Sau 3 ngày bị cấm túc thì Hãn cũng được tự do, hắn dời chỗ luyện tập của bọn nhóc ra bãi biển cho rộng, nơi đó cũng rất mát mẻ nhưng bọn nhóc phải chuẩn bị một ống tre đựng nước theo người vì luyện tập sẽ mất nước rất nhanh. Mỗi buổi tập chỉ có 1 canh giờ sau đó bọn trẻ được tự ý vui chơi. Điều mà Hãn cảm thấy rất khó chịu là đám làng bên lại quay lại khiêu khích, nói mỉa khi chúng đang luyện tập. Có khó chịu Hãn cũng chịu được nhưng tên Sóc vẫn cái tính không chịu nhục, nếu Hãn không quát có lẽ lúc này nó đã nhảy vào quần với bọn làng bên rồi. Bọn làng bên cũng chỉ dám khiêu khích chứ không dám nhảy vào vì Hãn còn đứng kia, cảnh một mình hạ 4-5 đứa khỏe nhất làng chúng vẫn còn nhớ rất rõ.
Một hôm, sau buổi tập, Hãn đang ngồi trên bãi biển nhìn đám nhóc đang vui chơi. Hắn đang nghĩ xem làm sao để đánh cá. Mấy hôm nay hắn để ý, bờ biển này không có một ngôi làng nào cả nhưng vẫn có mấy chiếc thuyền độc mộc, chúng rất thon dài khoảng 3 mét có một mái chèo, mũi thuyền đặc biệt có 1 mũi phụ cong vút vươn dài ra phía trước. Hình dáng rất lạ mắt, một chiếc có thể mang 2-3 người, ngoài ra còn có cả bè tre nữa. Hãn nghĩ chúng được dùng để đánh bắt gần bờ, bởi thứ này nếu đi xa bờ ăn chắc bị sóng đánh lật. Nếu đánh cá thì thứ này quả thực rất tốt nhưng có hơi tốn công với lại Hãn là trẻ con, lấy đâu ra thuyền đánh cá.
Đang chống cằm suy nghĩ, chợt hắn để ý thấy những con sóng đang đánh dạt vào bờ rồi lại rút, rồi các đợt sóng lại tiếp tục đánh vào bờ. Quá trình này diễn ra liên tục không dứt. Bất giác, đầu hắn nảy ra một ý. Hắn lớn tiếng gọi đám nhóc lại, nói có cách bắt cá. Cả đám quay trở về làng, trên đường về Hãn nói cả đám thu gom những cây dây leo bên đường về, hắn muốn bện thành những sợi dây nhỏ bằng dây thừng. Dây leo mọc dại quanh đầy trong rừng nên muốn bao nhiêu cũng có. Về đến làng, hắn chia thành 2 nhóm, Hắn, Sóc và 2 đứa nữa cùng tuổi sẽ đi chặt tre, nhóm còn lại sẽ bao gồm những đứa nhỏ hơn sẽ giã nhưng dây leo thành các sợi nhỏ rồi phơi khô, sau đó đan thành sợi. Nếu trời mưa thì có thể hơ lửa để hong khô. Hãn và 3 đứa bằng tuổi vào rừng, rừng cách làng khá xa mà chỗ có tre thì còn xa nữa nên hắn chỉ chọn chợt những luồng tre nhỡ nhỡ, nhưng luồng tre già quá to lại nặng nên Hãn không chọn. Vì kế hoạch của hắn cũng cần khá nhiều tre nên Hãn nói chặt được càng nhiều càng tốt và chọn những cây từ 3m trở lên.
Việc chặt tre thì đơn giản. để chúng có thể giữ tươi thì sau khi chặt thành các thanh từ 3-4 mét, sau đó có khoét lỗ ở mỗi cây. Dù công cụ bằng đồng nhưng các cây chúng dọn cũng không cứng lắm, dễ đốn hạ, hắn đã mang toàn bộ ra biển ngâm rồi sau đó quay về phụ nhóm Trứng bện dây. Công việc này rất mất thời gian nhưng bọn nhóc có rất nhiều thời gian. Hãn có phổ biến là số dây này sẽ được bện thành một tấm lưới lớn và dài nên sẽ cần sẽ cần rất nhiều dây leo. Nên Hãn cùng nhóm Sóc liên tục vào rừng để kiếm dây leo và chế biến để tạo nguyên liệu cho đám Trứng đan lưới. Dân làng nghe nói Hãn định đan lưới đánh cá nên nhiều người cũng đến phụ giúp, lúc này họ đang rất rảnh, vụ mới phải đến tận mấy tuần nữa mới bắt đầu. Làng thì đang gặp rất nhiều chuyện, hết thuế cao rồi đến trâu chết nhưng người làng sống lạc quan, họ có lo lắng cũng không làm gì được thôi thì đến giúp bọn nhóc coi như giết thời gian.
Công việc đan lưới phải mất 2 tuần làm liên tục mới có thể hoàn thành. Tấm lưới mà nhóm Hãn đan rất dài, chiều rộng lên đến 3 mét. Để làm tấm lưới này Hãn gần như ngày nào cũng vào rừng cắt dây leo rồi quay lại phụ đám nhóc bện dây. Sau khi lưới đã được đan xong thì cũng là lúc thực hiện kế hoạch của hắn.
Cách này của hắn rất đơn giản, tên là “bẫy thủy triều”. Đây là cách mà ở thời hiện đại hắn từng thấy qua. Bẫy này hoạt động theo nguyên lý lên xuống của thủy triều. Khi thủy triều lên thì cá sẽ theo thủy triều vào gần bờ, tương tự khi thủy triều rút, cá cũng sẽ rút theo. Bản năng của loài cá là chúng khi gặp vật cản chúng sẽ nương theo vật cản đó. Nếu có thể xếp lưới chặn lại thì không cần mất nhiều công sức cũng có thể bắt cá ăn. Hãn đã vẽ trên cát sơ đồ để bọn nhóc có thể dựa vào