Nhưng ông ta quả thật không còn cách nào khác, ông ta phải làm như thế vì lợi ích của cả nhà họ La.
Những lời lúc nãy của Tiền Tử Mạn đã nhắc nhở ông ta, nếu để bên tổ chức đại lễ biết chuyện này thì đừng nói là thiệp mời, rất có thể cả nhà họ La đều phải gánh đòn công kích chí mạng.
Còn giấu nhẹm đi chuyện này thì càng không có khả năng, vụ án lớn chấn động như thế, bây giờ cả nước đều đã biết chuyện thì còn có thể giấu được hầu quân tướng sao?
Một tiếng sau, La Thiên Bằng bỗng bị đột tử trong phòng tạm giam, qua điều tra, nguyên nhân cái chết là vì quá hoảng sợ nên dẫn đến tim ngừng đập.
Đồng thời nhà họ La đăng một văn bản thanh minh, nhà họ La đã đuổi La Thiên Bằng ra khỏi gia tộc từ ba năm trước, thế nên hắn đã không còn là người nhà họ La từ lâu rồi.
Vụ án do hắn gây ra lần này hoàn toàn là hành vi cá nhân của hắn, không liên quan gì đến nhà họ La.
Sau một loạt hành động, nhà họ La xem như vẫn đứng vững, thiệp mời đại lễ sắc phong cũng không bị ảnh hưởng.
Nhưng La Thiết Hiên lại cảm thấy ruột gan mình như đứt thành từng khúc, ông ta không thể chịu đựng được nỗi đau như khoét sâu vào tim này.
“Diệp Vĩnh Khang, tao phải khiến mày chết không có nơi chôn thân”.
La Thiết Hiên tức giận gầm gừ: “Người đâu, lấy tấm thiệp đen ra đây”.
“Gì cơ, thiệp đen, gia chủ, chuyện này…”
Một tên thuộc hạ nghe đến hai chữ thiệp đen này thì hoảng sợ run rẩy.
Thiệp đen đồng nghĩa với việc Diêm Vương đã đến, người nào nhận được tấm thiệp đen thì ngoài việc phải đối mặt với sự truy sát không ngừng nghỉ của nhà họ La, còn phải đối mặt với sự bắt giết hung ác của vô số người.
Nếu ai có thể lấy đầu