Từ chuyến công tác ngắn hạng ở thành phố C quay về,thư kí Trần tin ý phát hiện giữa Mễ Ái và Cảnh Tử Phong có đều gì đó không đúng..Nhưng thân phận là thư kí của sếp, thì không nên quá tò mò mà còn phải cực kì kín miệng.
Có những hôm Mễ Ái vào phòng Cảnh Tử Phong thật lâu,lúc đi ra quan sát qua thì nhìn thế nào cũng thật bình thường nhưng nếu nhìn kĩ khuôn mặt cô ửng hồng, mà bên miệng còn hơi sưng nhẹ..1
Thư Kí Trần âm thầm suy đoán nhưng không dám hé răng với bất cứ ai.
....!
Sau khi tìm hiểu qua Mễ Ái, Cảnh Tử Phong biết được cái tên Tuấn Khải gì đó là đồng hương với cô, lớn lên cùng nhau,học cùng trường..Không biết vô tình hay cố ý mà tên đó bây giờ còn ở cùng chung cư với cô gái của anh còn là phòng đối diện..
Nói thế nào Cảnh Tử Phong cũng không thể yên tâm được,nhưng từ khi bên cạnh Mễ Ái rồi, anh mới phát giác ra cô gái này rất có nguyên tắc của chính mình còn bướng bỉnh vô cùng,nói thế nào cũng không chuyển nhà.
Mễ Ái lại là cô gái khá truyền thống anh có ra sức dụ dỗ ra sao cô cũng không có ý định chuyển đến chỗ anh..
Cảnh Tử Phong từ lúc sinh ra là người điềm đạm, thế mà giờ đây anh bị nhóc con này quay cho đau cả đầu..
Cảnh Tử Phong bây giờ mới hiểu rõ khi yêu vào sẽ cảm giác ra sao, lúc trước anh cứ nghĩ tình cảm anh đối với Đường Hân Nghiêng là tình yêu nhưng bây giờ anh mới hiểu rõ tất cả đều không phải.
Giống như việc ngày trước anh luôn sống theo cảm xúc của Đường Hân Nghiêng,chỉ cần cô ta vui lòng anh liền thấy sao cũng được..Cách xa nhau mấy tháng vì anh bận đi công tác nhưng anh không thấy nhớ cô ta quá nhiều nhưng theo một thói quen và chấp niệm khi nào về anh sẽ luôn mua thật nhiều quà cho cô ta.
Còn Mễ Ái bây giờ thì khác biệt hoàn toàn, anh không bao dung như vậy, anh cực kì ích kỷ không thể chiều theo cảm xúc của cô mà chỉ một lòng một dạ muốn làm theo ý mình,vì chỉ như vậy anh mới luôn được ở cạnh cô.
Bây giờ không cần nói đi công tác mà chỉ cần một ngày hai mươi bốn tiếng không gặp mặt cô anh đã thấy nhớ đến chịu không nổi, có khuya cỡ nào cũng chạy xe đến nơi cô ở, ôm cô vào lòng,béo vài cái lên cái má phúng phính của cô, hôn cô thật sâu, hôm đó anh mới an lòng quay xe chở về mà yên giấc.
Anh không thích tự tay mua quà cho Mễ Ái,mà thích ôm cô vào lòng hai người cùng mua sắm online.Không gian ấm áp chỉ dành cho hai người, anh một tiếng,em một tiếng, cô nỉ non đôi khi nũng nịu trong lòng anh, làm thế nào trái tim của Cảnh Tử Phong cũng tan chảy vì cô gái đơn thuần này mất rồi.
Cảnh Tử Phong dựa lưng vào ghế , anh nheo mắt quan sát thân ảnh lúc ẩn lúc hiện của cô gái nhỏ trong bếp, ánh đèn sáng trên trần nhà vệt sáng chiếu rọi lên khuôn mặt đáng yêu của Mễ Ái..Cảnh Tử Phong như bị thôi miên anh đứng dậy,thả chân vào trong phòng bếp...!
Mễ Ái đang tập trung nấu ăn, tuy ngay từ đầu cô nói lời từ chối về mối quan hệ của hai người nhưng Cảnh Tử Phong nào xem trọng lời cô nói, anh cứ tà ác còn có cách thu phục lấy cô.
Mà thật ra hơn ai hết Mễ Ái biết rõ mình rất thích người đàn ông này, cô chưa bao giờ yêu ai, nên không rõ tình yêu phải quyết liệt còn to tát ra sao.Cô chỉ biết mỗi ngày gặp được anh lòng cô liền thấy vui vẻ,chẳng rõ cảm giác sợ hãi hay uất ức ngày trước bay đâu mất..Bây giờ mỗi ngày được anh ôm vào lòng, cưng nựng cô liền thấy mình vô dụng toàn tập.
Nhưng mà bỏ đi, đã đến bước này rồi muốn quay đầu làm sao mà kịp với lại cô vốn vô dụng,ngay từ đầu vốn đã là đầu hàng..
- A..
Bất giác vòng eo nhỏ bị ôm lấy, Mễ Ái nghiêng mặt nhìn anh, mỉm cười ngại ngùng nhắc nhở.
- Đừng phá, nếu không sẽ cho anh nhịn đói đấy.
Cảnh Tử Phong cúi đầu hôn lên cổ cô, anh thì thầm..
- Không ăn cơm anh ăn cái khác cũng được mà..
Lời nói mờ ám của Cảnh Tử Phong qua tai Mễ Ái lại là ý tứ khác, cô có chút không vui xoay người nhìn anh..
- Anh muốn ăn gì, anh không muốn ăn cơm mà còn bắt em nấu..
Trên người Mễ Ái lúc này còn mang tạp dề màu hồng nhạt, cô tròn xoe đôi mắt nhìn Cảnh Tử Phong mang chút oán hờn..
Cảnh Tử Phong bị lời của cô làm cho nghẹn một chút, nhìn người trước mặt ánh mắt giận dỗi, đưa cánh tay ra bế cô lên, Mễ Ái vội vã đưa tay ôm lấy cổ anh vì sợ ngả.
Cảnh Tử Phomg vốn chỉ muốn trêu một chút, giờ khắc này ngược lại không khắc chế được bản thân, anh cúi đầu hôn lên đôi môi hồng nhạt kia,miệng lẫm bẫm.
- Thật ngốc.
Vừa mới dán lên, đầu lưỡi ướt át liền quấn tới, liếm bờ môi cô, linh hoạt muốn cạy ra miệng của cô ra, Mễ Ái vốn đang còn giận dỗi liền bị khiêu khích cả người nóng lên, cái hôn môi nhẹ nhàng biến thành hôn sâu, cuối