Khoảng nửa tiếng sau cuộc gọi với Đặng Kiến Minh, Bạch Thiệu Huy liền rời khỏi nhà chính Bạch gia. Vì trong thời gian sắp tới có một số công việc phải di chuyển thường xuyên nên Thiệu Huy quyết định đến biệt thự riêng của mình ở.
Khác bình thường là trước giờ anh thích đi thì đi thích ở thì ở, đi đâu cũng không cần nói với ai làm gì. Có điều lần này, trước khi đi đâu anh luôn thông báo cho gia đình, có lẽ anh sợ bọn họ lo lắng cho mình nên luôn làm như thế. Điều này làm cho trên dưới Bạch gia đều vui mừng.
.........
Còn về phía Đặng Kiến Minh, hôm nay, sau khi đi làm về hắn liền cảm thấy cơ thể mệt mỏi hơn mọi ngày liền lăn ra ngủ. Nhưng thật không ngờ rằng giấc ngủ này làm cho hắn hoảng loạn đến vậy. Đặng Kiến Minh người đầy mồ hôi, hoang mang định hình lại tình trạng của mình.
Đặng Kiến Minh không tin vào mắt mình, nhớ đến hoàn cảnh của vài giây trước đó, mắt hắn dần đỏ lên có chút sát khí, lo lắng cùng không cam lòng. Nhưng càng suy nghĩ hắn càng thấy không đúng, đáng lẽ ra hắn phải chết mới đúng chứ, viên đạn xuyên thẳng qua tim hắn cơ mà, lẽ nào có thuốc thần nào cứu hắn sống lại hay sao?!
Ổn định lại tâm tình, Đặng Kiến Minh chú ý quan sat xung quanh, hắn bất ngờ nhận ra nơi đây thật quen thuộc. Không đúng?! Đây không phải là căn phòng mình thuê ở trước khi có nhà riêng cho mình hay sao?! Đây là chuyện gì xảy ra?!
Nhíu mày thật chặt, hắn nhìn lên tấm lịch treo tường, thật không thể tin được, hắn trở về quá khứ rồi sao?!
Đặng Kiến Minh hắn vẫn còn nhớ rõ cái sự kiện đáng sợ đó, đến giờ hắn vẫn còn thầm trách bản thân vì không khuyên được vị Thiếu gia ấy ghép tim để rồi Bạch nhị tiểu thư sau khi hoàn toàn thanh tỉnh rồi cũng trở nên cô độc.
Nhìn xem ngày tháng thì hắn biết cũng chỉ còn một năm nữa sự kiện đó liền bắt đầu diễn ra. Hắn thật sự không thể trơ mắt nhìn cái cảnh kinh khủng đó xảy ra lần nữa. Bạch thiếu hay Hà Văn đều là những người hắn kính trọng huống chi 'người đó' còn là bạn của Thiếu gia nhà hắn đâu.
Nhưng mà, bây giờ làm sao có thể liên lạc với Thiếu gia cơ chứ? Có nói, chưa chắc ngài ấy sẽ tin, thậm chí có thể bị chửi ngược là điên. Đặng Kiến Minh hắn trọng sinh nhưng người đó chưa chắc gì cũng thế, với tính cách hiện giờ của lão đại tương lai của hắn thì khó nói chuyện cực kì, có thể dùng từ tra tấn để biểu đạt đi.
Nhưng không