“Hữu Hữu, khá hơn chút nào không?” Dịch Tiêu Đồng vẫn đang còn lớp hóa trang Trọng Lâu, đè sừng trâu trên đầu xuống, muốn lên xe.
Tô Hữu Hữu thấy anh lên xe liền vội vàng ngồi dậy, vẻ mặt có hơi lúng túng, anh ta thích mình….. Cô còn tưởng rằng loại người mạch máu não kín như Dịch Tiêu Đồng sẽ thích kiểu người hiếm có nào đó….
“Học trưởng……”
Dịch Tiêu Đồng bất đắc dĩ nở nụ cười: “Đã bảo em hãy gọi anh là Tiêu Đồng rồi mà.” Nói xong liền ngồi xuống bên cạnh cô.
Cơ thể Tô Hữu Hữu cứng đờ, ho nhẹ một tiếng nói: “Cái đó….. Chung Dực nói với em là anh thích em, nhưng mà…..”
Dịch Tiêu Đồng không chờ cô nói hết đã ngắt lời cô, rất bất đắc dĩ nói: “Đã bảo Tiểu Dực giữ bí mật, nó vẫn nói cho em biết rồi.”
Tô Hữu Hữu cũng ngắt lời anh ta, nghiêm mặt nói: “Anh ấy sẽ không giúp anh giữ bí mật đâu, anh ấy là bạn trai em.”
Dịch Tiêu Đồng nghe vậy thì làm như kinh ngạc, lại làm như đã sớm đoán được, biểu hiện vẫn là trốn tránh, thở dài nói: “Cho nên?”
Tô Hữu Hữu có hơi xoắn xuýt nói: “Vừa mới đầu em nói với anh rằng anh ấy là em họ của em, đúng là vì sợ anh hiểu lầm mối quan hệ của chúng em, vào lúc ấy em cũng không nghĩ đến em sẽ thật sự cùng anh ấy phát triển trở thành người yêu, chúng em cũng mới xác định quan hệ gần đây, trở thành bạn trai bạn gái, bây giờ nói thẳng với anh thì em cũng rất lúng túng, vừa nãy nghe Chung Dực nói xong, em cảm thấy em nên nói với anh về mối quan hệ của hai người bọn em, là do lúc trước em quá sơ ý, không ý thức được tầm quan trọng của việc nói cho anh biết chuyện này, vì vậy…..”
Dịch Tiêu Đồng nở nụ cười trong sáng, nói: “Không sao, chuyện em có bạn trai hay không và việc anh có thích em hay không là hai chuyện không liên quan đến nhau, cũng không phải vì em nói em có bạn trai rồi mà anh không thích em nữa, dù sao thì lòng người là thứ ngay cả bản thân họ cũng không khống chế được, thế nhưng bây giờ anh có thể hiểu vì sao sau khi chúng ta trở thành bạn trai bạn gái giả thì em lại có hơi cố ý lảng tránh anh, hóa ra là vì Tiểu Dực.”
Lần này Dịch Tiêu Đồng trả lời lại ngược lại với dự liệu của Tô Hữu Hữu, thật ra bây giờ dù cô có nói gì cũng không thích hợp, xin lỗi? Cô làm sai điều gì? Cô chỉ lui tới bình thường với Dịch Tiêu Đồng, giả làm người yêu cũng là có lợi cho đôi bên, cũng không có ai có lỗi với ai, nếu người có bạn trai được người khác yêu thích là sai, vậy người có lỗi trên đời không chỉ có một mình cô.
Tô Hữu Hữu không biết nên nói gì, Dịch Tiêu Đồng lại tiếp tục nói: “Bây giờ em nói với anh chuyện này, bảo anh đừng thích em nữa, anh cảm thấy trên lý thuyết thì chuyện này không có khả năng lắm. Anh muốn nói với em là, chuyện anh giúp em, cũng không phải vì khiến em thích anh, em cũng không cần cảm thấy có gánh nặng, anh không hy vọng sau khi em biết rằng anh thích em thì sẽ cho rằng những chuyện anh giúp em trước đây là vì có mục đích, anh thích em là chuyện đơn thuần nhất, chỉ là một loại cảm giác thuần túy, xưa nay anh không hề nghĩ tới bởi vì một số chuyện anh làm mà em có thể thích anh, em có thể hiểu ý của anh không? Vì vậy nên sự giúp đỡ của anh vẫn sẽ tiếp tục, em cũng không cần cảm thấy có gánh nặng.”
