Mấy ngày hôm nay Khải Phong cũng không về, Tiểu Ninh cũng chẳng đến tìm anh.
Cả hai vẫn cứ im lặng đến đáng sợ như vây.
Phía Viễn Khôi tất cả thông tin đều được Khải Phong điều tra rõ ràng,thời gian tập đoàn Viễn Đông tồn tại chắc cũng không bao lâu nữa rồi.
Còn về phía Viễn Khôi thì anh ta vẫn đang ung dung đi trên đường, bỗng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang thẫn thờ trên vỉa hè, anh ta tấp đầu xe trước mặt cô gái, cô gái đó chẳng ai khác chính là Tiểu Ninh.Thấy có xe chặng trước mặt mình Tiểu Ninh lùi lại phía sau, ngước đầu mà nhìn.
Viễn Khôi mở cửa xe:"Tiểu Ninh"
Cô nhìn anh rồi có ý định bỏ đi, nhưng anh đã nhanh hơn cô một bước xuống xe mà nắm lấy tay cô kéo lại, cô khó chịu đẩy tay anh ra:
- Anh làm cái gì vậy hả?
- Em nói chuyện với anh một lát, em có thể yên tâm anh không làm gì em cả.
(Viễn Khôi dùng ánh mắt cầu khẩn mà nhìn cô)
- Tôi với anh không có gì để nói cả.(Tiểu Ninh lạnh lùng nhìn anh)
- Em thật sự không muốn biết tình hình của chồng em, à không là chồng cũ của em, như thế nào sao?
- Chuyện của anh ta không còn liên quan đến tôi.
Viễn Khôi nhìn xuống chiếc bụng đã nhô lên của cô, theo quán tính cô lấy tay ôm chiếc bụng của mình:"Anh định làm gì?"
- Anh thì có thể làm gì được em cơ chứ, người anh yêu là em.
- Anh có chắc chắn điều mình nói hay không?
- Chúng ta đến chỗ khác nói chuyện.Em lên xe đi.
Vừa nói Viễn Khôi vừa tự ý kéo Tiểu Ninh bỏ vào trong xe, mặc kệ cho cô giãy giụa.Rồi lái xe đến một nhà hàng.Cả hai ngồi trong phòng riêng của nhà hàng mà nhìn nhau.
- Anh có chuyện thì nói nhanh lên,tôi còn có việc phải làm.
- Em vội gì chứ, ăn cái đã.
(nói rồi anh ta gắp thức ăn bỏ vào bát của cô)
- Phiền anh nói nhanh.( Tiểu Ninh khó chịu nhìn anh)
Viễn Khôi nhìn cô châm châm rồi mở lời:"Em còn nhớ lời anh nói lúc trước không?"
- Tại sao tôi lại phải để tâm đến lời của anh làm gì?
- Em không nhớ cũng không sao, anh có thể nhắc em nhớ...Anh từng hỏi em, em dám cược với anh một trận lớn không, em không dám nhưng cục diện giờ thì sao?
Tiểu Ninh đứng dậy:"Tôi không rảnh ở đây để nghe anh nói những lời này."
Viễn Khôi nhìn cô với ánh mắt giễu cợt mà thách thức:
- Khoan, em bình tĩnh ngồi xuống, nếu em đi em sẽ hối hận.
Tiểu Ninh