Sáng hôm sau, Hà Văn lơ mơ tỉnh dậy, y phát hiện giờ đã là gần trưa rồi, giật mình nhìn xung quanh, Thiệu Huy hiện không có trong phòng. Hà Văn nghĩ nghĩ, có lẽ là anh đã đến Bạch thị làm việc rồi, có chút mất mát, y lắc đầu đứng dậy rời giường. Cơn ê ẩm ở phía dưới truyền đến khiến y phải xuýt xoa, tối hôm qua hai người thật sự làm đến điên dại, nghĩ lại cảnh tượng tối hôm qua mình chủ động, tai Hà Văn bất giác đỏ lên.
Cũng may, sau khi hai người làm tình xong, Thiệu Huy vô cùng ân cần tắm rửa cho y, vệ sinh nơi đó thật sạch sẽ, còn bôi thuốc cho cúc hoa, tuy nhiên đau chính là đau nha. Bỏ qua cảm giác khó chịu đó, Hà Văn đứng dậy lách mình vào phòng vệ sinh để vệ sinh cá nhân, chiều nay y còn có một cuộc họp quan trọng nữa, không thể chậm trễ được.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Hà Văn liền nghe tiếng gõ cửa, y mở của ra thì thấy nhân viên phục vụ đưa cho mình bộ đồ.
"Hà tổng đây là Bạch tổng dặn người chuẩn bị cho ngài, ngài ấy có việc bận nên không thể bồi ngài thức dậy. Chúc ngài một ngày tốt lành ạ!" Nhân viên phục vụ hữu lễ nói.
"Cảm ơn. Anh ấy đi từ lúc nào vậy?!" Hà Văn nhận lấy bộ đồ nhân viên đưa cho, đây là một bộ vest màu xanh dương nhạt cùng với chiếc áo sơ mi trắng, đường chỉ rất tỉ mỉ và tinh tế, hiển nhiên rất là tận tâm. Hà Văn như cảm nhận được tia ấm áp từ bộ đồ truyền vào tim của mình.
"Đã đi từ lúc sáng sớm, khoảng hơn sáu giờ đã rồi đi rồi ạ." Nhân viên cung kính đáp lại. Ai ya, hắn không muốn ăn cẩu lương của hai người này phát ra đâu, nhưng mà, haha hắn thấy hai vị tổng tài này thật đẹp đôi nha, nhìn hai người ân ái tâm hắn xao động như là nở hoa, fan cuồng Bạch tổng kim hủ nam trong lòng đang bổ não cho hay.
"A! Đi sớm như vậy, cảm ơn ngươi, mau đi làm việc đi." Hà Văn gật đầu, y biết rõ, mới lên nắm giữ Bạch thị, công việc liền là 'ngập đầu', y phải thông cảm cho anh, chính y cũng có bận rộn huống chi là anh.
"Đồ ăn đã chuẩn bị sẵn cho ngài, sau khi thay đồ xong có thể xuống dùng bữa ạ!"
"Được." Nhận được câu trả lời của y, nhân viên kia lui đi còn y thì đóng cửa phòng thay đồ mà Thiệu Huy kêu người chuẩn bị cho mình.
Bộ đồ Vest này cực kì vừa vặn với y, đường nét tinh tế uyển chuyển không cộc kệt, màu xanh dương nhạt kết hợp với sơ mi trắng cộng thêm nước da trắng hồng của y làm y ngoài thanh lịch ra còn trở nên trẻ trung năng động hơn và có chút quyến rũ. Hà Văn nhìn bản thân mình trong gương có chút ngạc nhiên, y trước giờ không chí ý về thời trang, luôn trung thành với vest màu đen, bây giờ thay đổi màu áo mới này liền có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới nhan sắc mình cũng không tới nỗi nào. Ừm so với mấy vị nam thần gì gì đó chắc cũng không kém cạnh đi.
(Mộng: Ủa? Hồi giờ anh tưởng anh xấu thật hả anh? Nhan sắc của anh không tới nỗi nào?... Ok anh nhan sắc bình cmn thường đến nỗi mấy tên xấu xa kia đều muốn ăn anh vô bụng á, dân thường tụi em thì sắp khóc hết nước mắt rồi...)
Hà Văn nhìn ngắm mình trong gương rồi hài lòng gật đầu đi ra ngoài dùng điểm tâm. Dùng xong liền lái xe đi đến công ty, hôm nay y vô cùng vui vẻ, tâm trạng vô cùng thoải mái.
........
Ở tại Bạch thị, phòng chủ tịch, Bạch Thiệu Huy tay trái cầm tài liệu, tay phải cầm bút gõ gõ lên mặt bàn, vô cùng nghiêm túc làm việc.
"Cốc cốc." Tiếng gõ cửa lại vang lên.
"Vào đi." Vẫn chăm chú làm việc anh trả lời một tiếng.
Nghe tiếng đáp của anh, người nọ bước vào phòng. Cẩm Nguyệt, cô là giám đốc bên mảng dự án kinh doanh, từ sau khi Bạch thiếu tiếp nhận Bạch thị, các hạng mục thay đổi liên tục, bộ phận của cô chịu áp lực rất lớn, cô lên đây gặp người cũng không dưới mười lần. Hiệu xuất làm việc của Bạch tổng khiến cô choáng váng, ai nói Bạch tổng trước đây