Tô Hữu Hữu chớp mắt một cái, cách nói này ngược lại rất là mô-đen, quả nhiên là Dịch Tiêu Đồng có mạch máu não không giống ai…..
Dịch Tiêu Đồng cười cười, lại nói tiếp: “Thật ra anh cũng là gần đây mới phát hiện ra mình thích em, chỉ có điều là đã bị Tiểu Dực nhanh chân đến trước, có thể là anh thua vì sớm chiều không ở cùng em? Anh tự nhận sức hấp dẫn của anh vẫn rất lớn, nếu như sớm chiều ở cùng với em, cũng có thể lâu ngày sinh tình chứ?”
Cái này Tô Hữu Hữu không dễ trả lời, nhưng sự tự luyến của Dịch Tiêu Đồng đã thành công khiến cho bầu không khí không còn ngột ngạt nữa: “Không biết, có lẽ vậy, mặc dù học trưởng có hơi tự luyến, thế nhưng xác thực là rất có sức hấp dẫn, nhìn những fan nữ si cuồng ở trường là biết rồi.”
Dịch Tiêu Đồng khua khua ngón tay, nói: “No, người mà bọn họ thích không phải là anh, họ chỉ thích mặt thôi.”
Tô Hữu Hữu chống cằm nói: “Thích mặt không phải là thích sao? Đó cũng là mặt của anh mà, em cũng thật sự rất thích mặt của Chung Dực, em cũng cảm thấy là em thật sự thích anh ấy.”
Dịch Tiêu Đồng thâm trầm nói: “Vì vậy nên em là đang nói không thích mặt của anh bằng cậu ấy à?’
Tô Hữu Hữu:…..
Dịch Tiêu Đồng thấy dáng vẻ bế tắc của cô, đột nhiên cười lên vài tiếng, vỗ vai cô nói: “Được, tuy rằng đã nói bí mật của anh cho em biết, nhưng vẫn hy vọng em sẽ tiếp tục giả làm người yêu của anh thêm một khoảng thời gian nữa, dù sao cũng không thể chỉ qua lại mấy ngày liền nói với mẹ anh là chúng ta đã chia tay được, huống hồ bố của em bây giờ nhất định là rất hy vọng chúng ta chia tay, đây là điều em không hy vọng chứ?”
Tô Hữu Hữu suy nghĩ một lúc, gật gật đầu: “Ừ, em sẽ giải thích với Chung Dực, tâm tư của anh ấy cực kỳ nhạy cảm, em không thể để anh ấy tiếp tục hiểu lầm quá nhiều được.”
Dịch Tiêu Đồng méo miệng nói: “Vì vậy em đã vô tình làm tổn thương anh….. Hữu Hữu, hy vọng sau này lúc ân ái, hãy lặng lẽ cân nhắc tới cảm nhận của anh.”
Tô Hữu Hữu: …….
Học trưởng có tính cách hiếm thấy như thế! Em không cảm nhận được sự thật lòng của anh đâu!
“Được rồi, anh còn phải giúp Tiểu Dực đi thương lượng thù lao chụp hình, giúp tình địch như thế cũng chỉ có một mình anh thôi.” Nói xong, Dịch Tiêu Đồng đè cặp sừng trâu phiền toái xuống bước xuống xe, đôi mắt với con ngươi màu đỏ kia cực kỳ đáng thương.
Tô Hữu Hữu suy nghĩ một chút rồi nói: “Sau này em sẽ giúp anh tìm kiếm một người bạn gái cực kỳ giỏi!”
