi gia tộc lớn đều khiến người khác không biết đường đâu mà lần.
"Bạch gia là thương gia không phải quân gia, vì đến thời ba của anh thì đã không tham gia làm quân nhân chính thức rồi. Như Trúc gia, đến đời của Tịnh Ca vẫn còn tham gia vào quân đội thì mới được gọi là quân gia được." Bạch Thiệu Huy lắc đầu giải thích cho y biết.
Sâu khi chiến tranh kết thúc, Bạch thái lão gia - Bạch Hiếu Dự trở về thành thị lập nghiệp kinh doanh. Tuy là một quân nhân nhưng ông lại vô cùng yêu thích việc kinh doanh và vô cùng có tài trong lĩnh vực này, nếu không phải vẫn vì còn chiến tranh và ông phải xách súng lên giết địch thì ông đã sớm thực hiện việc kinh doanh của mình. Sau khi chiến thắng quân địch, ông trở về và xin rút ra khỏi quân doanh, trở về S thành phụng dưỡng cha mẹ và xây dựng sự nghiệp kinh doanh tại đây, dù cho lúc đó quân hàm của ông đã đạt đến vị trí Trung Tướng. Phải biết, để đạt đến quân hàm Trung Tướng thì tài năng và chiến công của ông phải lớn đến cỡ nào.
Vì là chiến tranh tàn, và còn là vì một vị Trung Tướng rời quân cho nên người đi theo ông có rất nhiều, trong đó có một vài người đi theo ông làm kinh tế, còn lại thì chính là đi tạo dựng thế lực ngầm bảo vệ cho Bạch gia. Nhưng vì sao Thiệu Huy chỉ nhận lấy Bạch thị và chức gia chủ Bạch gia mà không nhận được cái thế lực đằng sau này?!
Đó là bởi vì có rất nhiều nguyên nhân, nguyên nhân đầu tiên thì đó là một lực lượng riêng của Bạch Hiếu Dự và họ hầu hết đều là những quân nhân vẫn còn hoặc đã xuất ngũ. Nếu như Bạch Thiên Ngụy hay Bạch Thiệu Huy lựa chọn tham gia chính trị hoặc quân sự thì Bạch lão thái gia mới giao quyền hành điều động lực lượng này. Lý do thứ hai thì là tại vì mục đích tạo ra tổ chức lực lượng này là để bảo vệ Bạch gia an toàn, là hậu phương, là nền móng nếu như Bạch gia có nguy cơ bị sụp đổ. Nó chỉ được giao lại khi ông mất đi và chỉ giao cho người hậu thuẫn của đời gia chủ tiếp theo, tức là con trai ông Bạch Thiên Ngụy.
Mà quả thật, ở kiếp trước lực lượng này cũng đã được giao cho Bạch Thiên Ngụy, nhưng dù vậy cha Bạch cũng trở tay không kịp mà ra đi. Sau đó, Thiệu Huy khi khởi đầu lại từ công ty Hà Văn và cũng một phần nhờ vào lực lượng không ở ngoài sáng này mà đi lên. Chỉ tiếc một điều là, nếu như lúc đó anh tỉnh táo và bình tĩnh hơn khi mọi chuyện ập đến gia đình mình, nhanh chóng tiếp nhận lấy cái tổ chức lực lượng này thì mọi chuyện đã không đi quá xa rồi. Dừng sự hồi tưởng ở đây, anh nên tập trung nói chuyện với Văn Văn đi thì hơn.
"Nếu vậy hậu trường của nhà anh ở Thủ đô không phải phía bên ông nội anh, vậy thì là ở gia đình phía bên nhà bà nội anh à?!" Hà Văn tuy không biết trong đầu anh nghĩ gì, nhưng y cũng không cần phải cố gắng tò mò làm chi, cái bây giờ y đang để ý chính là cái hậu trường còn lớn hơn cả Bạch gia đang ở Thu đô kia. Nếu lớn hơn cả Thiếu Tướng vậy còn cao lên tới cấp bậc Đại Tướng chăng?!
"Em đoán đúng rồi đấy, bà nội anh họ Trịnh, tên là Trịnh Mẫn Thi, quân gia họ Trịnh chỉ có duy nhất một Trịnh gia trên đất nước B này thôi! Lúc trước anh tập luyện là ở Trịnh gia chứ không phải ở Trúc gia, ba anh hay em gái anh cũng vậy!" Bạch