"ngươi đừng nên nói ra suy nghĩ của mình như vậy, nếu không muốn chết sớm."
hạo trung lắc đầu cười khổ nói, trần lục mỉm cười nhìn phía xa.
đoàn thuyền cập bến làm cho vô số đệ tử trợn mắt há hốc mồm về độ rộng lớn của nó.
chỉ có mấy thuyền trưởng là vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, bởi vì bọn họ cũng đã tới đây không dưới bốn lần.
"nơi này có thể to gấp ba lần nội môn của chúng ta đó."
thiên uyển kéo ống tay áo của trần lục và ninh thế lan chạy vào bến cảng.
nơi đây khá là mới lạ nên đã khiến thiên uyển hứng thú mà vội đi khám phá.
"đợi ta."
cửu xuân theo sau dáng vẻ chật vật nhìn khá buồn cười.
trúc âm nhìn theo bốn bóng người chỉ nhẹ mỉm cười, trụ phong bên cạnh nàng cất giọng nói:
"không đi với họ sao?"
"đương nhiên phải đi chơi sau những ngày dài mệt mỏi chứ, đây là lần đầu ta thấy ngươi không uống rượu trọng hai tháng đó."
trúc âm cười nhẹ sau đó bước tới chỗ đám người trần lục đang vui đùa.
"ca ca, ta muốn thứ này."
thiên uyển một lượt đấy hết điểm tâm của cửa hàng ngoài lề đường cười nói.
trần lục nở một nụ cười bất đắc dĩ nhẹ gật đầu, phía sau thì tới lướt ninh thế lan là mấy bộ y phúc, cửu xuân thì là trò chơi của trẻ con.
bọn họ có lẽ là nhân lúc này bào tiền của trần lục càng nhiều càng tốt, thật khiến hắn đau đầu.
trần lục bước tới một quầy phụ kiện ven đường, hắn nhìn một chút thì thấy được một chiếc lục lạc màu xanh lá vô cùng đẹp mắt.
"ta mua cái này, còn miếng ngọc bội này."
trần lục mua được lục lạc còn để ý được một miếng ngọc bội trắng bình thường đến tầm thường.
lục lạc là cho bạch linh, còn ngọc bội là để cho hắn, tuy không có bao nhiêu nhưng cũng là tấm lòng của hắn.
"đơn giản vậy sao?"
tần nhân không biết từ khi nào đã đứng bên cạnh trần lục nói.
trần lục chỉ mỉm cười gật đầu, tần nhân hừ lạnh lấy ra vài đồng đưa cho chủ quán.
"ngươi nhìn gì? lo xem túi mình còn bao nhiêu, nếu không ba người kia sẽ mua sập cả khu đấy."
tần nhân thấy trần lục nhìn mình liền dời ánh mắt sang chỗ khác nói.
trần lục lắc đầu thở dài, hắn kì thật không quan tâm ba người kia sẽ mua những gì, vì ở đây đồ cũng khá rẻ so với túi tiền hắn đang có.
"này trần đệ, hôm nay phải cùng ta uống sạch rượu ở đây."
trụ phong chạy tới khoác tay lên vai trần lục kéo hắn vào một cái quán rượu ven đường.
trúc âm chỉ lắc đầu cười, nàng bước tới chỗ thiên uyển với một nét mặt khá vui vẻ.
ở hoàng cung nam thành, trong vạn xuân cung có một nữ nhân đang tô son điểm phấn.
"quý phi nương nương, ngũ hoàng tử đã theo ý chỉ của hoàng thượng rời đến đông cảng đón thiên vân tông rồi."
một thị nữ cung kính phía sau vị quý phi nói.
"đi."
quý phi nâng tay lên thì thị nữ liền đứng dậy dìu nàng ra bên ngoài, sân của vạn xuân cung đã chờ sẵn một con kim ưng to lớn, phía trên lưng nó được buộc một chiếc kiệu tôn quý.
quý phi nhẹ nhàng như nước cùng hai thị nữ nhảy lên kiệu và ngôi xuống, kim ưng đập cánh trong chớp mắt đã xa khỏi hoàng cung.
trần lục cầm chén rượu trong tay lắc nhẹ, nhìn rượu lắc lư trong chén làm hắn có chút suy ngẫm.
đột nhiên tim của hắn bóp chặt lại suýt chút nữa là phun máu, toàn thân hắn đột nhiên có một cổ khí tức ấm áp ập tới.
"cảm giác này là gì?"
trần lục kinh ngạc trong vô thức nhìn lên trời cao.
"trần đệ sao vậy? nhìn lên trần nhà sẽ có rượu rơi xuống sao?"
trụ phong say rượu nhìn theo hướng của trần lục hỏi, nếu không say rượu thì trụ phong được rất nhiều nữ nhân để ý, nhưng khi rượu đã vào thì ai cũng muốn tránh xa, bởi vì hắn nói không ngừng nghỉ dù lạ hay quen.
"không có việc gì, chúng ta uống tiếp thôi."
trần lục lắc đầu nâng ly uống cạn với trụ phong.
"gào!"
một tiếng gầm giận dữ vang