Dịch Tiêu Đồng nghe vậy thì chỉ cười cười, không lên tiếng.
*
Chung Dực ở bên kia đã chụp xong rồi, xã trưởng Kim đang nói chuyện với anh.
“Tiểu Dực, tôi hy vọng rằng cậu sẽ suy xét đến việc ký hợp đồng lâu dài với xã đoàn, tôi rất thích cậu, nếu như cậu gia nhập xã đoàn thì tôi sẽ cho cậu tiếp xúc với nhiều cơ hội và đãi ngộ hơn.”
Chung Dực im lặng suy nghĩ một lúc, nhưng anh lại phát hiện ra rằng anh vốn dĩ không hiểu ý của ông ta, cái gì gọi là ký hợp đồng? Cái gì gọi là tiếp xúc? Đãi ngộ là cái gì?
Lúc quay lại thì Dịch Tiêu Đồng nghe được như thế bèn nói thay cho Chung Dực: “Bây giờ Tiểu Dực còn đang trong tuổi đi học, sợ là sẽ không có cách nào để làm công việc lâu dài, nhưng mà lần chụp hình này chúng tôi có thể cảm nhận được thành ý của xã trưởng nên sẽ nghiêm túc suy nghĩ một chút, mấy ngày nữa sẽ cho ông một câu trả lời được không?”
Xã trưởng Kim lại là một kẻ già đời trong nghề, ông có thể nhìn ra được là Chung Dực chưa va chạm nhiều, vốn dĩ muốn lừa anh ký hợp đồng, ông cũng đã nói trợ lý đi in hợp đồng rồi, không nghĩ tới Dịch Tiêu Đồng lại quay lại, tuy rằng Dịch Tiêu Đồng còn trẻ nhưng lại làm cho người ta cảm thấy anh ta là người từng trải, cực kỳ khó đối phó, ông cũng không nói thêm gì nữa, để tránh có vẻ như rất vội vã.
“Được, vậy Tiểu Dực hãy suy nghĩ thật kỹ, tôi rất thích cậu đó.” Nói xong liền đưa cho anh một tấm danh thiếp, sau đó là một phong thư trắng: “Đây là thù lao hôm nay của cậu, hy vọng cậu có thể cảm nhận được thành ý của tôi.” Nói xong thì cũng đưa cho Dịch Tiêu Đồng một phần: “Tiêu Đồng, tôi cũng rất thích cậu, nhưng tôi biết cậu có ước vọng khác, đương nhiên là nếu như cậu muốn vào nghề này thì tôi cũng rất chào đón.”
Dịch Tiêu Đồng khách sáo với ông ta một lúc, sau đó dẫn Chung Dực đi thay đồ.
Chờ đến khi chỉ còn lại hai người họ, Dịch Tiêu Đồng mới nói: “Tiểu Dực, vừa rồi Hữu Hữu đã nói với anh về mối quan hệ của hai người, tuy rằng đã làm anh cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng ngoài việc tiếp nhận nó thì hình như anh cũng không có lựa chọn nào khác.” Nói xong thì suy nghĩ đến nửa ngày rồi mới nói: “Mặc dù anh không có tư cách để nói với cậu lời này nhưng anh hy vọng rằng cậu có thể quý trọng Hữu Hữu, bây giờ cô ấy đang còn là một sinh viên, nếu như ở chung với nhau thì không tốt lắm cho danh tiếng của cô ấy, nếu như cậu cần nơi ở thì anh có thể cung cấp, nếu như cậu không muốn anh giúp đỡ thì anh hy vọng cậu có thể hiểu rõ như thế nào mới là tốt cho cô ấy, đừng khiến cô ấy bị tổn thương có được không?”
Người khác ở chung với cô gái mà mình thích, trong lòng Dịch Tiêu Đồng cảm thấy rất đắng, nhưng theo như lời anh nói, chẳng lẽ anh biết được những điều này rồi thì sẽ không thích Tô Hữu Hữu nữa sao? Lòng người là thứ ngay cả bản